Xuyên Qua Loạn Thế - Mang Theo Không Gian Cùng Phế Hoàng Tử Đi Lưu Đày - Chương 106: Vào thành mua lương thực
Cập nhật lúc: 2025-09-26 09:24:11
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một phen lời của Vương Đình Ngũ, đối với Lý Lương mà , cũng chẳng lấy gì ngạc nhiên.
Ta lưu đày đến đây, đường luôn gặp truy sát, một khi Đại hoàng tử phát hiện an tới Lương Châu, ắt sẽ xuống tay độc ác.
Không chỉ , những nguy hiểm khác cũng sẽ nối gót mà đến, cần khác nhắc nhở, cũng sẽ tự chuẩn các biện pháp phòng vệ an .
Vương Đình Ngũ kẻ hãm hại , kẻ đó rốt cuộc là ai? Nghĩ đến đây, Lý Lương bèn mở miệng hỏi.
“Vương bổ đầu kẻ hãm hại , mà ngài rốt cuộc là ai?”
“Bẩm Điện hạ, hạ quan cũng rõ điều . Hạ quan ở Lương Châu chức vụ mấy năm, đây cũng từng gặp qua một vài phạm nhân lưu đày, một khi quan phủ đẩy họ chỗ chết, sẽ an trí họ tại Phù Du thôn.”
“Vậy đây là vì lẽ gì? Chẳng lẽ Phù Du thôn điều gì đặc biệt?”
“Điện hạ điều , Phù Du thôn và Ma Tô quốc chỉ cách một ngọn núi. Người Ma Tô thường xuyên vượt qua ngọn núi , tập kích Phù Du thôn. Bọn chúng cực kỳ tàn nhẫn, đốt nhà, g.i.ế.c , cướp bóc, chuyện ác nào .
Do Ma Tô cứ cách vài ba ngày tập kích Phù Du thôn, khiến dân chúng nơi đây thể sinh sống yên , họ đua bỏ trốn, tránh họa, vì mà sống trong thôn ngày càng ít .
Những phạm nhân lưu đày đến Lương Châu, nếu quan phủ an trí ở đây, kết cục ắt hẳn là thập tử nhất sinh.
Hạ quan ngờ Điện hạ an trí đến Phù Du thôn. Điều cho thấy kẻ đẩy Điện hạ chỗ chết, tuy hạ quan kẻ là ai, nhưng Cảnh Tri phủ nhất định rõ.
Điện hạ là ân nhân cứu mạng của hạ quan, hạ quan thấy Điện hạ đặt hiểm cảnh. Hạ quan cầu xin Cảnh Tri phủ, để ngài xem xét địa điểm an trí cho Điện hạ, thể để Điện hạ gặp bất kỳ chuyện bất trắc nào.”
Thì là , Cảnh Tri phủ an trí đến Phù Du thôn, nhất định là do Đại hoàng tử chỉ thị, ngài trừ khử .
Có lẽ Cảnh Tri phủ cũng như , nhưng vì áp lực từ Đại hoàng tử, nên mới đành .
Nghĩ đến đây, Lý Lương liền cất lời.
“Đa tạ Vương bổ đầu. Cảnh Tri phủ an bài như , ắt hẳn là do khác chỉ thị, ngài lẽ là bất đắc dĩ mà thôi.
Vương bổ đầu Cảnh Tri phủ điều chỉnh địa điểm an trí của chúng , về cơ bản là thể.”
“Vậy đây? Hay là thế , từ bây giờ, hạ quan mỗi ngày sẽ canh gác tại Phù Du thôn, bảo vệ an cho Điện hạ.”
Lý Lương , liền cất lời.
“Điều thì cần thiết. Người bên cạnh năng lực bảo vệ , thể đối phó với những Ma Tô tới tập kích.
Thực dám giấu, chiều hôm qua chúng ở ngoại thành Lương Châu đụng độ hơn bốn mươi Ma Tô. Hai bên trải qua một trận chiến ác liệt, tuy chúng đông , nhưng vẫn c.h.é.m g.i.ế.c bộ Ma Tô, cứu nhiều .
Vương bổ đầu cũng thấy hôm nay mang theo nhiều như , đa phần đều là những cứu tối qua. Nếu Ma Tô đến Phù Du thôn, nhất định sẽ khiến bọn chúng về.”
Vương Đình Ngũ , khỏi mừng rỡ.
“Quá ! Không ngờ Điện hạ trong một trận chiến ngày hôm qua c.h.é.m g.i.ế.c bốn mươi Ma Tô, thật là hả hê!
Người Ma Tô tập kích Phù Du thôn, thường là vượt qua ngọn núi mà đến, bọn chúng ít thì vài , nhiều thì cũng chỉ đôi ba .
Bên Điện hạ hơn năm mươi , đối phó với những Ma Tô tới tập kích, hẳn là dư dả. Nếu như , hạ quan cũng an tâm .”
“Chuyện Vương bổ đầu là , tạm thời đừng cho Cảnh Tri phủ, đề phòng ngài dùng những biện pháp khác để đối phó chúng .”
“Điện hạ cứ yên tâm, chuyện hạ quan sẽ với bất cứ ai. Thời gian còn sớm nữa, hạ quan về phủ nha giao công việc .
