Xuyên Qua Loạn Thế - Mang Theo Không Gian Cùng Phế Hoàng Tử Đi Lưu Đày - Chương 116: Bệnh tim tái phát

Cập nhật lúc: 2025-09-26 09:24:21
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hồ Bang chủ , kinh hãi thất sắc. Nếu đêm qua cuộc tập kích thất bại, chỉ là quấy nhiễu thành công, thương vong thì cũng sẽ đến mức quân diệt.

“Cảnh Tri phủ, ngài chẳng trướng Ngũ hoàng tử chỉ bốn năm mươi , thể chiến đấu một nửa ư? Vậy mà hơn một trăm tinh binh cường tướng, thể quân diệt? Ngay cả mấy thăm dò tin tức cũng trở về, rốt cuộc là xảy chuyện gì?

Cảnh Tri phủ đại nhân việc gì trêu chọc Ngũ hoàng tử, giờ đây đến cả Thanh Long Bang của cũng liên lụy, chuyện đây?”

“Hồ Bang chủ đừng nóng vội, chẳng đặc biệt chạy đến đây để thương lượng với ngươi về chuyện , xem biện pháp cứu vãn nào .”

“Cảnh Tri phủ thật nhẹ nhàng, thể nóng vội? Đó là hơn một trăm , họ cứ thế vô cớ mất mạng, việc đối mặt với các trong bang đây.”

Cảnh Tri phủ thở dài một tiếng, mở miệng :

“Sự đến nước , Hồ Bang chủ đừng nhiều nữa. Lần đến đây, chính là để thương lượng với ngươi cách ứng phó những chuyện sắp tới.

Trước tiên là thể để lộ mục đích của hành động , cũng thể thừa nhận những c.h.ế.t trận của Thanh Long Bang, khăng khăng là do Ma Tô nhân gây .”

“Cảnh Tri phủ, chỉ cần quan phủ phái đến điều tra, sự thật sẽ nhanh chóng rõ. Đến lúc đó, sẽ trở thành bia đỡ đạn của , loại trừ các thế lực khác sẽ nhân cơ hội gây khó dễ cho , Lương Châu sẽ còn chỗ dung cho nữa.”

Lời của Hồ Bang chủ khiến Cảnh Tri phủ chau mày. Lời của Hồ Bang chủ hề quá, từ tình hình hiện tại mà xét, mấy bang phái ở khu vực Lương Châu đang tranh giành địa bàn, các thế lực khác thể sẽ lợi dụng cơ hội để tiêu diệt hoặc thôn tính Thanh Long Bang.

“Chuyện nhiều cũng vô ích, điều thể bây giờ là từ phương diện chính thức mà trấn áp việc , khăng khăng là do Ma Tô nhân gây , những chuyện khác, Hồ Bang chủ hãy tự tìm cách giải quyết.” Cảnh Tri phủ bất đắc dĩ .

Sự đến nước , Hồ Bang chủ còn cách nào khác. Chẳng lẽ dấn vũng nước đục , rốt cuộc thành việc tốn sức mà lòng , chỉ đắc tội Ngũ hoàng tử, mà còn trở thành mục tiêu của .

Thời gian tiếp theo, hai thể chuyện hòa hợp, cuối cùng thì vui mà chia tay.

Vào giữa trưa, Cảnh Tri phủ trở về phủ nha, Vương Đình Ngũ lập tức bẩm báo tình hình Phù Du thôn cho y. Đêm qua tập kích Phù Du thôn là Ma Tô nhân, mà là của Thanh Long Bang.

Qua điều tra hiện trường, Thanh Long Bang 125 giết, cộng thêm năm bắt đó khi đến thăm dò tin tức, tổng cộng là một trăm ba mươi .

Ngũ hoàng tử thẩm vấn mấy thăm dò tin tức , bọn họ thừa nhận đêm qua Thanh Long Bang phái hơn một trăm tập kích Phù Du thôn.

Tiếp theo Vương Đình Ngũ hỏi Cảnh Tri phủ nên lập tức thẩm vấn mấy bắt , đồng thời nên sắp xếp nha dịch đến Ngưu Đầu Trấn để xác minh tình hình, điều tra rõ ràng sự việc hơn nữa, trả công bằng cho Phù Du thôn.

Những lời của Vương Đình Ngũ khiến đầu óc Cảnh Tri phủ ong ong, tranh đấu giữa các hoàng tử, vốn nên chọn phe.

Năm vị hoàng tử, y ai cũng thể trêu chọc, thế mà y cứ trêu chọc nên trêu chọc nhất.

Việc đến nước , nên thế nào cho . Bây giờ điều y thể , chỉ là trấn áp việc xuống, thể kéo dài thì cứ kéo dài, cuối cùng để sự việc chìm quên lãng.

Nghĩ đến đây, Cảnh Tri phủ liền Vương Đình Ngũ, mở miệng :

“Được, bản phủ rõ. Chuyện vô cùng quan trọng, cứ để bản phủ tự lo liệu, ngươi cần nhúng tay việc nữa.”

