Xuyên Qua Loạn Thế - Mang Theo Không Gian Cùng Phế Hoàng Tử Đi Lưu Đày - Chương 37: Đụng Độ Sơn Tặc
Cập nhật lúc: 2025-09-25 15:17:37
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mọi chuẩn lên núi. Ngay lúc , xung quanh vang lên một hồi tiếng chiêng, đó hơn mười tên sơn tặc cầm đao xông từ rừng rậm, vây chặt đoàn và xe cộ.
Mọi đại kinh thất sắc, họ ngờ gặp thổ phỉ ở đây. Những tên thổ phỉ đều hung thần ác sát, những thanh đại đao trong tay khiến bất hàn nhi lật.
Mấy phụ nữ nào từng thấy cảnh tượng , sợ đến mức ngay tại chỗ.
Đối với Phổ Ninh và Lão Tống, những từng là binh lính, họ để đám thổ phỉ mắt. Bọn thổ phỉ trông thì hung dữ, nhưng phần lớn đều khá gầy yếu.
Có lẽ nơi đây vốn thích hợp để chiếm núi xưng vương, mười ngày nửa tháng cũng cướp một vụ nào, gầy mới lạ.
Những tên thổ phỉ như căn bản chút sức chiến đấu nào. Với vài thanh kiếm trong tay vài , dù tất cả thổ phỉ núi xuất động, họ cũng thể dễ dàng đối phó.
Phổ Ninh tiên đánh giá đám thổ phỉ mắt, ngọn núi , trong lòng liền nắm chắc.
Ngọn núi lớn, cộng thêm khu vực qua ít, sơn trại thể nuôi sống nhiều thổ phỉ. Đối phó với đám ô hợp , vấn đề gì.
Lúc , tên tiểu đầu mục thổ phỉ bước vài bước về phía , bắt đầu đánh giá đội ngũ , lập tức tâm hoa nộ phóng.
Đội ngũ mắt , giống buôn bán, cũng giống chạy nạn, mà giống đang chuyển nhà.
Hơn nữa, trong họ cả nam lẫn nữ, còn hai cô gái vô cùng xinh . Không chỉ , còn hai chiếc xe đầy ắp vật tư.
Tiểu đầu mục thổ phỉ thấy , ha hả, đây chẳng là phúc lợi tự động đưa đến sơn trại ? Thiên hạ chuyện như .
Nếu như , thì bọn chúng sẽ khách khí nữa. Hoàn thành vụ , bọn chúng sẽ lo ăn uống trong vài tháng.
Lúc , mây đen bầu trời càng lúc càng nhiều, trời cũng càng lúc càng tối, mưa lớn thể đổ xuống bất cứ lúc nào.
Đám thổ phỉ cũng nhận mưa lớn sắp đến, chúng cũng cướp bóc mưa, liền chuẩn tốc chiến tốc quyết, cướp hai cô gái xinh , cùng ngựa, xe và vật tư về sơn trại.
Nghĩ đến đây, tên tiểu đầu mục thổ phỉ liền cất lời:
“Hôm nay đại gia g.i.ế.c , các ngươi hãy để đồ vật và hai cô gái, những khác mau chóng rời . Dám nửa chữ ‘’, lập tức cho các ngươi gặp Diêm Vương.”
Khí thế thật lớn, Phổ Ninh suýt chút nữa bật . Hiện tại thời gian cấp bách, y phí lời với bọn thổ phỉ, liền cất lời:
“Nếu chúng đồng ý, chẳng lẽ các ngươi còn dám g.i.ế.c thật ?”
“Đương nhiên, tin thì các ngươi cứ thử xem. Đại đao trong tay lão tử mắt .”
Tên tiểu đầu mục thổ phỉ xong, quên vung vẩy thanh đại đao trong tay về phía Phổ Ninh.
“Là ? Vậy cứ xông lên .”
Phổ Ninh lạnh một tiếng, đối phó với đám thổ phỉ , y căn bản cần động đao, tay cũng .
Tên tiểu đầu mục dường như rõ, trong những , chỉ ba bốn là thể đánh . Chỉ cần hạ gục mấy , những khác sẽ ngoan ngoãn chịu trói, mặc cho bọn chúng c.h.é.m giết.
Nghĩ đến đây, tên tiểu đầu mục liền sang đồng bọn bên cạnh, cất lời:
“Huynh , vác đồ lên! Kẻ sống, thì cứ c.h.é.m c.h.ế.t .”
Nói xong, giơ thanh đại đao trong tay lên, lao về phía Phổ Ninh. Những tên khác thấy , cũng giơ đại đao trong tay xông tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-loan-the-mang-theo-khong-gian-cung-phe-hoang-tu-di-luu-day/chuong-37-dung-do-son-tac.html.]
Phổ Ninh ngờ đám thổ phỉ hung tàn đến , vài câu g.i.ế.c . Nếu thế, y cũng sẽ nuông chiều bọn chúng, cho đám thổ phỉ nếm mùi đau khổ.
