XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 44

Cập nhật lúc: 2024-12-11 04:21:29
Lượt xem: 142

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trương Tiểu Oản rửa sạch chén đũa, dọn dẹp xong, rửa sạch chậu lớn nhỏ đem để bếp. Động tác của nàng nhanh nhẹn, đến nửa canh giờ xong, cả cũng đổ mồ hôi.

Làm xong nàng thừa dịp còn nóng liền mặc áo khoác , đó bếp nữa.

Nữ đầu bếp bụng gói thức ăn bao giấy dầu xong đưa cho nàng, miệng : “Mau về nhà bộ quần áo ấm khác, nấu nước gừng mà uống, đừng để cảm lạnh.”

“Cháu , cảm ơn thím.” Trương Tiểu Oản cúi chào bà , thầm nghĩ tới mang theo chút gì cho nữ đầu bếp , cũng thể cứ nhận của mãi.

Nói xong nàng cũng dám trì hoãn thời gian, vội vàng . Cha nàng và Chu đại thúc còn ở phía chờ, lúc thế nào .

Trương A Phúc quả thực là phúc khí. Trương Tiểu Oản đến phía thấy lái buôn đến thương lượng giá cả với chưởng quầy.

Người ở vùng khác thì lúc chuyện cũng chút khẩu âm.

Người ở trấn Cam Thiện và thôn Ngô Đồng chuyện khác biệt, mà lái buôn chuyện càng khác. Vì thế Trương A Phúc và Chu Điền đều ở đó chưởng quầy dùng thứ giọng bọn họ quen thuộc mà thương lượng giá cả. Thấy Trương Tiểu Oản tới, Trương A Phúc khẩn trương con gái, hy vọng đứa con gái giỏi giang của thể cái gì đó.

Bọn họ đó một lúc lâu . Mà chưởng quầy lúc thấy nàng tới thì gật gật đầu, đó vẫn tiếp tục thứ tiếng mà nếu cẩn thận thì sẽ chẳng hiểu gì . Trương Tiểu Oản thể đoán cơ bản những gì bọn họ đang . Chưởng quầy chỉ đang mặc cả thêm tiền cho đám thỏ của bọn họ vì đây đều là đồ sống, mấy con bộ lông trắng muốt, một chút tạp chất, vì thế ông nhiều tiền hơn.

Trương A Phúc và Chu Điền đều hiểu gì, còn Trương Tiểu Oản cũng thể nàng hiểu. Đầu óc nàng linh hoạt là vì nàng xuyên tới. Sự thông minh và kinh nghiệm xử thế đều là nàng tích lũy từ kiếp . Nếu hiện tại nàng thể hiện quá nhiều thì sẽ khiến nghĩ nàng là yêu nghiệt.

Trương Tiểu Oản cũng bên cạnh cha , chờ chưởng quầy và đàm phán xong, tính toán tiền. Chu Điền trả 700 đồng, đúng là quá , gần một lượng bạc chứ chẳng ít!

Mà nàng cha cũng kém, kiếm 500 đồng!

Số tiền khiến hai đều kinh ngạc, đó run rẩy vươn tay nhận tiền. Chu đại thúc còn khoa trương, lúc cúi cảm tạ chưởng quầy với đám Trương Tiểu Oản, ông dùng sức mạnh đến nỗi đầu đập xuống đất. Một tiếng vang lớn khiến tiểu nhị theo thu hàng ha ha, mà chưởng quầy cũng nhịn .

“Đừng dập đầu, nếu cảm kích Lý chưởng quầy thì chia cho ông chút quà môi giới .” Lái buôn lời chậm nên Trương Tiểu Oản hiểu, nhưng nàng thấy cha và Chu đại thúc chỉ ngây , vẻ hiểu gì hết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-44.html.]

Nàng thở dài trong lòng nghĩ hẳn là lúc chia chút tiền cảm tạ chưởng quầy. Chuyện cho bởi vì nếu chưởng quầy giúp đỡ thì bọn họ bán hàng. Hơn nữa thứ nhất sẽ thứ hai, luôn lúc bọn họ nhờ vả nên cũng để nguyện ý giúp mới .

*********

Vật còn sống bán xong, Chu Điền cực kỳ cảm kích cha con Trương A Phúc, ông thậm chí lau mắt mà . Lúc khỏi khách điếm ông vỗ vai Trương A Phúc vài cái , “A Phúc, Điền ca ca thật sự cảm ơn ngươi. Ta về sẽ bảo tẩu tử nấu cơm khô, vài món ăn mời cả nhà các ngươi khách!”

Trương A Phúc vốn mệt mỏi đến mức đường xiêu vẹo, nhưng vì kiếm tiền nên ông cũng vui mừng, cho dù Chu Điền vỗ vai đến lảo đảo thì vẫn gật đầu liên tục, cảm thấy đau, cũng mà tránh.

Trương Tiểu Oản hai , trong lòng nghĩ cha nàng là từng trải nên lẽ hiểu đối nhân xử thế, nhưng Chu đại thúc lẽ hiểu một chút. Có điều chắc ông bán tiền mừng đến hôn mê , đầu óc nghĩ gì nhiều. Trong lòng nàng thở dài, nhân lúc hai còn đang vui vẻ liền đầu chạy về khách điếm. Bọn họ cũng xa nên nàng thể vòng đuổi kịp họ. Nàng cầm lấy một ít tiền đồng, thở hồng hộc mà vươn tay đưa cho lão bản khách điếm, “Chưởng quầy, cái là để ngài uống rượu.”

“Ôi chao……” Chưởng quầy đang tính toán sổ sách, thấy Trương Tiểu Oản nhón chân để tiền lên quầy thì nhịn , “Vừa cháu hiểu hả?”

“Một chút.” Trương Tiểu Oản chút ngượng ngùng đáp.

“Thông minh thật, quả là lanh lợi.” Chưởng quầy , khích lệ nàng. Sau đó ông khỏi quầy, nhét tiền tay Trương Tiểu Oản , “Cháu cầm về , bắt đồ thì để cho một con là .”

Chưởng quầy cũng quá tốn sức, hơn nữa cha con Trương gia đưa đồ tới kịp lúc. Đoàn thương lữ cuối năm đến trọ ăn uống vui vẻ thì thưởng cho ông năm lượng bạc.

Việc , chưởng quầy tất nhiên , chỉ ông và vợ . Lần nhờ phúc của cha con họ nên tất nhiên ông giúp đỡ. Đứa nhỏ báo ơn cũng khiến ông thích, thái độ cũng hòa nhã , “Lần việc cứ tới tìm , giúp sẽ giúp.”

Trương Tiểu Oản chuyện năm vì thế lúc nàng chỉ nghĩ rằng lòng ở thời cổ đại chất phác lương thiện.

Nàng xuyên qua, những tiếp xúc hàng ngày đa phần đều bụng. Cho dù trong lòng họ chút tư lợi nhưng đáy lòng thì ác. Nếu việc gì thể giúp, đại đa bọn họ cũng sẽ giúp một tay.

Đây cũng là lý do vì Trương Tiểu Oản dù ích kỷ cũng giấu chuyện trong núi kiếm ăn với trong thôn.

Thân ở nơi như nàng cũng cũng chuyện quá mức ích kỷ.

Loading...