XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 75

Cập nhật lúc: 2024-12-14 04:58:48
Lượt xem: 114

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Lão thái thái, cháu dâu mới tới……” Chờ tới cửa Tứ thẩm gọi một tiếng bên trong.

Một đường Trương Tiểu Oản xem Uông gia tuy là nhà giàu nhưng cũng chỉ coi như hơn xung quanh mà thôi: tường gạch, ngói xanh, còn mấy con đường lát đá. Lúc nàng qua một chỗ xa thì hình như còn cái hồ.

Chỗ quả thật lớn nhưng lộ quá nhiều phú quý. Đương nhiên, so với thôn Ngô Đồng và trấn Cam Thiện rách nát thì nơi căn phòng gạch ngói chỉnh tất nhiên là hơn nhiều. Thế nên là nhà giàu thì cũng khoa trương.

Rốt cuộc đến xa hoa lộng lẫy, rực rỡ tráng lệ thì chỗ cũng chỉ coi là bình thường mà thôi.

Dọc theo đường Trương Tiểu Oản thường xem một cảnh xong thu tầm mắt. Tứ thẩm còn tưởng nàng từng thấy chỗ nào như thế nên che miệng vài cái, thậm chí trấn an mà vỗ vỗ cánh tay của nàng vài cái.

Đến chủ viện, qua một tấm ván gỗ, bước qua một dòng suối nhỏ thì tới cửa chính. Tứ thẩm nàng một cái đó với nàng đó mới hô một tiếng .

“Vào .” Bên trong một giọng nữ lảnh lót vang lên, trong giọng mang theo ý , “Lão thái thái chờ lâu lắm , sớm còn kiên nhẫn.”

Lời khiến sắc mặt Tứ thẩm ngẩn , bà Trương Tiểu Oản, thấy nàng vẫn nửa cúi đầu rên một tiếng, mặt cũng biểu tình gì thì nhịn lắc đầu, cũng gì mà dẫn đầu .

Nhìn như lễ nhưng ăn . May mà nàng chỉ ở đại trạch vài ngày sẽ tống cổ ngoài, nếu ngày qua sợ là dễ dàng gì .

Tứ thẩm nghĩ như thế nhưng mặt thể hiện gì, chỉ mang theo Trương Tiểu Oản .

Vừa cửa Trương Tiểu Oản ngẩng đầu về phía chủ vị một cái. Trên ghế chủ vị là một vị lão thái thái tóc hoa râm, tầm 60 tuổi. Còn một là một nam tử trung niên, chòm râu dê, còn một khác đang bên lão thái thái. Hắn là một thiếu niên trẻ tuổi, bộ dáng lạnh lùng, trong mắt Trương Tiểu Oản thì quả thực coi là tuấn lãng cực kỳ.

Ngũ quan giống như đao khắc, vô cùng sắc sảo, lộ một cảm giác cứng cỏi. Lần đầu tiên từ khi tới Đại Phượng triều, Trương Tiểu Oản mới thấy một nam nhân khiến nàng thật sự cảm thấy .

Người lẽ chính là phu quân của nàng.

Một ánh lướt qua, Trương Tiểu Oản lúc cũng hiểu vì tối qua nhận nhiều lời ác ngôn như thế ở trong tân phòng.

Nói cách khác nàng chính là cứt trâu mạnh mẽ dính lấy cánh hoa tươi . Những nhân của bất bình nên mới nhiều vài lời. Về tình về lý thì chuyện cũng thể chấp nhận.

Việc nàng nông thôn khẳng định là chắc . Trương Tiểu Oản nghĩ như thế cúi đầu uốn gối với hai ở chủ vị, xem như hành nửa lễ. Sau đó nàng tới bên lang quân trẻ tuổi .

“Thiết bá, bưng lên .” Lúc , Tứ thẩm câu .

là mỗi ngươi ân cần.” Vị lão thái thái đang dùng ánh mắt chằm chằm Trương Tiểu Oản lúc mắng một câu.

Bên lúc một phụ nhân khác cũng , “Tứ tẩu từ đến nay đều là bụng. Tẩu thấy đứa nhỏ nhà ai đói đến luống cuống thì đều nhịn dỗ hai tiếng.”

“Một ngày thế , tam tức phụ cũng đừng chê tẩu tử.” Tứ thẩm vẫn , “Mau để đôi vợ chồng trẻ chào hỏi thôi.”

“Thoạt cũng coi như lễ nghi.” Lão thái thái tệ, nhưng giọng điệu vẫn lạnh lùng xa cách.

đầu về phía trung niên nam tử bên cạnh , “Ngươi là đại bá của , ngươi thấy ?”