Mấy ngày lão giả tặng cho thần kiếm, vẫn luôn chứng kiến uy lực của thanh thần kiếm , nhưng mãi tìm cơ hội.
Hôm nay cơ hội đến, nếu đám thổ phỉ chủ động tìm đường chết, thì cứ lấy bọn chúng để thử kiếm, cũng coi như là trừ hại cho dân.
Trong chớp mắt, vài tên thổ phỉ xông đến mặt Phổ Ninh, đồng thời thanh đại đao trong tay c.h.é.m xuống Phổ Ninh.
3_Ngay khi đang lo lắng, bảo kiếm trong tay Phổ Ninh cuối cùng cũng rút vỏ. Chỉ thấy hàn quang lóe lên, liền thấy tiếng kim loại va chạm dồn dập, mấy thanh đại đao trong tay bọn thổ phỉ đều c.h.é.m thành hai đoạn.
Ngay khi đám thổ phỉ còn đang kinh ngạc, Phổ Ninh vung kiếm phản kích, lưỡi kiếm lướt qua cổ bọn chúng, m.á.u tươi phun .
Những tên thổ phỉ khác thấy , lập tức sợ hãi tột độ, đầu chạy thục mạng lên núi. Phổ Ninh dẫn đuổi giết, truy đuổi đến tận cửa sơn trại, mới tiêu diệt bộ đám thổ phỉ .
Trong sơn trại còn vài tên thổ phỉ, bọn chúng mơ cũng ngờ rằng đám mà chúng định chặn đường g.i.ế.c cướp thể g.i.ế.c ngược trở sơn trại.
Điều khiến trại chủ tức giận vô cùng, liền dẫn theo thổ phỉ còn , xông khỏi sơn trại.
Trại chủ là một tráng hán, mặt đầy thịt ngang, vai u thịt bắp. Xem điều kiện sống của khá , nếu sẽ nuôi béo như .
Trại chủ tay cầm một cây côn sắt lớn, sơn trại, những tên thổ phỉ khác dàn hàng ngang hai bên. Khi thấy chỉ bốn xông đến cổng trại, khỏi giận dữ.
Tất cả đều là đồ phế vật, sơn trại huy động gần một nửa binh lực để cướp đường, mà cướp thứ gì, còn đối phương đánh cho tè quần, tổn thất nặng nề.
Bốn mắt chắc chắn sống chán , mà còn dám g.i.ế.c lên núi, đây chẳng là tìm c.h.ế.t ?
Cũng chính lúc nãy, nhận tin, rằng một đội đang tiến về phía sơn trại. Qua quan sát, phát hiện họ chắc là những đang đường , chỉ hơn mười .
Điều khiến trại chủ vui mừng là, những ngựa xe, xe còn nhiều vật tư.
Khoảng thời gian , sơn trại thiếu lương thực, cuộc sống vô cùng khó khăn. Hắn đang phiền não vì chuyện , ngờ tự dâng đến tận cửa.
Trên núi chỉ hơn ba mươi , để đảm bảo vạn vô nhất thất, huy động một nửa binh lực, mai phục rừng cây chân núi, quyết cướp vụ .
Điều ngờ là, hơn mười mà phái đều đối phương g.i.ế.c chết, còn g.i.ế.c ngược lên sơn trại.
Khi phát hiện chỉ bốn g.i.ế.c lên sơn trại, khỏi hổ thẹn và tức giận. Là do thủ hạ của vô dụng, là mấy quá lợi hại.
Bọn họ lợi hại đến thì cũng ích gì, cây côn sắt lớn trong tay nặng hơn một trăm cân. Ở vùng , từng gặp đối thủ, g.i.ế.c c.h.ế.t bốn mắt, căn bản cần tốn quá nhiều sức.
“Các ngươi là ai, dám g.i.ế.c lên sơn trại, chăng sống chán ? Không thấy thứ vũ khí trong tay bản đại vương ?” Trại chủ giận dữ quát.
Mấy đương nhiên thấy cây côn sắt lớn trong tay , khỏi thầm kinh ngạc, cây côn sắt , ít nhất cũng nặng cả trăm cân.
Người thường cầm lên còn thấy nặng, mà tên đầu mục thổ phỉ dùng cây côn sắt nặng như binh khí, thể thấy cánh tay sức mạnh kinh .
Mặc dù đám thổ phỉ trong sơn trại đáng để đánh, nhưng trại chủ thì khác. Lát nữa giao chiến với , nhất định cẩn thận, nếu trúng một gậy, c.h.ế.t cũng tàn phế.
Mấy trao đổi ánh mắt, trong lòng đều rõ.
Tống Kiệt bước lên một bước, chỉ mũi trại chủ, cất lời:
“Bọn thổ phỉ các ngươi, chặn đường cướp bóc, chuyên những chuyện thương thiên hại lý. Hôm nay gặp ông nội các ngươi, xem như các ngươi xui xẻo. Lần chúng chỉ tiêu diệt đám thổ phỉ các ngươi, mà còn đốt sạch ổ thổ phỉ, trừ hại cho dân!”