Xuyên Qua Loạn Thế - Mang Theo Không Gian Cùng Phế Hoàng Tử Đi Lưu Đày - Chương 81: Tiểu nhị này ta không làm nữa
Cập nhật lúc: 2025-09-26 00:51:40
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phòng lầu ít, ít nhất hơn mười phòng. Dương Hưng xem xét một chút, trừ một căn phòng ở sâu bên trong , những căn phòng khác đều mở toang cửa.
Không cần , ba lên lầu, nhất định là ở trong căn phòng .
Dương Hưng đến cửa phòng, một tay đẩy cửa, ngờ cửa cài chốt từ bên trong, đẩy , ngay đó bên trong truyền tiếng hỏi.
“Ai đó?”
“Tiểu nhị, dâng nước đây ạ.”
Rất nhanh, cửa phòng mở , Dương Hưng bưng nước .
Trong phòng ba , hai nha dịch và một trung niên nam tử. Dựa theo miêu tả của Tống Lê Lê, trung niên nam tử hẳn là Vương Đại Lâm.
Dương Hưng đặt khay lên bàn, định rót cho ba , ngờ một nha dịch mở miệng .
“Tiểu nhị, nước cứ đặt ở đây, ngươi lui xuống , bảo hậu bếp dọn thêm vài món rượu thịt.”
“Dạ , mấy vị quan gia, các vị gọi món gì ạ?”
Dương Hưng mặt mày tươi , cất tiếng hỏi, rõ ràng nhập vai tiểu nhị.
“Ngươi là mới đến ? Cứ xuống hỏi vị đại sư phụ của các ngươi thì sẽ , bảo y cứ theo quy củ cũ mà dọn món cho chúng .”
Một nha dịch vẻ sốt ruột, Dương Hưng đành lui xuống, rời khỏi căn phòng.
Dù trong lòng chút bức bối, nhưng cũng chẳng cách nào khác, vì thu thập thông tin chính xác, đành ngậm bồ hòn ngọt.
Từ lầu xuống, Dương Hưng thấy đang ở góc quẹo , trong lòng khỏi ấm áp.
Xem Dương Linh Linh cũng nhập vai, giả vờ giống.
Đến hậu bếp, gặp đại sư phụ, Dương Hưng liền cất lời:
“Đại sư phụ, mấy vị quan gia một ít rượu thịt, hỏi họ cần món gì, họ bảo đại sư phụ cả, cứ theo quy củ cũ mà dọn là .”
Đại sư phụ gật đầu, mở miệng hỏi:
“Hai tên nha dịch thường xuyên đến quán dùng bữa, còn vị trung niên thì ít khi thấy, cũng chỉ mới gặp y vài ngày gần đây.”
“Vậy vị trung niên là cấp của hai tên nha dịch ?”
“Chắc ? Bọn họ thể là bạn bè thiết, hai tên nha dịch gọi vị trung niên là Vương .
Chỉ dựa điểm , đó quan chức, chừng là một ông chủ lớn ăn buôn bán, chắc hẳn cũng tiền, nếu hai tên nha dịch sẽ lời y răm rắp như .”
Đại sư phụ trả lời, chuẩn rượu thịt.
Dương Hưng thầm gật đầu, Tống Lê Lê sai, Vương Đại Lâm chắc hẳn liên lạc với trong quan trường địa phương, chuẩn tay với Lý Lương.
“Này tiểu tử, mấy đặc biệt thích món vịt của quán , còn dùng d.a.o nhỏ xẻ trực tiếp tại chỗ, ăn nóng chấm với gia vị.
Vốn dĩ xẻ vịt cho họ là một đầu bếp khác, nhưng chưởng quỹ dặn dò từ , nên đích tay, xẻ vịt cho bọn họ.
Tiểu tử, ngươi cùng , phụ trách xẻ vịt , ngươi chỉ cần gắp thịt vịt xẻ chấm gia vị, bày đĩa cho họ là .”
Dương Hưng tuy vui, nhưng cũng còn cách nào khác, vẫn hầu hạ khác ăn uống như .
Tuy nhiên, như cũng lợi, thể lợi dụng cơ hội ăn uống để tiếp xúc với ba , chừng còn thể nội dung cuộc trò chuyện của bọn họ.
Chẳng mấy chốc, Dương Hưng bưng khay chén đũa và một bầu rượu, đại sư phụ bưng nguyên con vịt béo ngậy, hai lên đến căn phòng lầu .
Lúc cửa phòng khóa, hai trực tiếp bước , Dương Hưng bày chén đũa xong, đại sư phụ bắt đầu xẻ vịt .