“Con thấy là kẻ lễ. Cháu ngoại gái của Lưu Giáo Úy hẳn cũng quá kém.” Nam tử trung niên tủm tỉm mà sờ sờ râu bên khóe miệng.

Uông lão thái thái lời thì xoay đầu, nhàn nhạt , “Vậy chào hỏi .”

Người trẻ tuổi nãy giờ chuyện bây giờ mới đầu , với Trương Tiểu Oản, “Theo dâng cho tổ mẫu và đại đường bá.”

Trương Tiểu Oản thi lễ với thấp giọng đáp “Vâng.”

Người trẻ tuổi căn bản thèm nàng mà dẫn theo nàng tới mặt lão thái thái. Lúc Tứ thẩm đón lấy khay trong tay đưa tới mặt bọn họ. Hắn cầm lấy một chén, Trương Tiểu Oản cũng cầm lấy một chén quỳ xuống cùng .

“Mời tổ mẫu uống .” Uông Đại Lang lấy giọng lớn nhỏ mà một câu , trầm thấp lực.

“Tốt, , tôn tử ngoan của , tổ mẫu sẽ uống……” Lão thái thái đến run lên, lấy chén trong tay một ngụm uống hết.

“Mời tổ mẫu uống .” Trương Tiểu Oản thấy bà để chén xuống thì theo lễ dâng chén trong tay lên, để ngang trán.

Chẳng qua đến lượt nàng thì dễ dàng gì. Lão thái thái đánh giá nàng một lúc lâu, mãi đến khi đang quỳ bên cạnh nàng nhẹ giọng gọi “Tổ mẫu” một tiếng thì bà mới đón lấy cái chén trong tay Tiểu Oản.

Lúc dâng cho vì đường bá thì thuận lợi hơn nhiều.

Chờ nàng cũng chào hỏi xong những còn , lão thái thái hỏi Trương Tiểu Oản một câu, “Có hiểu ?”

Trương Tiểu Oản trợn tròn mắt gì.

Lão thái thái nhíu mày, cầm nắp chén nhấp một ngụm với Uông Đại Lang đang bên cạnh , “Thiệt thòi cho cháu , tôn nhi của .”

“Nghe nàng vẫn luôn ở nông thôn, đến nên lẽ hiểu tiếng của chúng bên . thời gian qua lẽ sẽ hơn một chút.” Uông Đại Lang chậm rãi lời , mỗi chữ đều rõ ràng, cho dù cố ý thì Trương Tiểu Oản cũng hiểu hết.

Nàng vốn với một cái nhưng lúc đầu thấy ánh mắt lạnh lùng của lão thái thái . Lúc nàng mới nhớ là chồng nàng, là trượng phu chứ một xa lạ thiện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-75.html.]

Nàng nên , miễn cho . Vì thế Trương Tiểu Oản cũng chỉ thật nhanh đó nhanh chóng thu ánh mắt, cúi đầu giày của .

“Được , lễ cũng dâng, mau về . Vợ lão Tứ, Lưu Giáo Úy ngày mai khi về kinh thì để Đại Lang mang nàng đến khách điếm gặp ngài một coi như mặt. Sau khi gặp xong

thì ông sẽ hồi kinh. Chuyện của cháu dâu mới mấy ngày nay con vất vả một chút, giúp đỡ trong ngoài cho xong.” Lão thái thái với Uông Tứ thẩm những lời .

Tứ thẩm Uông Đại Lang và Trương Tiểu Oản một cái. Uông Đại Lang gì, còn Tiểu Oản chỉ cúi đầu giày nên bà thở dài trong lòng, nhưng mặt vẫn là tươi đáp: “Vâng.”

Chuyện dâng kết thúc, Trương Tiểu Oản theo Uông Đại Lang ngoài. Uông Đại Lang lớn lên cao lớn, bước chân cũng dài nên chỉ vài bước bỏ Trương Tiểu Oản ở phía .

Chỉ một nhoáng mà Trương Tiểu Oản thấy . Lúc Uông Tứ thẩm lão thái thái giữ vài câu đuổi tới. Bà nàng lắc lắc đầu chậm rãi , “Cùng về thôi.”

Trương Tiểu Oản cảm kích với bà, nhịn hành lễ tạ ơn đó cùng bà về. Dọc đường rốt cuộc nàng cũng chẳng thấy vị tân lang của .

Quay trong phòng, Tứ thẩm lát nữa sẽ bà tử đưa cơm sáng đến cho nàng, xong bà cũng rời .