“Vâng, thuộc hạ cáo lui.” Vương Đình Ngũ xong, liền rời .

Sau khi Vương Đình Ngũ rời , Cảnh Tri phủ liền gọi sư gia đến, hai bàn bạc về chuyện , nhanh đối sách.

Chiều hôm đó, phủ nha sắp xếp cho Vương Đình Ngũ một nhiệm vụ quan trọng, một công văn khẩn cấp cần gửi đến tỉnh phủ, lập tức khởi hành.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-loan-the-mang-theo-khong-gian-cung-phe-hoang-tu-di-luu-day/chuong-116-benh-tim-tai-phat.html.]

Thực tế, công văn do châu phủ gửi , thường do dịch chuyên trách đảm nhiệm, cần bộ đầu đích đưa đến.

Cảnh Tri phủ như , ý đồ vô cùng rõ ràng, đó là Vương Đình Ngũ nhúng tay vụ án .

Vương Đình Ngũ tính toán một chút, y ngoài, ít nhất cũng mười ngày nửa tháng.

Y định kể chuyện cho Lý Lương, nhưng Tri phủ đại nhân yêu cầu y lập tức khởi hành, lúc đến Phù Du thôn còn kịp nữa . Xem chỉ thể tỉnh phủ thành công vụ , khi trở về sẽ rõ sự việc với điện hạ.

Vương Đình Ngũ rời khỏi phủ nha, về phía cửa thành, nhưng bao xa, liền thấy hai cô gái đang dạo phố.

Đây chẳng là Tống Lê Lê và Dương Linh Linh ? Chuyện tỉnh phủ chấp hành công vụ, thể nhờ các nàng chuyển lời cho điện hạ. Nghĩ đến đây, Vương Đình Ngũ liền bước về phía hai .

Lúc Dương Linh Linh đang cùng Tống Lê Lê mua một nhu yếu phẩm, ngờ gặp Vương Đình Ngũ, liền tiến lên hỏi han:

“Vương bộ đầu đang chấp hành công vụ ? Nhìn y phục của , hình như xa.”

Vương Đình Ngũ gật đầu, mở miệng :

“Cô nương thần y sai, Tri phủ đại nhân để đến tỉnh phủ, lập tức khởi hành, vốn dĩ đến Phù Du thôn để cáo biệt điện hạ, nhưng còn kịp nữa .

Vì đường xá xa xôi, ước chừng về mất nửa tháng, như thì vụ án ở Phù Du thôn thể nhúng tay nữa. Còn xin cô nương thần y hãy rõ việc với điện hạ.”

“Được, Vương bộ đầu, việc nhất định sẽ bẩm báo điện hạ. Trên đường chú ý an , chúc thượng lộ bình an.”

Tống Lê Lê xong, liền cáo biệt Vương Đình Ngũ, tiếp tục ghé thăm các cửa hàng.

Trong lòng Tống Lê Lê hiểu rõ, chuyện chắc chắn là do Cảnh Tri phủ sắp xếp. Từ tình hình hiện tại mà xét, Vương Đình Ngũ rõ chuyện đêm qua, việc để y tỉnh phủ chấp hành công vụ, mục đích chính là y nhúng tay vụ án .

Lúc hai thành, một mặt là mua đồ, mặt khác là thành thăm dò tin tức, xem trong thành chuyện xảy ở Phù Du thôn đêm qua .

Thăm dò tin tức, nhất là đến nơi đông . Ở Lương Châu thành, nơi đông nhất gì khác chính là chợ phiên.

Ngoài , đó chính là quán. Hiện tại là buổi chiều, chợ phiên cơ bản còn mấy , đến quán sẽ là lựa chọn nhất cho hai .

Phía là một tiệm thuốc, cửa tiệm thuốc mấy đang , xì xào bàn tán. Chẳng lẽ là đang về chuyện xảy ở Phù Du thôn đêm qua ?

Hai tăng nhanh bước chân, đến cửa tiệm thuốc, xem những đang bàn tán chuyện gì.

Rất nhanh Tống Lê Lê phát hiện như , thì một lão giả nhà tháp tùng, đến tiệm thuốc mua thuốc, ngờ bệnh tái phát, ngã vật xuống đất.

Tống Lê Lê vốn thể quản chuyện , nhưng lão nhân ngã xuống đất từng là một lão tướng quân, vì tuổi cao, từ lâu rời chiến trường, vẫn luôn ở trong Lương Châu thành.

Đối với quân nhân, Tống Lê Lê luôn vô cùng kính trọng, gặp thì cứ xem .

Tống Lê Lê bước tiệm thuốc, ghế thái sư trong tiệm một lão nhân, tuổi tác bảy tám mươi.

Ở thời cổ đại, lão nhân thể sống đến bảy tám mươi tuổi, hẳn là , hổ là quân nhân, thể chất thật sự .

Lúc lão nhân mặt mày tái nhợt, mồ hôi lạnh chảy ròng, vẻ mặt vô cùng thống khổ, hai tay ôm chặt lấy ngực, xem là bệnh tim tái phát.

Loading...