XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 413

Cập nhật lúc: 2025-01-09 02:09:43
Lượt xem: 47

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Uông Vĩnh Chiêu thường mang hai em Hoài Mộ cửa đến binh doanh. Cũng ở bên ngoài dạy hai đứa cái gì mà Hoài Nhân càng thêm quỷ linh tinh quái. Hiện nay phạm , thấy Trương Tiểu Oản chạy trốn như gió. Đứa nhỏ đến ba tuổi vắt đôi chân ngắn ngủn lên bạch bạch bạch chạy trốn cực kỳ nhanh khiến Trương Tiểu Oản cũng bắt .

Nàng là một phụ nhân, thể vì đánh con mà xách váy chạy khắp nơi ? Để các bà tử đuổi theo cũng . Hạ nhân đều xem sắc mặt, đại lão gai dung túng thì chẳng ai dám giúp Trương Tiểu Oản.

Đối mặt với việc dạy con Trương Tiểu Oản tứ cố vô . Nàng lén nhịn nhịn nhưng ngày Hoài Nhân bướng bỉnh đánh vỡ cái ly của Mạnh thì nàng vẫn nhịn với Uông Vĩnh Chiêu.

“Ngài thể dung túng thế . Nếu sai sẽ khiển trách thì ngày đảm đương việc lớn?”

“Không để ngươi dạy ?” Uông Vĩnh Chiêu nhàn nhạt .

Thấy hề vội vàng Trương Tiểu Oản thật sự nóng nảy, “Ta cũng túm thì mới dạy chứ? Tiểu tử hoạt bát như tiểu quỷ .”

Uông Vĩnh Chiêu buồn , nhưng ý chỉ chợt lóe qua xụ mặt , “Không con như thế.”

Trương Tiểu Oản cúi đầu “Ai” một tiếng.

Thấy nàng cúi đầu thở dài , Uông Vĩnh Chiêu cuối cùng vẫn chút băn khoăn, “Ta để Uông Ngọc Sa theo , đến lúc đó để hộ vệ bắt cho ngươi nhé.”

Lúc Trương Tiểu Oản mới ngẩng đầu lên , thấy Uông Vĩnh Chiêu nghiêm túc chăm chú nàng thì trong lòng nàng cứng , tuy thế mặt vẫn là nụ . Nàng lên , “Hôm nay ngài ngoài ?”

Uông Vĩnh Chiêu trả lời, chỉ lên theo nàng.

“Nếu ngài bận thì cùng nhà kho một chút, giúp dọn chút đồ dọn ở .” Trương Tiểu Oản .

“Được.” Uông Vĩnh Chiêu ôn hòa .

Một đường dựa theo lệnh của Uông Vĩnh Chiêu, hộ vệ và bà tử đều lui xuống. Trương Tiểu Oản đem chìa khóa nặng trĩu giao cho kéo cánh tay nhẹ giọng , “Ta vẫn luôn suy nghĩ nhà kho chỉ quản thì thỏa đáng. Hoài Mộ thận trọng, hiện tuổi tác cũng nhỏ nên mang theo học quản lý, ngài xem ?”

Uông Vĩnh Chiêu trầm ngâm một chút, nhưng cũng con thứ hai của đủ nhuệ khí, tâm tư quá mềm, thiếu sát phạt quyết đoán nên cũng theo ý nàng, “Ngươi nghĩ thế nào?”

“Hắn con nhỏ, ai chuyện sẽ thế nào?” Trương Tiểu Oản đạm mạc , “Hắn học y thì để học nhiều một chút, học quản lý sổ sách thì cũng để học. Chuyện đều để . Chung quy vẫn là con của ngài và , mẫu như chỉ nguyện thể như ý, về vì trong nhà góp lực mỏng là .”

Nói đến học y, Uông Vĩnh Chiêu nghĩ đến việc của em họ Trương nên hỏi nàng, “Ngươi để bọn họ buôn bán dược liệu là nghĩ tới Hoài Mộ ?”

“Có một chút, nhưng Tiểu Bảo bọn họ nhiều buôn bán đa dạng một chút cũng . Hoài Mộ con đường quan thì chung quy vẫn gì đó.” Trương Tiểu Oản để mở cánh cửa đầu tiên, miệng vẫn ngừng , “Trong nhà cho dù núi vàng núi bạc mà hiểu chuyện thế gian, kinh doanh cũng kế lâu dài. Nếu còn học thảo dược thì ngẫu nhiên cũng ngoài theo cữu cữu thế gian , ngắm dân sinh muôn vẻ, ngài thấy ?”

“Ngươi .” Uông Vĩnh Chiêu lôi kéo cổ tay nàng về phía .

“Ngài dạy thì cứ dạy, thấy thích hợp cái gì thì cái đó, chúng cứ thử tất cả xem .” Trương Tiểu Oản với .

“Ừ.” Trong lòng Uông Vĩnh Chiêu tính toán nhưng thấy nàng thuận theo , trong lòng cũng đều nghĩ vì con cái thì trái tim vô cùng thoải mái. Hắn cúi đầu với nàng, “Ngươi cần lo lắng, chuyện của con cái sẽ quản , ngươi chỉ cần lo dạy chúng cái ngươi dạy là .”

“Ai,” Trương Tiểu Oản thở dài, “Hiện giờ ngài quá chiều bọn chúng, yêu thích buông thì nghiêm khắc khó chúng .”

Uông Vĩnh Chiêu thì , trong lòng nghĩ nhất định dặn dò Giang Tiểu Sơn chớ chuyện bắt con cởi hết chỉ còn cái quần chạy vòng quanh núi cho nàng. Cứ để nàng coi cha tâm địa mềm mại hiền từ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-413.html.]

