XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 64
Cập nhật lúc: 2024-12-14 04:39:26
Lượt xem: 119
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Danh tiếng hung ác của Trương Tiểu Oản ở trong thôn coi như nổi danh, ai dám trêu chọc Trương gia nữa. Đồng thời cũng vài nhà thiết hơn với Trương gia như nhà Chu Điền nhà Hồng đại thúc ở cửa thôn cũng quan hệ tồi với nhà bọn họ.
Một năm sự dạy dỗ của Chu Điền, kỹ thuật săn b.ắ.n của Trương Tiểu Oản cũng coi như tồi. Nàng cũng sức lực, so hề kém nam nhân. Vì thế đến sáu tháng cuối năm nàng thể một trong núi.
Đương nhiên núi nàng dám sâu, chỉ dám sờ soạng từng bước, thành quả săn thú cũng lớn, hơn nửa năm cũng chỉ tích cóp một lượng bạc.
Năm nay ruộng nhà nàng cũng thu hoạch nhiều hơn mấy chục cân thóc. Chắc là do nàng chọn giống . Việc khiến trong nhà đều vui mừng một phen. Với tình hình bọn họ thể chống một năm.
Chờ một mùa đông nữa qua , Trương Tiểu Oản mười một tuổi mà Lưu Nhị Lang ở phương xa cũng chỉ gửi một lá thư tin tức gì nữa. Thời gian qua , Lưu Tam Nương giống như nhiều năm mà quên mất trai của . Chỉ trong thôn ngẫu nhiên sẽ lấy chuyện trai bà quan để , nhưng Lưu Nhị Lang cũng coi như chẳng còn chút dấu vết gì đáng kể trong Trương gia.
Lưu Tam Nương cũng nhận mệnh và với Trương Tiểu Oản về mối hôn sự khiến nàng chịm sẻ biến thành phượng hoàng nữa.
Trương Tiểu Oản cũng vẫn trầm mặc như cũ. Nàng hy vọng Lưu Nhị Lang đừng trở nữa. Bọn họ tuy vất vả nhưng chỉ cần cố gắng thì cái nhà rách nát vẫn sẽ dần lên. Nàng Lưu Tam Nương chờ mong những thứ ảo ảnh mà Lưu Nhị Lang vẽ .
Có vài thứ ngươi là thể .
Một năm mới kỹ thuật săn của Trương Tiểu Oản tiến bộ vượt bậc. Trương Tiểu Bảo và Trương Tiểu Đệ cũng uống sữa dê với Trương Tiểu Muội một thời gian. Trương Tiểu Oản cũng chú ý tới dinh dưỡng của mấy đứa nhỏ nên hai đứa bé trai cũng cao lên nhiều, mặt cũng thịt. Đặc biệt là Trương Tiểu Bảo. Nàng còn đánh một bộ cung tiễn cho để cùng nàng trong núi.
Cả nhà chậm rãi hơn, thể Trương A Phúc cũng lên, thể gánh vác hơn phân nửa việc đồng áng. Lúc Lưu Tam Nương thể chút thời gian chăm sóc việc nhà và chăm đứa nhỏ. Điều khiến Trương Tiểu Oản thời gian mang theo Trương Tiểu Bảo bên ngoài. Có khi hai chị em ngoài cả nửa tháng mới về. Khi về thì lúc mang nửa lượng bạc về, khi chỉ mấy đồng tiền.
Mà một năm Trương Tiểu Bảo cũng càng ngày càng giống chị cả . Hắn cũng trầm mặc, nhưng trong đó lọ một cỗ kiên quyết. Bởi vì cao hơn Trương Tiểu Oản nên thoạt vẻ trưởng thành hơn.
Cuối năm đó Trương Tiểu Muội một tuổi rưỡi, mở miệng gọi đại tỷ, nhị ca, tam ca rõ ràng. Tuy một năm Trương Tiểu Oản thường xuyên ngoài nhưng đứa nhỏ vẫn thiết với nàng. Có khi Trương Tiểu Oản về sẽ mang cho nàng nửa khối đường. Tiểu Muội cũng tham ăn mà hiếu thảo đưa cho đại tỷ ăn mới ăn.
Trong nhà Trương A Phúc luôn nhường cho nhà ăn no mới ăn. Trương Tiểu Oản thì luôn đợi mấy đứa em ăn no nàng mới ăn chỗ còn , còn đám nhỏ cũng tâm ý của lớn. Trương Tiểu Bảo cũng sẽ chăm sóc hai đứa em nhỏ hơn, Tiểu Đệ và Tiểu Muội cũng hiểu chuyện. Cả nhà đúng là chút hương vị hòa thuận vui vẻ.
Lúc Trương Tiểu Oản cho rằng cái nhà sẽ ngày càng lên thì sang đầu xuân năm Lưu Nhị Lang đưa tin đến. Trong thư đến việc hôn sự . Ông nghĩa của đồng ý, tín vật đính chính là một miếng ngọc bội ông đang cầm. Chờ chiến sự qua thì ông sẽ mang về giao cho Lưu Tam Nương.
