XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 65

Cập nhật lúc: 2024-12-14 04:39:27
Lượt xem: 113

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lưu Khương thị , đám xem náo nhiệt cũng tan.

Trương Tiểu Oản kéo một cái ghế dài xuống, đó ngơ ngác mặt đất, sự tình ầm ĩ thế thì xong ?

Hiện tại sợ là trong phạm vi trăm dặm ai cũng nàng đính với tử quan gia .

Thấy con gái lớn lời nào, Trương A Phúc tới đẩy đẩy cánh tay nnagf, nhỏ giọng gọi một tiếng, “Con gái……”

Trương Tiểu Oản ngẩng đầu miễn cưỡng mà , “Phụ , ngài cứ việc , trong nhà .”

Trương A Phúc do dự một chút nhưng ông cũng bản lĩnh hỏi gì từ đứa con gái chủ kiến vì thế ông chỉ há há miệng đáp, “Vậy ruộng đây.”

“Ngài , hôm nay con ở nhà, chuyện trong nhà con sẽ lo lắng.” Trương Tiểu Oản với Trương A Phúc, đó đầu với Trương Tiểu Bảo vẫn còn canh giác bên cạnh cửa, “Đệ với phụ , sớm sớm về ăn cơm.”

Trương Tiểu Bảo “Vâng” một tiếng đó thăm dò ngoài, chắc là xem kỹ .

Trương Tiểu Oản thấy thì nhịn , lắc đầu , “Đi , còn nhiều việc lắm đó.”

Lúc Trương Tiểu Bảo mới nhích , vác đòn gánh lên vai. Thấy thế, Trương A Phúc vội vàng qua , “Tiểu Bảo cầm giúp phụ cái cuốc là , để cái phụ gánh cho.”

Hai cha con , Tiểu Đệ đó mang Tiểu Muội đến chỗ Chu thím chơi. Lưu Tam Nương mới phòng, trong chỉ còn một Trương Tiểu Oản, nàng nhịn thở dài một khổ một tiếng.

Hoàn cảnh nếu nàng mối hôn sự liệu còn ?

“Con hôn sự đến thế ?” Bỗng nhiên Lưu Tam Nương cất tiếng .

Trương Tiểu Oản ngẩng đầu, thấy Lưu Tam Nương xốc mành cửa phòng . Nàng gục đầu xuống, mặt đất một hồi mới nhẹ thở phào gật gật đầu.

Nàng thật sự , nàng chỉ cần những thứ thể nắm chắc trong tay. Nàng cuộc sống của những kẻ nhà giàu thứ nàng thể gánh vác .

Sợ là đến lúc đó sẽ càng vất vả hơn bây giờ.

Hơn nữa nàng cũng . Nếu nàng chống đỡ cái nhà để nuôi lớn mấy đứa nhỏ thì đồng thời cái nhà cũng chống đỡ nàng. Nếu nàng gả cho một cái nhà môn đăng hộ đối thì ngày qua ngày sẽ dễ dàng. Nàng chỉ một , thật sự lẻ loi hiu quạnh, đến lúc đó nàng tìm cái gì mới chống ?

Chẳng lẽ chỉ thể thật sự c.h.ế.t lặng mà chịu đựng sống sót qua ngày ? Cho dù nàng mạnh mẽ đến nhưng một khi mất cây cột chống thì cũng sẽ chịu nổi.

“Hiện tại ở nhà khổ thì còn Tiểu Bảo, Tiểu Đệ và Tiểu Muội chỗ dựa,” Trương Tiểu Oản khổ một tiếng, nhưng vẫn chia sẻ chút ý tưởng với của , “Đến lúc gả ngoài, gả một nhà như thế thì nếu ngày lành còn , nếu chịu khổ nhà mặt, con sợ chịu nổi.”

Nàng cúi thấp đầu bất đắc dĩ lắc lắc, tinh thẩn mỏi mệt gian nan khiến giọng nàng càng lúc càng nhỏ, “Con sợ ăn đủ no, mặc đủ ấm. Phụ và mẫu , đám Tiểu Bảo cũng đều ở đây ? Đến lúc đó nếu gả xa thế , con về nhà một thì cho dù bò cũng bò về nổi.”

