Xuyên Qua Loạn Thế - Mang Theo Không Gian Cùng Phế Hoàng Tử Đi Lưu Đày - Chương 103: Đại Thắng Toàn Diện

Cập nhật lúc: 2025-09-26 09:24:08
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chốc lát , ba bốn mươi Ma Tô nhân bộ đều giết, một kẻ nào trốn thoát, thấy cục diện định, Tống Lê Lê liền cất s.ú.n.g b.ắ.n tỉa gian, từ phía tảng đá lớn bước .

Lúc Lão Lục đến bên Lý Lương, bẩm báo chiến tích với .

"Bẩm Điện hạ, trận chúng đại thắng diện, một ai thương vong, tổng cộng tiêu diệt hơn bốn mươi Ma Tô nhân, thu sáu thớt chiến mã và một lượng lớn binh khí."

Mãi đến lúc , nhóm truy đuổi mới , hóa bọn họ Ngũ Hoàng tử cứu giúp, tất cả vội vàng tiến lên, quỳ xuống Lý Lương.

"Đa tạ Hoàng tử Điện hạ ân cứu mạng."

Lý Lương tiến lên một bước, đến mặt chúng nhân, .

"Các ngươi đều là con dân Đại Ninh triều của , ngoại tộc truy sát, thể khoanh tay , các ngươi đều dậy ."

"Đa tạ Điện hạ." Chúng nhân lúc mới dậy.

"Các ngươi là ai, gia đình ở , vì Ma Tô nhân truy sát?"

"Bẩm Điện hạ, chúng là bách tính xung quanh Lương Châu, Ma Tô nhân bắt khổ sai, giúp bọn chúng rèn đúc binh khí.

Chúng ngày đêm giúp bọn chúng việc, ăn đủ no mặc đủ ấm, còn thường xuyên bọn chúng đánh mắng.

Chúng giúp bọn chúng rèn đúc những binh khí g.i.ế.c , sáng sớm hôm nay, chúng tìm một cơ hội, đánh c.h.ế.t mấy tên cai ngục, cuối cùng cũng trốn thoát .

Ma Tô nhân nhanh tin chúng bỏ trốn, bắt đầu truy đuổi chúng , chúng từ sáng sớm chạy đến giờ, phần lớn đều b.ắ.n chết.

Lần nếu gặp Điện hạ, tiêu diệt những Ma Tô nhân , chúng nhất định sẽ c.h.ế.t nghi ngờ gì, phơi thây giữa hoang dã."

Lý Lương ngờ tới, những là khổ sai Ma Tô nhân bắt , hơn nữa còn giúp bọn chúng rèn đúc binh khí.

Có thể tưởng tượng , Ma Tô nhân rèn đúc những binh khí , chắc chắn là để đối phó với Đại Ninh triều, cái khối u độc hình thành, nhất định nhanh chóng nhổ bỏ.

Lý Lương gật đầu, :

"Các ngươi Ma Tô nhân bắt khổ sai, bao lâu ?"

"Bẩm Điện hạ, thời gian chúng bắt giống , kẻ lâu thì hai ba năm, kẻ ngắn thì chỉ mấy tháng."

"Nếu các ngươi trốn thoát , dự định gì , là chuẩn về nhà?"

Chúng nhân , rũ mắt xuống, nửa khắc, mới lên tiếng .

"Điện hạ điều , những chúng đây đến từ các vùng xung quanh Lương Châu, do thường xuyên Ma Tô nhân quấy nhiễu, phần lớn đều bỏ trốn, hiện tại nhà cũng khó về, nơi chúng thể đến bây giờ chỉ Lương Châu thành.

Ta bắt hơn hai năm , cũng Lương Châu thành bây giờ , liệu chỗ dung cho chúng ."

Xem những đều là những kẻ nhà cửa, khi Ma Tô nhân bắt , bọn họ công việc rèn đúc binh khí.

Những là nhân tài hiếm , Lý Lương hy vọng thể chiêu mộ về cho , nghĩ , liền mở lời.

“Không giấu gì các vị, chúng cùng tới Lương Châu, sẽ định cư ở đó. Nếu các vị thực sự còn nơi nào để , hãy cùng tới Lương Châu, sẽ cho các vị cơ hội lập công dựng nghiệp, báo đáp quốc gia.”

Mọi mừng rỡ, lập tức quỳ xuống tạ ơn.

“Đa tạ Điện hạ thu nhận, chúng thề c.h.ế.t trung thành với Hoàng tử Điện hạ.”

“Được lắm, chúng sẽ nghỉ đây một đêm, ngày mai sẽ thành. Bây giờ hãy dọn dẹp chiến trường.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-loan-the-mang-theo-khong-gian-cung-phe-hoang-tu-di-luu-day/chuong-103-dai-thang-toan-dien.html.]

“Tuân lệnh.”

Mọi vô cùng vui mừng, đại nạn chết, còn Điện hạ thu nhận, còn là những kẻ nơi nương tựa.

