Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con - Chương 121

Cập nhật lúc: 2025-03-02 14:38:37
Lượt xem: 148

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lê Mạn gật gật đầu, tinh tế tô son môi lên môi của Chân Chân, trang điểm cho môi coi như thành.

Kế tiếp chính là trang điểm cho khác bộ phận khác mặt, các bộ phận khác mặt Chân Chân đều tồi, chỉ cần trang điểm thêm chút là , cuối cùng tháo tóc chải một kiểu búi tóc hợp với mặt, trang điểm hôm nay xem như thành.

Lê Mạn đánh giá một chút, gật gật đầu, vô cùng lòng với khuôn mặt mà dùng đồ trang điểm lạc hậu cổ đại để trang điểm , hôm nay chỉ cần Chân Chân cần há miệng cần , một chút cũng là răng hô nghiêm trọng như .

Tuy nhiên há miệng cũng khả năng, lẽ bà mối cũng khuyết tật của Chân Chân, đến bên trong hàm răng liền là công lao của trang điểm.

Mỗi Lê Mạn trang điểm xong đều sẽ yên lặng và lui đến một bên thu dọn rương trang điểm của , cũng ngoại lệ, Lê Mạn yên lặng lùi đến một bên nhường vị trí , nàng , mặc kệ là ai trong nhà , trong lòng đều là chờ mong.

Nương của Chân Chân là kích động đến hỏng , sáp gần nâng khuôn mặt của nữ nhi hết xem, trong miệng càng là hô thần kỳ, “Quá thần kỳ, thật sự là quá thần kỳ, một chút cũng bộ dáng đó.”

Phía Chân Chân gương, thấy dáng vẻ kích động của nương , cũng yên, vội : “Nương, mau cho con cái gương con xem xem.”

Muội của Chân Chân cơ linh, sớm chạy tới đưa gương nhỏ , đưa cho Chân Chân, “Tỷ, tỷ mau xem, hiện tại tỷ thật sự xinh a!”

Chân Chân nhanh chóng nhận lấy gương, thấy dáng vẻ hiện tại của , thể tin tưởng mà sờ hai mắt và miệng của .

Thật sự dáng vẻ , giống như khác bình thường nữa.

Không, giống bình thường, hiện tại xinh hơn nhiều so với các cô nương khác trong thôn.

Vân Mộng Hạ Vũ

Vành mắt Chân Chân đột nhiên đỏ lên.

“Nương ——”

Nương của Chân Chân hiểu tâm tình nữ nhi , thấy nàng , vội vàng lau nước mắt cho nàng, “Cũng thể , hôm nay xinh như , thì lớp trang điểm sẽ trôi, sẽ thành mất công bận việc, , mau lau nước mắt .”

Chân Chân nhanh chóng gật đầu, nhẹ nhàng xoa đôi mắt, cho nước mắt nhoè lớp trang điểm mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-lam-nong-phu-lam-giau-nuoi-con/chuong-121.html.]

Nương của Chân Chân cảm khái, “Nếu là lời nào lộ răng hô , tới, Chân Chân, hôm nay con cần há miệng nhiều.”

Chân Chân bất đắc dĩ, “Nương, mà vẫn luôn há miệng , sẽ khinh con là câm đấy, dù con chính là khiếm khuyết, bà mối cũng , lộ hàm răng thì lộ . Hôm nay thể xinh như , con thấy đủ.”

Nương của Chân Chân cảm thấy cũng , gật gật đầu, “Là nương nghĩ đúng, nào còn thể há miệng chuyện.”

Ba con kích động non nửa khắc, lúc mới nhớ tới cảm tạ với Lê Mạn.

Lê Mạn cũng cần quá nhiều cảm tạ, khi một đống lớn lời ca ngợi cảm tạ, lắc đầu, “Không cần cảm tạ như thế, thu tiền của các ngươi, đương nhiên xuất bản lĩnh .”

Mắt thấy thời gian còn sớm, Lê Mạn cũng chậm trễ quá nhiều, uyển chuyển từ chối phụ nhân mời giữ ăn cơm, đưa lời cáo từ.

Phụ nhân nhanh chóng móc tiền đưa cho Lê Mạn, cuối cùng cảm tạ: “Hôm nay thật sự cảm ơn ngươi đại tử.”

Lê Mạn gật gật đầu, ngăn cản phụ nhân tiễn bước, theo Tống Đại Sơn cùng lên xe lừa, về phía nhà.

Tiểu Bảo tỉnh khi Lê Mạn trang điểm, khi ở nơi nào, liền vẫn luôn ngoan ngoãn mà ngốc ở trong lòng n.g.ự.c Tống Đại Sơn chờ Lê Mạn, mãi đến khi Lê Mạn ngoài, lúc mới vươn tay nhỏ để Lê Mạn ôm, ôm cổ Lê Mạn cọ cọ nàng.

Lê Mạn vỗ vỗ lưng nhỏ hiện tại chút thịt của Tiểu Bảo, lấy tiểm điểm tâm bỏ riêng ở trong xe lừa cho nhóc ăn.

Thật Tiểu Bảo sớm đói bụng, chỉ là vẫn luôn chịu đựng , thấy điểm tâm, mắt sáng rực lên, tuy nhiên vẫn là đưa đến bên miệng Lê Mạn để Lê Mạn cắn một miếng, đó mới tự cúi đầu ăn đến thơm ngào ngạt.

Khi về đến nhà cũng sắp giữa trưa, Tống Đại Sơn để Lê Mạn nghỉ ngơi, bản thì vườn rau hái rau chuẩn cơm trưa.

Lê Mạn bỏ tiền hôm nay kiếm rương nhỏ giữ tiền, để Tiểu Bảo chơi, đó phòng bếp giúp Tống Đại Sơn nấu cơm.

Tống Đại Sơn đang rửa rau, Lê Mạn tiến lên : “Chàng nhóm lửa, để rửa rau.”

Tống Đại Sơn vội vàng ngăn nàng cho nàng động, “Nàng đừng nhúc nhích, tới, nước lạnh, nàng đừng đụng đến nước lạnh.”

Loading...