Hạ Lão Chúc trúng tim đen thì tức giận, chỉ là mặt bày dáng vẻ vô cùng đau khổ, ông tát hai đứa con trai: "Hai các ngươi thật là quá hồ đồ, chẳng lẽ chính bởi vì nhà xe lừa liền giở trò xa ! Sao hai đứa con trai như các ngươi chứ!"
Thôn trưởng cũng Hạ Lão Chúc là thành phần diễn trò, ngờ thấy ông dạy dỗ con trai ngay tại đây, ông trực tiếp ngăn : "Được , dạy dỗ con trai thì để về nhà dạy cũng muộn, bây giờ giải quyết xong chuyện ."
Vân Mộng Hạ Vũ
Thôn trường xong thì về phía Tống Đại Sơn: "Đại Sơn , cháu giải quyết việc như thế nào?"
Tống Đại Sơn nhếch môi : "Không một câu giải thích là thể giải quyết chuyện , nhà bọn họ bồi thường tổn thất cho nhà ."
Nghe Tống Đại Sơn bồi thường tiền, đứa con lớn nhà Hạ Lão Chúc trực tiếp mặc kệ thứ mà hét lên: "Nhà ngươi căn bản là tổn thất gì, chúng gì cả, dựa mà bồi thường!"
Hạ Lão Chúc cũng chút bối rối Tống Đại Sơn : "Đại Sơn , sự thật là nhà cháu cũng tổn thất gì , là hai thằng ranh cũng kịp gì ."
Lê Mạn chuyện một hồi, nổi nữa mới lập tức : "Thôn trường, các vị thôn dân, Hạ lão thúc là tổn thất gì, nhà chúng quyết đồng ý, đó bọn họ thừa dịp chúng ở nhà tháo nước ruộng mạ nhà , nếu Triệu thúc vô tình thấy thì ruộng mạ nhà thể họ c.h.ế.t , năm nay một hạt gạo cũng , đêm nay cũng , nếu Đại Sơn nhà bắt họ, phần lương thực còn của nhà chúng cũng còn nữa, đến lúc đó chúng tìm ai lý lẽ đây?"
Lê Mạn xong thì thôn trường tiếp: "Thôn trưởng, Đại Sơn nhà vì chuyện mà ngủ ngày nào, buổi tối đều nghiêm túc trông chừng ở ruộng, gần đến cả nửa tháng , cơ thể đều hủy hoại, tổn thất về thể là tổn thất ? Thôn trưởng, thúc là nhân chứng, thúc xem nhà chúng nên đòi bồi thường ?"
Lúc ở xung quanh xem náo nhiệt đều đang chỉ trích hai đứa con trai Hạ gia việc thất đức, họ đều cảm thấy cần bồi thường.
Thôn trưởng gật đầu : "Chuyện là của hai đứa con trai Hạ gia, nhà Đại Sơn thiếu chút nữa thì thu hoạch chút lương thực gì, Đại Sơn cũng vì chuyện mà thể ngủ ngon nửa tháng, đúng là bồi thường."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-lam-nong-phu-lam-giau-nuoi-con/chuong-101.html.]
Hạ Lão Chúc lời của thôn trưởng thì liền sắc mặt , chỉ là hôm nay ông đến nhận sai, bày dáng vẻ thấu tình đạt lý, lúc lật mặt bồi thường thì là mâu thuẫn, mất hết mặt mũi .
Xem hôm nay chỉ thể bỏ chút tiền tài thôi.
Hạ Lão Chúc chịu đựng nỗi đau như cắt thịt hỏi: "Vậy các ngươi cảm thấy bồi thường bao nhiêu thì hợp lý?"
Tống Đại Sơn về phía Lê Mạn, để nàng quyết định.
Lê Mạn nghĩ một chút : "Chúng cũng công phu sư tử ngoạm (*), chuyện các ngươi bồi thường một trăm năm mươi văn tiền thì coi như xong, nhưng mà nếu về hoa màu nhà hại thì đầu tiên tìm đến chính các ngươi."
(*) Công phu sư tử ngoạm: ý chỉ tham lam, cắn một miếng to.
Hạ Lão Chúc thấy bồi thường một trăm năm mươi văn tiền thì tức giận, đến câu cùng thì lửa giận trong lòng khó mà nhịn nổi, nhưng mà biện pháp nào , bọn họ bắt đem đến đây, xảy chuyện nghi ngờ bọn họ đầu tiên, hôm nay thật sự là tự lấy đá đập chân .
Hạ Lão Chúc lòng đau như cắt nhưng vẫn trò mà đưa một trăm năm mươi văn tiền, chuyện coi như xong.
Mọi thấy sự việc chấm dứt thì đều về ngủ.
Lê Mạn và Tạ Đại Sơn tạ ơn thôn trưởng mang theo Tiểu Bảo về nhà.
Dọc đường , Lê Mạn bùi ngùi thở dài, nàng vốn tưởng là Tống gia , ngờ là nhà lão Chúc, xem chuyện xe lừa thật sự khiến cho bọn họ ghi hận, về bọn họ dám tay ở ruộng hoa màu nữa nhưng các mặt khác vẫn đề phòng.