Lưu Tam Nương cũng mấy chữ, vị quan sai truyền tin xong thì bà run rẩy đón lấy nữa. Cuối cùng bà gấp lá thư cẩn thận che mặt gào , giống như khổ tận cam lai.
Mà cùng lúc đó Trương Tiểu Oản cứng đờ cả . Quan sai nàng quỳ gối mặt Lưu Tam Nương , “Việc hôn nhân thể đồng ý .”
Lưu Tam Nương để ý tới nàng, chỉ xoay sang hướng khác. Trương Tiểu Oản quỳ thẳng ở nơi đó dậy nổi, cũng lời nào, chỉ thẳng Lưu Tam Nương.
“Vì thể đồng ý? Con đang ép , cứ thế mạnh mẽ ép mẫu của con……” Cuối cùng Lưu Tam Nương nghiêng , dùng giọng bén nhọn mang theo nức nở mà . Cánh tay bà run rẩy chỉ ngoài: “Nếu con bản lĩnh thì xa mà xem trong vòng trăm dặm ai vận khí thế chứ? Con nếu gả cho mối thì cả đời cần lo ăn lo mặc ? Đứa con gái khổ của , đời con sẽ khổ như mẫu .
Đừng thương con, nhưng một hôn sự như thế nếu con đồng ý thì con mới đây!”
Nói xong bà che mặt rống lên, nhưng lúc tiếng của bà còn bất lực mà chỉ còn đau khổ.
Miệng Trương Tiểu Oản cũng chua xót, nàng l.i.ế.m đôi môi khô khốc, cố gắng giữ bình tĩnh , “Nhà như thế nơi chúng thể với tới. Nhà giàu đều quy củ của nhà giàu, thể coi trọng một đứa con gái nông thôn như con chứ? Gia chủ nhà bọn họ ở kinh thành, đến lúc đó chúng cách xa ngàn dặm, cho dù gặp mặt một cũng khó. Con chịu khổ thì trong nhà cũng đến, lúc khó khăn cũng ai giúp đỡ. Làm thể giống như ở gần chăm sóc lẫn như bây giờ?”
“Khó? Khó thì thế nào?” Lưu Tam Nương lau nước mắt, liên tục thở hổn hển vài mới kiên quyết , “Ăn mặc lo là . Cong thể tồn tại cả đời là kó, chỉ cần đói lạnh là .”
“Ở trong thôn con cũng lo ăn mặc nữa,” Lưu Tam Nương vẫn còn giữ thái độ “Đây là chuyện trời ban”, Trương Tiểu Oản bình tĩnh , “Người một nhà giúp đỡ lẫn , ngày qua ngày sẽ lên thôi.”
Nếu Trương Tiểu Oản là nàng lúc thì sẽ coi trọng việc ngàn năm . nàng hiện tại tư duy của hiện đại trưởng thành nên môn đăng hộ đối cực kỳ quan trọng. Cho dù ở thời hiện đại lấy tình yêu trọng thì môn đăng hộ đối vẫn cực kỳ quan trọng, huống chi ở cái thời cổ đại khi dòng dõi bén rễ tâm tư thế ?
Nàng gặp chuyện thế nhưng cái vận khí đó. Vì chuyện hiếm lúc trở thành chuyện khó lường.
Nàng khó khăn lắm mới tìm đường vững gót chân ở chỗ nhưng mấy năm tới một chỗ khác từ đầu. Hơn nữa ở đó là những xa lạ, cũng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-64.html.]
Đến lúc đó, nàng sẽ chẳng thứ gì giúp chống đỡ. Ở thôn đến tuổi thành nàng thể tìm một nông dân thành thật ở đây. Bọn họ sẽ cùng ruộng, sinh con hoặc tìm một đường sống khác, chậm rãi cũng sẽ qua cả đời.
Tương lai mà những cô nương trẻ tuổi khát khao thì nàng trải qua đời , nàng thấu, cần ôn một nữa.
Còn tình yêu, tất nhiên là , nhưng nó thì vẫn sống thật , để sống sót . Hơn nữa, ở triều đại , một xuyên qua như nàng giảng chuyện tình yêu với cổ nhân thì đúng là chuyện chê . Một như nàng ở đời còn khó thể mở lòng với một đàn ông hiện đại, thể yêu một cổ đại chứ?
Trương Tiểu Oản cảm thấy đây căn bản chuyện khả năng. Về cùng giường với nàng nếu tồi thì nàng sẽ cùng chống đỡ cả nhà, sống an .
Nếu kẻ đó thì cùng lắm coi như nàng và kết nhóm mà sống. Bản tính của Trương Tiểu Oản vẫn là lạnh lùng, lý trí.