“Làm thể như thế chứ?!” Lúc Lưu Tam Nương mạnh miệng , “Cho dù thật sự xảy chuyện gì thì còn con bảo vệ con ?! Ông chức quan, để con chịu khổ chứ? Ai dám bắt nạt con?! Con kẻ nhà đẻ!”

Trương Tiểu Oản khổ, nụ chua xót đến mức cả nàng cũng đau lên, “Ông cũng khiến mẫu chịu khổ nhiều năm thế ? Ngài là em gái ruột của ông , nhưng mấy ngày lành vì ông hả?”

Chỉ một câu đánh bại Lưu Tam Nương. Bà há hốc mồm tại chỗ, đó nước mắt lăn xuống. Thái độ của bà lúc thất thần, miệng lẩm bẩm, “ , dựa ông đáng tin. Một khi ông thì sẽ sạch sẽ, ngày con ở bên ngoài nếu gì trắc trở ai giúp đỡ thì cho dù vì con mà lóc cũng sẽ chẳng gặp .”

Nói đến đây cả run lên, nước mắt ngừng rơi xuống. Bà suy yếu đỡ lấy khung cửa, thút thít mà lầm bầm, “Sao mệnh chúng khổ thế , khổ thế ……”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-65.html.]

Trương Tiểu Oản mặt , , bởi vì lúc nàng cũng đang .

**************

Cách một ngày, Lưu Tam Nương lên huyện. Trương Tiểu Oản bà nhưng hỏi gì.

Qua mấy ngày phong trần mệt mỏi Lưu Tam Nương trở , lấy một phong thư. Đây là bà đến huyện nhờ , để Lưu Nhị Lang lui việc hôn sự .

Lúc Trương Tiểu Oản mơ hồ đoán , hiện tại cuối cùng nàng cũng hiểu rõ ý đồ của Lưu Tam Nương. Bà sợ nếu nhờ quanh đây thì sẽ bàn tán vì thế bỏ riêng mấy ngày lên huyện để xong việc .

Nơi đó quá xa, xa đến nỗi Trương Tiểu Oản cũng tới đó nào. Thế mà vì một phong thư Luu Tam Nương mang theo bánh và mấy đồng tiền tận lên đó.

Trương A Phúc cũng cảm kích, đêm đó thấy Lưu Tam Nương lấy thư ông vài mới mở miệng , “Ngày mai nhờ đưa tới chỗ Huyện thái gia, để ông giúp gửi ?”

“Ừ,” Lưu Tam Nương đỡ mái tóc, nhấp miệng , “Bỏ vài đồng, nhờ chạy một chuyến.”

Nói xong bà để lá thư lên bàn đó dậy về phòng. Trương A Phúc cũng dậy theo, nhưng hai bước ông Trương Tiểu Oản vẫ hé răng đó , “Con gái, mẫu con thương con, phụ cũng giữ con ở gần. Cái nhà đều con ở . Con ở với chúng , chỗ nào cũng đừng nhé?”

Trong mắt Trương Tiểu Oản nổi lên một tầng sương mù, nàng nhắm mắt nặng nề gật đầu, cổ họng run rẩy đến nên lời.

Rốt cuộc nàng đối xử với bọn họ cũng bọn họ đền đáp bằng tấm lòng.

**************

Tin gửi Trương Tiểu Oản mới xem như nhẹ nhàng thở .

Từ đó nếu tới tìm hiểu việc hôn sự của Trương Tiểu Oản thì Lưu Tam Nương cũng chỉ rời rạc giải thích, “Cửa hôn sự khả năng, chỉ là nhắc đến như thế. Con cái quan gia coi trọng hộ nông gia chúng chứ? Việc hôn nhân sợ là dễ dàng, mười phần thì chắc một phần.”