Chờ bà , Trương Tiểu Oản đóng cửa, cũng dám chốt mà chỉ dùng thể chặn cửa, đó móc bốn bao lì vì nhận .

Bao lì xì của lão thái thái mười đồng tiền……

Tộc trưởng đường bá cho một tờ ngân phiếu năm lượng…… Dịch tam thẩm cho năm đồng tiền……

Uông tứ thẩm cho mười đồng tiền……

Trương Tiểu Oản khó nhịn mà tham lam một phen nhưng thấy mười đồng tiền của lão thái thái thì nàng vẫn tặc lưỡi. Hóa đây là nhà giàu tiếng trong miệng Lưu Tam Nương cơ đấy. Nàng lấy mấy đôi đệm giày, nếu bán giá thì cũng tiền .

Trương Tiểu Oản lắc lắc đầu, nhưng cuối cùng vẫn nở nụ . Không thích thì thích, những đối xử với nàng kỳ thật cũng chẳng khiến nàng tí xi nhê gì.

Thậm chí thể ngoài những ánh mắt bắt bẻ xem thường khiến nàng dễ chịu chút nào thì kỳ thật bọn họ đuổi nàng cũng khiến nàng thấy thoải mái.

*******

Trương Tiểu Oản cho rằng chờ gặp Lưu Nhị Lang, chờ ông rời thì Uông gia sẽ tìm cớ đuổi nàng .

sự thật nữa chứng minh nàng nghĩ đến việc quá mức đơn giản.

Ngày đó tới khách điếm gặp Lưu Nhị Lang, ông liếc mắt nàng một cái đó gọi Uông Đại Lang sương phòng uống rượu.

Bên một bà tử đây mang Trương Tiểu Oản một gian phòng. Đầu tiên bà rót một ly nóng cho nàng, đó dùng tiếng thôn Ngô Đồng hỏi Trương Tiểu Oản, “Đêm động phòng ? Hiện giờ thể vẫn chứ?”

Trương Tiểu Oản sửng sốt, đó nàng lập tức suy nghĩ cẩn thận xem đây là chuyện gì.

Sợ là Lưu Nhị Lang đang xác định nàng viên phòng đây mà. Ông còn xen việc nữa ?

Trương Tiểu Oản khẽ cau mày. Biểu tình ở trong mắt bà tử chính là rằng nàng còn viên phòng. Bà lên để Trương Tiểu Oản tiếp tục uống còn ngoài.

Chờ bà trở về chuyện với Trương Tiểu Oản. dùng giọng thôn Ngô Đồng mà nàng quen thuộc mà dùng giọng của trấn Cam Thiện. Nàng nghĩ rằng bà tử

Lưu Nhị Lang mời đến từ .

Trương Tiểu Oản thở dài ở trong lòng, Lưu Nhị Lang quản cả chuyện nữa?

Trong lòng nàng trong chuyện khẳng định nguyên nhân, nhưng đoán chuyện gì. Nàng chắc chắn nguyên nhân đó vì ông quan tâm nàng, mà chỉ vì ông cực

kỳ để ý đến hôn sự . Lòng nàng thấy càng thêm phiền chán.

Nàng ông đang tính toán cái gì nên chỉ đành ông dắt mũi đưa .

Trên thực tế, Lưu Nhị Lang để nàng đến gặp mặt tính toán rõ ràng. Hai ngày nay Uông Đại Lang thèm gặp nàng, mãi tới sáng nay mới đến đưa nàng gặp . Lúc trở về, mặt lạnh hơn, dọc đường cũng thèm với nàng một câu nào.

Vào ban đêm, Uông Đại Lang về phòng ngủ mà mấy hôm nay Trương Tiểu Oản vẫn luôn ngủ một . Từ đầu tới đuôi dùng nửa canh giờ để chuyện đó, xong việc thì luôn.

Trương Tiểu Oản ở trong bóng đêm, xương cốt đều đau đớn. Nàng chữ hỉ ẩn ẩn hiện đỉnh màn, đầu tiên cảm giác lạnh lẽo từng .

Cho dù là mùa đông đầu tiên mới đến đây nàng cũng thấy lạnh thế .

Nàng nữa hiểu rõ rằng ở triều đại , phận nữ nhân chỉ cho nàng một tấc vuông gian. Nàng từng quyền lợi chân chính quyết định cuộc đời .

Ngày hôm nàng thậm chí còn gặp Uông Đại Lang thì nhét lên xe bò, kéo theo của hồi môn của .

Nghe lời lão thái thái thì chồng nàng ở kinh thành lo việc nhà còn nàng về thôn Ngưu Quy mặt quản lý ruộng đất.

Loading...