Mai Tử gật đầu, “Tẩu tử, , ở nhà nhất định luyện tập nhiều, sẽ chờ tẩu trở về mới hỏi tẩu.”
Lê Mạn gật đầu, thời gian còn sớm, liền nấu bữa tối.
Ngày hôm , Lê Mạn tiếp tục đến cửa hàng trang điểm, chỉ điều hôm nay đưa Mai Tử cùng.
Nàng chuẩn cho Mai Tử đến cửa hàng xem nàng trang điểm một ngày coi như tích lũy kinh nghiệm, thuận tiện mua một bộ mỹ phẩm khác cho Mai Tử dùng ở cửa hàng.
Khi đến cửa hang, lão bản nương hồ hởi chào hỏi, giống như lâu lắm thấy Lê Mạn, “Muội tử, thể đến .”
Lê Mạn bật , “Nguyệt tỷ, mới hai ngày đến, tỷ nhớ như .”
Lão bản nương : “Có thể nhớ , nếu còn đến thì cũng tìm , , hai ngày đến, ít khách đến hỏi , . Đặc biệt là Lâm Tiểu Vũ, ngày nào cũng đến thúc giục , nàng hỏi đến sợ , nên cam đoan với nàng hôm nay sẽ đến mới thể thanh tịnh một chút, sẽ phát điên nếu đến.”
Thấy bộ dạng đau đầu của lão bản nương, Lê Mạn liền nhớ đến Lâm Tiểu Vũ, khóe miệng khẽ cong lên, đại khái thể hiểu nỗi khổ của lão bản nương.
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến, hai dứt lời, Lâm Tiểu Vũ đến.
“A, Lê Mạn tỷ tỷ, tỷ thể đến . Hai ngày tỷ ? Sao thấy bóng dáng tỷ?” Lâm Tiểu Vũ kích động nắm lấy cánh tay của Lý Mạn lắc lắc.
Lê Mạn nàng lắc đến choáng váng, vội vàng nắm lấy tay của bà cô nhỏ: “Đừng lắc nữa, Ta đến , , trang điểm cho .”
“Ồ.” Lâm Tiểu Vũ lập tức lời lên ghế đẩu.
Lê Mạn vẫy tay Mai Tử, “Mai Tử đến đây, quan sát bên cạnh.”
Mai Tử vội vàng bên cạnh Lê Mạn quan sát.
Vân Mộng Hạ Vũ
Vì đang trang điểm cho khách, nên Lê Mạn trang điểm giải thích cho Mai Tử, chỉ là trang điểm như bộ dạng thường ngày còn để Mai Tử tự xem, cuối cùng lĩnh ngộ bao nhiêu tùy thuộc bản nàng .
Vừa trang điểm cho Lâm Tiểu Vũ xong, còn kịp thở lấy , thì một vài vị khách lượt đến chờ trang điểm.
Lê Mạn kịp nhiều, lập tức lao làn sóng trang điểm.
Cho đến khi trang điểm hết cho khách trong tiệm thời gian cũng quá trưa, bụng của Lê Mạn kêu lên vì đói.
Lão bản nương vội vàng : “Đồ ăn hâm nóng cho , mau ăn, tiện thể nghỉ ngơi một chút.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-lam-nong-phu-lam-giau-nuoi-con/chuong-166.html.]
Lê Mạn gật đầu, bếp ăn cơm cùng Tiểu Bảo và Mai Tử hai ăn .
Buổi chiều trong tiệm thêm vài vị khách, Lê Mạn buổi chiều trang điểm một khắc cũng ngừng.
Đến đầu giờ Dần, Tống Đại Sơn cửa hàng.
Lê Mạn trang điểm xong cho một vị khách, đầu tiên thấy đến đây, vội hỏi: “Chàng đưa củi cho Vân tỷ ?”
Tống Đại Sơn gật đầu, “Ta , đưa xong, đến để với nàng, gọi kéo một chuyến hàng, xa lắm, là ở trong trấn, sẽ muộn một chút, đợi ở trong tiệm, cần sốt ruột.”
Lê Mạn gật đầu, “Được, bọn gấp, cùng đừng vội vàng, cứ từ từ, bọn đợi .”
Tống Đại Sơn xong, ở , xoay rời .
Hôm nay đặc biệt nhiều khách, dường như hôm nay trang điểm hết cả hai hôm trang điểm, bận đến gần tối vẫn khách đến.
hôm nay Tống Đại Sơn ở đây, Lê Mạn cũng vội về nhà, nên vẫn đang trang điểm cho khách như cũ.
Cho đến khi sắc trời muộn, mới đợi Tống Đại Sơn trở , đón bọn họ cùng về nhà.
“Chỗ xong hết việc ?” Lê Mạn hỏi.
Tống Đại Sơn cầm lấy đồ trong tay Lê Mạn trả lời: “Uhm, xong hết .”
Lê Mạn đưa Mai Tử và Tiểu Bảo lên xe lừa, trở về nhà lúc ráng chiều.
Ở nhà, Thiết Tử trở về, đồ ăn cũng xong, ngược giảm bớt những phiền não khi nấu cơm trong bóng tối.
Mọi quanh bàn ăn cơm.
“Mai Tử, nhà Trương lão thúc, ngày mai tìm Trương lão thúc, cho một hộp trang điểm giống như đang dùng, để đựng đồ trang điểm của .” Lê Mạn dặn dò Mai Tử.
Mai Tử gật đầu.
“Hôm nay cũng trang điểm cho mười mấy vị khách, suy xét kĩ trong lòng, còn tùy thuộc bản . Ngày mai ở nhà tự trang điểm cho bản , nếu tẩu tử nhà họ Triệu bên cạnh , thì thể nhờ họ đồng ý thử trang điểm, bọn họ chắc sẽ đồng ý.
Mai Tử gật đầu, “Tẩu tử, , tẩu cần lo nghĩ cho , sẽ luyện tập thật .”