Người tới hỏi thăm thấy thế thì cũng cảm thấy lỹ. Phải rằng con gái Huyện thái gia cũng chỉ gả cho một tú tài. Trương gia một họ hàng là Lưu Nhị Lang quan nhưng Trương Tiểu Oản cũng con ruột ông . Chuyện như thế chuyện tới lượt cháu ngoại chứ?

Vì thế lời cũng dần truyền , cũng chỉ nghĩ chắc ai nhắc đến nhưng chắc thành sự thật.

Tiếng tăm cần mẫn khả năng của Trương Tiểu Oản mấy năm nay cũng truyền khắp thôn. Có mấy nhà con trai cùng tuổi cũng để ý nàng. Cho dù nàng tiếng hung ác nhưng vẫn là khả năng. Cưới nàng về thì nhà bọn họ sẽ lo đồ ăn.

Cho nên từ khi Lưu Tam Nương hai nhà con so bát tự thì mấy nhà cũng yên tâm, lập tức nhốn nháo chuẩn thưa chuyện. Đặc biệt trong đó đại tẩu của nhà Chu thím ba đứa con trai, đứa út lúc lớn hơn Tiểu Oản hai tuổi. Hiện tại Tiểu Oản 12 gần 13 tuổi, trong hai năm nếu thể đính thì chuyện đó dễ hơn nhiều.

Nhà họ vốn ý nhưng chuyện Trương Tiểu Oản đính với nhà quan gia cho lòng tê tái. Hiện tại Lưu Tam Nương lời , việc hẳn khả năng thì cả nhà vui mừng. Bọn họ thường xuyên giục đứa con trai út giúp Trương gia chuyện ruộng đồng, thuận tiện lân la quen với Trương Tiểu Bảo và Trương Tiểu Đệ. Nói chung quen với hai đứa em trai của Tiểu Oản cũng .

Động tĩnh của trong thôn khiến Trương Tiểu Oản càng thêm hiểu rõ vì Lưu Tam Nương lên tận huyện để nhờ lá thư . Nếu nhà bọn họ từ chối hôn sự với quan gia thì sẽ sợ đắc tội, đến lúc đó chẳng ai dám đến cửa mai nữa.

Trong lúc Lưu Tam Nương cũng dần quen với việc để ý chọn con rể trong mấy nhà ý với con gái bà. bốn tháng tin của Lưu Nhị Lang gửi tới.

Trong thư Lưu Nhị Lang giáo huấn Lưu Tam Nương vài câu nữ tắc, bảo bà chớ ăn linh tinh. Ngay đó ông dùng giọng điệu trầm trọng việc định, thể sửa nữa, còn sang năm ông chắc chắn về nhà ăn tết, đến lúc đó ông sẽ về bàn bạc kỹ càng tỉ mỉ việc . Ông bảo Lưu Tam Nương an tâm cũng bảo bà chuẩn chút xiêm y, đồ thêu của hồi môn cho Trương Tiểu Oản. Những thứ khác chờ ông về sẽ chuẩn .

Gửi kèm theo thư là năm mươi lượng bạc. Quan sai xong thư thì lập tức vái chào Trương A Phúc vài cái, miệng vui mừng , “Chúc mừng, chúc mừng ngài. Hiện nay Lưu giáo úy ở biên quan lập công, Huyện lão gia chiến sự qua sẽ ban thưởng. Con gái ngài cũng là phúc khí, đến lúc đó tiểu nhân còn tới xin ngài một ly rượu mừng để uống.”

Trương A Phúc quan sai vái chào thì . Ông liên tục xua tay trốn tránh “Không dám”, “Không dám”. Bên Lưu Tam Nương vầm thư thì đến ngây .

Trương Tiểu Oản ở một bên một nữa cảm giác vận mệnh trêu đùa mà nàng thì năng lực phản kháng, chỉ thể c.h.ế.t lặng. Lần nàng thậm chí còn chẳng thấy đau lòng, chỉ ngây ngốc khí, cuộc đời sẽ đưa nàng đến chỗ nào.

Loading...