Sau hạ quan sẽ thường xuyên đến Phù Du thôn thăm hỏi Điện hạ, nếu cần giúp đỡ, Điện hạ cứ việc phân phó.”
“Nếu Vương bổ đầu như , quả thực một việc cần ngài giúp đỡ. Hiện tại chúng lấy một hạt lương thực nào, đang cần mua. Không ở Lương Châu thành nơi nào thể mua lương thực?”
Vương Đình Ngũ gật đầu, cất lời.
“Trong Lương Châu thành nhiều tiệm bán lương thực, trong đó một tiệm lương thực là do quan phủ điều hành. Nếu Điện hạ mua lương thực, hạ quan thể dẫn các vị đến đó.”
“Tốt lắm, bây giờ sẽ sắp xếp vài đến đó mua lương thực, còn xin Vương bổ đầu chỉ điểm một chút.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-loan-the-mang-theo-khong-gian-cung-phe-hoang-tu-di-luu-day/chuong-106-vao-thanh-mua-luong-thuc.html.]
“Được, chuyện thành vấn đề. Vậy hạ quan bây giờ sẽ dẫn bọn họ đến đó mua lương thực.”
Lý Lương gật đầu, cùng Vương Đình Ngũ khỏi phòng, tìm Tống Lê Lê và Lão Lục, bảo họ thành mua lương thực.
Hai đánh xe ngựa, theo Vương Đình Ngũ và hai nha dịch thành mua lương thực. Sau khi thành, Vương Đình Ngũ bảo hai nha dịch về phủ nha , còn thì dẫn Tống Lê Lê và Lão Lục thẳng tới tiệm lương thực.
Tiệm lương thực ở khu vực náo nhiệt, lẽ do quá trưa, đường phố cũng nhiều.
Vài đến tiệm lương thực, phát hiện tiệm cũ kỹ, bụi bặm phủ kín tấm biển hiệu, nếu chú ý , căn bản sẽ đây là tiệm bán lương thực.
Bên trong tiệm lương thực ánh sáng âm u, chưởng quầy trong quầy, mơ màng buồn ngủ.
Vài tiểu nhị đang bận rộn, họ đong lương thực và cân cho những đến mua.
Thấy Vương Đình Ngũ, chưởng quầy lập tức mở bừng hai mắt, bước từ quầy, đón chào.
“Bổ đầu đại nhân đến đây chuyện gì quan trọng ?”
“Hôm nay việc gì, dẫn đến mua lương thực. Họ là tùy tùng của Hoàng tử Điện hạ, ngươi chớ lấy hàng kém chất lượng, bớt xén cân lượng.”
Chưởng quầy vội vã gật đầu, cất lời.
“Bổ đầu đại nhân cứ yên tâm, là của Hoàng tử Điện hạ đến mua lương thực, tiệm chúng nhất định sẽ lấy lương thực nhất bán.”
Chưởng quầy xong, lập tức gọi một tiểu nhị tới, bảo dẫn Lão Lục chọn lương thực.
Thấy Lão Lục chọn lương thực, Tống Lê Lê bèn Vương Đình Ngũ, cất lời.
“Bổ đầu đại nhân, ở đây tiệm bán bánh màn thầu ?”
“Thần y cô nương, nàng mua bánh màn thầu ? Ngay kế bên một tiệm màn thầu, hạ quan sẽ dẫn nàng qua xem.”
“Tốt lắm, chúng cùng qua xem. Đa tạ Vương bổ đầu.”
“Thần y cô nương khách khí , việc nhỏ mọn đáng gì .”
Hai bước khỏi tiệm lương thực, đến tiệm kế bên. Tiệm quả nhiên là bán màn thầu. Do khói ám, trong ngoài tiệm màn thầu đều đen sì, trông như lửa thiêu.
Chưởng quầy tiệm màn thầu thấy Vương Đình Ngũ, dường như chút sợ hãi, vội vã tiến lên đón, cất lời:
“Bổ đầu đại nhân, ngài đến tiểu điếm chuyện gì ?”
Vương Đình Ngũ nhẹ, cất lời.
“Đừng căng thẳng, hôm nay chuyện gì. Ta là cùng vị cô nương đến mua màn thầu, bây giờ còn ?”
“Màn thầu bán từ buổi chợ sáng, sớm bán hết . Nếu vị cô nương cần, chúng thể một ít, chỉ là cần đợi một lát.”
Tống Lê Lê gật đầu, cất lời.
“Không vấn đề gì, ngươi hãy nhanh chóng , đợi một lát cũng .”
“Vậy bây giờ sẽ , cô nương cần bao nhiêu màn thầu?”
“Vậy ngươi cứ thêm nhiều một chút, ít nhất hai trăm cái, ?”
Chủ tiệm màn thầu , khỏi run rẩy, hai trăm cái màn thầu là nhỏ, đây gần như là doanh ba ngày của .
Chưởng quầy vui mừng, cất lời:
“Cô nương, nàng chắc chắn nhiều màn thầu như ?”
“Ngươi cứ nhanh chóng màn thầu , nhiều một chút cũng , sẽ mua hết. Nếu ngươi yên tâm, thể trả tiền đặt cọc.”
Tống Lê Lê xong, lấy một thỏi bạc vụn đưa qua.