Tay nghề của đại sư phụ , theo nhát d.a.o nhỏ trong tay y nhẹ nhàng lướt qua, những lát thịt vịt mỏng tang liền rơi đĩa, Dương Hưng vội vàng dùng đũa gắp lát vịt, chấm gia vị, lượt đặt đĩa mặt ba .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-loan-the-mang-theo-khong-gian-cung-phe-hoang-tu-di-luu-day/chuong-81-tieu-nhi-nay-ta-khong-lam-nua.html.]
“Vương mời, đây chính là tuyệt phẩm độc nhất vô nhị ở địa phương chúng , vịt U Châu, hai thời gian gấp gáp, thể để Vương nếm mỹ vị chân chính.
Lần đặc biệt dặn dò chưởng quỹ, bảo đại sư phụ chuẩn vịt thượng hạng, đích đại sư phụ xẻ vịt cho , thể thưởng thức món ngon thật kỹ .”
Vương Đại Lâm khi nếm thử vịt chấm nước sốt, liền gật đầu, khen ngớt lời.
“Hương vị quả nhiên tệ, vỏ giòn thịt mềm, quả hổ danh tuyệt phẩm U Châu, dù là ở Kinh thành, cũng khó mà nếm món ngon như .
Nào, uống rượu, kính hai vị.”
Vương Đại Lâm xong, liền nâng ly rượu, cùng hai tên nha dịch uống cạn.
Vài chén rượu xuống bụng, Vương Đại Lâm cũng nhiều hơn, y cất lời.
“Hai đội ở , các ngươi dò la bọn họ khi nào rời .”
“Vương , dò la , đội Tịnh Châu sáng sớm mai sẽ lên đường.
Đội còn thể sẽ dừng vài ngày, ước chừng thời gian cũng quá lâu, nhiều nhất cũng chỉ ba đến năm ngày.”
“Tốt, các ngươi nhất định đảm bảo thông tin chính xác, thể bỏ lỡ cơ hội, nhất định thành chuyện, nếu sẽ khó mà ăn với thượng cấp.”
“Vương cứ yên tâm, chúng theo lời dặn của , cho bắt tay chuẩn , còn về vật dẫn lửa, đang trong quá trình chuẩn , cần lo lắng.”
“Tốt, các vất vả , một khi chuyện thành công, hai vị sẽ công lao to lớn thể bỏ qua, sẽ các ngươi thỉnh công.”
“Vậy thì đa tạ Vương đề bạt, hai kính Vương một chén.”
Hai tên nha dịch xong, liền dậy, nâng ly rượu, một uống cạn rượu trong chén.
Mặc dù nội dung cuộc trò chuyện của ba chút mơ hồ, nhưng Dương Hưng rõ ràng là chuyện gì, bọn họ chuẩn khi sai dịch dẫn phạm nhân rời , sẽ phóng hỏa đốt cháy dịch quán, thiêu c.h.ế.t tất cả .
Kế hoạch quá độc ác, may mà , nếu hậu quả khôn lường.
Dương Hưng đánh giá ba mặt, cảm thấy bọn họ ngu dốt tột cùng, chuyện quan trọng như , thế mà dám buột miệng kiêng dè trong cảnh , đến lúc đó bọn họ c.h.ế.t thì ai chết?
Có lẽ là do cồn kích thích, đại não của bọn họ còn kiểm soát , xem say rượu hỏng việc, lời một chút cũng giả.
Đương nhiên, nếu lời khác , quan hệ cũng quá lớn, chắc hiểu là chuyện gì.
lời của bọn họ , thì tình huống khác, đáng đời bọn chúng xui xẻo.
Lúc , vịt xẻ gần hết, đại sư phụ liền cất lời:
“Mấy vị quan gia, vịt xẻ xong hết, mời từ từ dùng bữa, còn cần gì nữa, cứ việc dặn dò.”
Nha dịch thấy , liền mở miệng :
“Đại sư phụ, rượu hôm nay quả nhiên ngon, dọn thêm cho chúng một bầu nữa, chúng cùng Vương uống một trận thật .”
“Dạ , quan gia, rượu sẽ đến ngay.”
Đại sư phụ xong, liền dẫn Dương Hưng rời khỏi phòng.
Hai xuống lầu, Dương Hưng thấy vẫn đang , liền nháy mắt hiệu cho nàng, Dương Linh Linh lập tức hiểu ý.
Lần Dương Hưng tỏ vẻ vô cùng tức giận, y Dương Linh Linh, cất lời:
“Muội , vẫn còn ở đây, cứ tin đến , còn theo dõi nữa.
Nếu còn về nhà, sẽ về, tên tiểu nhị cũng nữa.”
Dương Hưng xong, liền cởi tạp dề xuống, giận dữ ném xuống đất.