Mặc dù trong thời gian hành động gì, nhưng tình hình của nàng đều , còn nàng hiện tại đang trang điểm ở cửa hàng son phấn Nguyệt Nương mở. Điều khiến trong lòng càng khinh thường cái tên gọi là nam nhân của nàng, vô dụng như , khiến nữ nhân của xuất đầu lộ diện nuôi gia đình sống qua ngày, nam nhân như xứng nữ tử như thế?
Trong thời gian , vẫn luôn tìm cơ hội chỉ hai cho nàng thấy tâm ý của , chỉ cái gật đầu của nàng mới thể tiếp tục bước tiếp theo. Không hiểu mỗi đều là tên què tới lui, cơ hội gần nàng, suýt nữa khiến ấm ức đến phun máu.
May mà trời xanh phụ lòng , cuối cùng hôm nay cũng cơ hội, thể bỏ qua?
Trương Tắc Sĩ ôn nhu địa thấy Lê Mạn, ngữ khí là nay trịnh trọng, "Lê tử, chính càn rỡ, thể cho cảm thấy đều là thiệt tình, nhưng đối với là thật lòng, theo đầu tiên gặp liền khó thể quên, thậm chí nhắm mắt đều lấy nàng thê tử của ."
Trương Tắc Sĩ dịu dàng Lê Mạn đỏ mặt, chỉ cho là nàng đang thẹn thùng, nghiêm túc tiếp tục : "Nếu ngay từ đầu nàng tướng công, sẽ từ bỏ phần tâm ý , nhưng đó mới bán cho tên nam nhân , theo cũng do bất đắc dĩ, nhưng nữ tử trái tim địa lan như thể gửi cho một tên nam nhân thô bỉ như ? Một nữ tử như , vốn nên sống cuộc sống cẩm y ngọc thực lo nghĩ, mà là ngày ngày xuất đầu lộ diện lụng vất vả."
Trương Tắc Sĩ xong, chắp tay, thành ý hài lòng thi lễ với Lê Mạn, trịnh trọng : "Lê tử, tại hạ tuy rằng đại phú đại quý, nhưng áo cơm lo, còn thật lòng ái mộ , nếu cưới , nhất định sẽ yêu thương như châu như bảo khố, sẽ để lụng vất vả lo lắng, hôm nay từng câu từng chữ của đều từ tận đáy lòng, hề ý đùa bỡn, mong Lê tử cho một cơ hội. Về phần tướng công hiện tại, sẽ xử lý thoả đáng, khiến lo lắng."
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-lam-nong-phu-lam-giau-nuoi-con/chuong-156.html.]
Lê Mạn tức giận đến mặt đỏ lên, hận thể đánh nam nhân lời yêu thương mặt . Quả nhiên là da mặt dày, nàng nhiều rõ thái độ của , mà còn tự cho là đúng, lúc dù là nguyên nhân gì, luôn là nữ nhân chịu thiệt, hôm nay nếu to chuyện , chắc chắn sẽ là ông chủ liêm sỉ dụ dỗ phụ nữ chồng, mà sẽ nàng liêm sỉ dụ dỗ nam nhân, hồng hạnh vượt tường.
Lê Mạn chịu đựng lửa giận trong lòng, bình tĩnh : "Trương lão bản, ngươi hiểu lầm cái gì, nhưng lặp nữa, và tướng công của vô cùng ân ái, cũng cảm thấy xuất đầu lộ diện kiếm tiền gì , càng cần ngươi tới thương tiếc cái gì, đa tạ sự nâng đỡ của ông chủ Trương, nhưng tiểu nữ tử nhận nổi, mong ngươi chớ dây dưa với , nếu đừng trách khách khí!"
Trương Tắc Sĩ trừng mắt, nghĩ tới thành tâm thành ý rõ như nhưng đổi là kết quả , tin lời ân ái của Lê Mạn, tên nam nhân nghèo hèn thôi bỉ, thể khiến giai nhân yêu mến, nhất định là nàng cố ý từ chối.
Trương Tắc Sĩ vội vàng : "Lê tử, tên nam nhân thôi bỉ nghèo hèn thể xứng với , cần để ý ánh mắt khác mà nhẫn nhục chịu đựng, lãng phí năm tháng . Kỳ thật chuyện cưới gả bình thường, thể mở miệng, cần lo ngại thanh danh mà ủy khuất bản ."
Lê Mạn thấy thật sự là hiểu tiếng , vốn dĩ còn khách khí giải quyết thì giờ nháy mắt .
Lê Mạn lộ vẻ kiên nhẫn, âm thanh cũng mang theo phiền chán: "Ta thấy rõ ràng, nhưng ngươi là kẻ đầu óc vấn đề hiểu tiếng ? Ta tình cảm giữa cùng tướng công , ngươi ủy khuất bản ? Còn nữa, ngươi luôn miệng tướng công là thô bỉ, đây là lời hiểu thể ? Ta thấy ngay cả thô bỉ ngươi cũng bằng. Chớ cùng tướng công sẽ chia lìa, cho dù rời xa , cũng sẽ lựa chọn nam nhân nhiều dụ dỗ phụ nữ chồng! Trương lão bản, hiện tại lời ngươi hiểu ? Nghe hiểu thì phiền ngươi đừng bao giờ dây dưa với nữa."
Lê Mạn xong, xoay tiếp tục đầu , mặt nam nhân đỏ sậm như gì.