Nàng cái gì thì trong lòng nàng rõ thế nên nàng nghĩ rằng sẽ trời xui đất khiến yêu một nam nhân cổ đại.
Bởi vì tình yêu với nàng là khó đạt nên nàng cũng vô cùng tỉnh táo rằng một đứa con gái nhà nghèo gả đến nhà quan thì sẽ thể ngày lành gì.
Tay nàng thậm chí khi còn so với nha của nhà bọn họ, ai sẽ coi trọng nàng? Ai đây?
**************
Trương Tiểu Oản đả động Lưu Tam Nương ở trình độ nhất định nào đó. Nàng tự tin rằng trong hai ba năm tới nàng thể khiến cả nhà bọn họ sống đến nỗi nào, nếu nàng gả gần.
Lưu Tam Nương do dự.
sự tình đơn giản như Trương Tiểu Oản nghĩ. Nàng cho rằng chỉ cần qua vài ngày là Lưu Tam Nương sẽ nghĩ kỹ và gửi thư cho Lưu Nhị Lang để từ chối hôn sự . ai ngờ chuyện nàng và tử nhà quan gia đính tới hai ngày truyền khắp thôn Ngô Đồng, trấn Cam Thiện thậm chí cả huyện lão gia cũng , còn cho tặng lễ tới.
Đang lúc Trương Tiểu Oản cảm thấy như cưỡi lên lưng cọp khó xuống thì thôn Lưu gia bên tới ầm ĩ. Lưu Khương Thị nữa mang theo tới để gây sự.
Lần bà mang theo đường chủ của từ đường thôn Lưu gia.
Thấy bà thế tới rào rạt, Trương Tiểu Oản lạnh để Trương Tiểu Bảo gọi trưởng thôn đến, cũng gọi thể chạy nhanh nhất trong thôn tới. Không đợi Lưu Khương Thị mở miệng nàng lạnh băng , “Nếu ngài việc thì với thôn trưởng của chúng , nếu là đại sự lớn hơn nữa thì mời Huyện lão thái gia tới. Ông đưa lễ tới nhà còn để ở , mời ông tới cũng là việc khó.”
Đường chủ từ đường thôn Lưu gia là do Lưu Khương Thị mời tới, lúc thấy Trương Tiểu Oản mở miệng lớn như thế, thậm chí còn gọi cả Huyện lão thái gia thì vội nuốt câu mắng “Không lớn nhỏ” về. Ông Lưu Khương Thị một cái, cho dù hiện tại thanh danh của bà lớn thì ông cũng dễ dàng vì bà mặt.
Lưu Khương thị thanh danh phận thế nào thì vẫn sự chống lưng của Lưu Nhị Lang. Người quan là Lưu Nhị Lang chứ Lưu Khương Thị, cái kẻ ở nhà thờ chồng nhiều năm như thế mà từng nhận một phong thư. Ngay cả con tria bà thì Lưu Nhị Lang cũng gửi thẳng thư cho nhờ để ý. Bà rõ ràng lòng chồng.
Vị đường chủ nghĩ nghĩ, trong khoảnh khắc hiểu rõ, vì thế lập tức quyết định thể dễ dàng giẫm vũng nước đục . Nếu đây là nước đục thì ông cần khuấy lên. Đứa con gái Trương gia nếu thật sự thành quan phu nhân thì đến lúc đó chịu thiệt sẽ là ông .
“A, bản lĩnh lớn quá nhỉ, đến Huyện thái gia cũng mời tới . Vậy ngươi mời cho xem……” Lưu Khương Thị thấy vị đường chủ yên thì trong lòng oán hận mắng vài tiếng. Trước đó bà bỏ tiền mời ông , mà bản ông cũng hứa hẹn sẽ lên tiếng thế mà giờ trở mặt. Có điều ngoài miệng bà vẫn đối phó với Trương Tiểu Oản.
Trương Tiểu Oản cũng bà dễ đối phó vì thế nàng lạnh gọi ở cửa, “Làm phiền ngài mời Huyện thái gia đến, là lời với ngài .”
Nói xong nàng đưa tin mà Lưu Nhị Lang chuẩn để gửi Huyện thái gia đưa cho , để mời .
Lưu Khương Thị thấy thư thì đột nhiên dậy đoạt thư trong tay Trương Tiểu Oản. Trương Tiểu Oản tránh thoát bà , mà Lưu Tam Nương lúc cũng mở miệng, “Tẩu tử, đây là thư ca ca đưa tới, chẳng nhẽ ngươi xé chắc?”
Đây là thư chồng bà gửi, thế là tin của quan, một mụ đàn bà như bà dám xé? Lưu Khương Thị xong thì dừng bước chân, oán hận mà dậm dậm chân, nghiến răng nghiến lợi một hồi. Bà chỉ thả một câu, “Các ngươi cứ chờ đó……” đó chạy mất.
Bóng dáng bà rời oán hận giống như băm vằm cả Trương gia .