Thu nhận nhiều như , Lý Lương cũng đỗi vui mừng, đây quả là một món quà lớn mà trời cao ban tặng cho y.

Trận đại chiến thu hoạch khá nhiều, tịch thu một binh khí và chiến mã, từ giờ trở , y thể chính thức phát triển thế lực của .

Tiếp đó, bắt đầu bận rộn. Con dê núi thịt nhưng còn kịp lột da, đột nhiên thêm nhiều như , một con dê chắc chắn đủ ăn.

điều còn quan trọng nữa, trưa mai thể thành, chuyện sẽ dễ dàng hơn.

Nghĩ , Lý Lương liền lệnh cho đem tất cả những gì thể ăn , để mỗi buổi tối đều chút gì đó lót , ngày mai tiếp tục lên đường, tranh thủ sớm thành.

Để đều cái ăn, Tống Lê Lê cùng Dương Linh Linh xách giỏ, chuẩn quanh trại hái ít rau rừng.

Mặc dù trong gian của nàng nhiều thức ăn, nhưng nàng thể tùy tiện lấy , tuy nhiên điều cũng , chẳng mấy chốc sẽ thành, nhiều nhất là đói thêm một hai bữa, kiên trì một chút là qua thôi.

Quả hổ danh là vùng đất cực hàn, dù thời tiết quá lạnh giá, nhưng cũng ấm áp hơn là bao, bởi lẽ lúc mùa hè.

Điều khiến hai nàng tiếc nuối là, tuy đây là chốn hoang sơ hẻo lánh, nhưng đất chỉ mọc cỏ dại, khó tìm thấy rau rừng ăn . Hai nàng tìm kiếm hồi lâu, cũng chẳng tìm mấy cây rau, đành về.

Lúc , thịt dê cho nồi, từng đợt hương thơm nồng nàn lan tỏa, đối với những lâu ngửi thấy mùi thịt, đây quả thực là một niềm bất ngờ.

Chiến trường cuối cùng cũng dọn dẹp xong xuôi, để xử lý t.h.i t.h.ể của Ma Tô nhân, bọn họ đào một cái hố lớn ngay tại chỗ, chôn cất tất cả thi thể.

Bữa tối cuối cùng cũng sẵn sàng, Lý Lương gọi dùng bữa. Tối nay hơn năm mươi ăn, thức ăn rõ ràng đủ, mỗi chỉ thể ăn một chút.

Tống Lê Lê chỉ tượng trưng ăn một ít, nàng định tối sẽ gian của để kiếm thêm chút đồ ăn.

Sau bữa tối, trời gần như tối hẳn, Lý Lương tìm gặp Phổ Ninh, mở lời.

“Phổ tướng quân, chúng mới đến Lương Châu, hiểu rõ tình hình nơi đây. Nghe nơi tình thế khá phức tạp, tồn tại nhiều thế lực khác .

Tuy chúng đến từ Kinh thành, là thành viên Hoàng tộc, nhưng dù nơi đây cũng là chốn ‘trời cao hoàng đế xa’, vẫn sẽ chèn ép và đàn áp.

Để tự bảo vệ , chúng tăng cường sức mạnh. Những quy phục hôm nay, giao cho tướng quân. Phổ tướng quân hãy bắt đầu từ họ mà gây dựng đội ngũ của chúng .”

“Vâng, Điện hạ, ngài cứ yên tâm, khi tới Lương Châu, thuộc hạ sẽ âm thầm chiêu binh mãi mã, gây dựng thế lực cho Điện hạ.”

Sáng sớm hôm , trời tờ mờ sáng, thức dậy, việc đầu tiên họ là nhổ trại, chuẩn lên đường.

hạt gạo nào, nên chuyện nấu nướng. Việc cần bây giờ là tranh thủ thời gian, nhanh chóng đến thành Lương Châu.

Đoàn nhanh chóng lên đường, hùng dũng tiến về Lương Châu.

Chứng kiến cảnh tượng , Lý Lương khỏi cảm thán, thuở ban đầu rời Kinh thành, chỉ mười mấy đơn độc và một chiếc xe đẩy cũ nát.

Thế mà tới nơi lưu đày, bên cạnh y hơn năm mươi , cùng hơn mười con chiến mã.

Đại hoàng tử đường đuổi giết, một lòng trừ khử y, cuối cùng vẫn thành công.

Sau khi trải qua chín c.h.ế.t mười sống, cuối cùng bọn họ vẫn tới Lương Châu.

Lúc , Vương Đại Lâm chắc hẳn mang tin tức từ U Châu về cho Đại hoàng tử. Theo nghĩ, Lý Lương thiêu chết, mục đích của cuối cùng cũng đạt .

Nếu , cứ để Đại hoàng tử tiếp tục mơ mộng , đến lúc đó, sẽ cho một bất ngờ.

Loading...