Chuyện ở Ngàn Trọng Sơn Uông Vĩnh Chiêu cho Trương Tiểu Oản . Trương Tiểu Oản thật nhiều, trong núi xây dựng nhà cửa, cũng cắt đất, đưa bạc để mấy tên thru hạ mang theo tài ba tới xây trấn. Nàng càng gnhe càng nhiều, cũng nhiều đang xây dựng ở nơi đó.

Cho dù là thời đại nào thì tài ba cũng đều đất dụng võ, mà kẻ dẫn đầu tiền thế là thể nhiều việc lớn lao. Uông Vĩnh Chiêu tồn bạc nhiều năm như thế, Trương Tiểu Oản chỉ chỗ tay nàng. Hiện nay nhẹ nhàng bâng quơ với nàng mấy câu thì trong lòng nàng cũng đoán nhiều chuyện Uông Vĩnh Chiêu tính toán từ nhiều năm .

Nam nhân thật đáng sợ, lên kế hoạch bao nhiêu năm . bọn họ là vợ chồng nhiều năm, hàng đêm da thịt chạm nên nàng cũng chút tín nhiệm , còn kiêng kị sợ hãi như thế.

Hơn nữa Uông Vĩnh Chiêu vẫn để phần quan trọng nhất cho nàng nắm giữ, hề động tới. Hắn đến lúc xây thành xong sẽ dọn những thứ đó, hiện tại trăm triệu cần. Đây là để nàng hiểu Uông Vĩnh Chiêu đối nàng vẫn tâm.

Trương Tiểu Oản nghĩ nhiều, nàng bất kỳ sự nông nổi nào đều sẽ khiến việc hủy. Hiện nay nàng cầm đống tiền tài bảo vật đó giao cho Hoài Mộ, chờ nàng già , hồ đồ mới dạy thì quả thật cho Hoài Mộ.

Uông Vĩnh Chiêu tư tâm nặng, trong nhà lo cho Hoài Mộ và Hoài Nhân nhất. Trương Tiểu Oản cũng con nàng nhưng vì bọn họ cha yêu thích mà trong lòng nhẹ nhàng. Gia nghiệp lớn thế dễ gánh vác chứ?

Thấy Trương Tiểu Oản một đường đều như suy tư gì đó, Uông Vĩnh Chiêu nàng vài cũng . Tới nhà kho cuối cùng Trương Tiểu Oản để Uông Vĩnh Chiêu nhấc bộ các rương bày mặt đất.

“Sao thế?” Uông Vĩnh Chiêu ngoài miệng hỏi nhưng tay vẫn theo lời nàng mà nhấc hơn hai mươi mấy cái rương bày xuống.

“Ngày mai mang Hoài Mộ tới đây xem, ngài cũng tới nhé.” Trương Tiểu Oản dùng chìa khóa cực tinh xảo mở rương .

Uông Vĩnh Chiêu nàng mở hai mươi mấy cái rương , trong đó đều là vàng bạc châu báu. Trương Tiểu Oản đống bảo vật vẫn lấp lánh trong điều kiện ánh sáng tối tăm, khẽ thở dài , “Ngày mai sẽ để Hoài Mộ bảo vật là do ngài lấy mệnh đánh giặc . Đây là tiền bạc nuôi Uông gia binh, nuôi Uông phủ ngày . Tiền kiếm dễ dàng nên hy vọng dùng tiền thì thận trọng một chút.”

“Thế những chuyện bên ngoài thì ?” Uông Vĩnh Chiêu nhướng mày hỏi, “Ngươi dạy thế nào?”

Trương Tiểu Oản thấy hỗ trợ nghĩ dạy con thế nào mà hỏi cái thì khỏi bất đắc dĩ mà một cái, “Ngài , đừng khó dễ .”

“Ngươi dạy tất cả thứ ?”

Trương Tiểu Oản gật đầu, “Biết lai lịch thì ngày sử dụng sẽ dùng thế nào, cũng dùng thận trọng.”

“Thế thì ngươi dạy .” Uông Vĩnh Chiêu sáng tỏ ý đồ của nàng.

Trương Tiểu Oản cùng rời , khóa cửa kho nàng nhờ Uông Vĩnh Chiêu sắp xếp đồ đạc mấy chỗ khác. Cuối cùng nàng mới cùng khỏi đống nhà kho như đang đè ép lên vai nàng đó.

Ngày Trương Tiểu Oản ngủ say tới giờ Thìn dùng đồ ăn sáng mới xuống giường. Vừa mới tỉnh thì Bình bà tới ba cha con ngoài.

“Lại hồ nháo.” Trương Tiểu Oản lắc đầu.

“Lão gia cứ để ngài nghỉ ngơi, việc trong phủ để nhị phu nhân giúp đỡ quản một chút.” Bình bà .

Trương Tiểu Oản rửa mặt xong gương, dấu vết giữa cổ thì duỗi tay dính chút phấn mặt bôi lên che . Bình bà chải đầu cho nàng, miệng , “Ta nghĩ ngài cũng nên nghỉ ngơi một hai, nếu việc thì bà Bảy và bà Tám đều thể giúp ngài . Hôm nay các nàng theo hai vị công tử nên nhàn thật sự. Hiện nay bọn họ đang ở trong viện cắn hạt dưa uống .”

“Các nàng cắn hạt dưa tống cổ ngươi tới đây hả?” Trương Tiểu Oản thì khỏi nở nụ .

“Chính là thế đó.” Bình bà cũng .

“Một lát chúng cũng .” Trương Tiểu Oản mỉm , “Cũng gọi nhị phu nhân đây chút.”

“Vâng.”

Loading...