Xuyên Qua Loạn Thế - Mang Theo Không Gian Cùng Phế Hoàng Tử Đi Lưu Đày - Chương 84: Tống hành

Cập nhật lúc: 2025-09-26 00:51:43
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng sớm hôm , mấy tên dịch sai thức dậy từ sớm, bọn họ thu xếp thỏa, dẫn theo mấy tên phạm nhân xuống lầu.

Bọn họ bước khỏi dịch quán, phát hiện Lý Lương đang dẫn theo mấy cửa dịch quán, chắc là để tiễn họ.

Lúc Chu Phủ đang giữa đám phạm nhân, ông đeo gông cùm, xem là dịch sai sự chiếu cố đặc biệt cho ông .

Lý Lương bước đến mặt Chu Phủ, nắm lấy hai tay ông , :

“Chu đại nhân một đường bảo trọng, đợi đến Lương Châu, vững gót chân , sẽ sắp xếp đến Binh Châu thăm Chu đại nhân.”

“Đa tạ Điện hạ, lão phu sẽ chú ý giữ gìn sức khỏe, sống , cũng hy vọng trong những năm tháng còn của đời , gặp .”

lúc , Tống Lê Lê bước đến, cung kính hành lễ với Chu Phủ.

Thấy Tống Lê Lê, Chu Phủ nở nụ , :

“Lê Lê cô nương, những lời nàng đây, lão phu vẫn còn nhớ. Khi gặp Quốc công gia họ Tống, lão phu sẽ kể tình hình của nàng cho ông , để họ lo lắng.”

“Đa tạ Chu đại nhân, khi đến Lương Châu, sẽ tranh thủ thời gian đến Binh Châu thăm phụ mẫu, cũng mong Chu đại nhân bảo trọng thể, đến lúc đó vì nước mà cống hiến.”

Tống Lê Lê xong, từ trong túi lấy một lọ thuốc nhỏ, đưa cho Chu Phủ, :

“Chu đại nhân, đây là kim sang dược do tự chế, chuyên dùng để trị ngoại thương, xin Chu đại nhân hãy giữ kỹ, phòng khi bất trắc.”

Chu Phủ nhận lấy lọ thuốc nhỏ, vô cùng phấn khích, :

“Lê Lê cô nương đúng là thần y, thứ nàng lấy đều là thần dược, lão phu nhất định sẽ giữ gìn cẩn thận.”

Tiếp đó, Lý Lương đến mặt tên tiểu đầu mục giải áp, kịp gì, tiểu đầu mục :

“Điện hạ cứ yên tâm, những lời chúng đều ghi nhớ, chúng sẽ chăm sóc Chu đại nhân đường, sẽ để ông xảy bất kỳ sai sót nào, an giải ông đến Binh Châu.”

Lý Lương gật đầu, :

“Được, tin lời các ngươi, chúc các ngươi một đường thuận buồm xuôi gió, an đến Binh Châu.”

Lý Lương xong, từ trong túi lấy một túi vải nhỏ, đưa cho tiểu đầu mục, : “Đây là hai mươi lạng bạc, ngươi hãy nhận lấy, tuy nhiều, nhưng hy vọng thể giúp đỡ các ngươi.”

Tiểu đầu mục thấy , vội vàng từ chối, :

“Điện hạ , tiểu nhân thể nhận bạc của .”

“Cứ cầm lấy , cũng cho các ngươi, mấy tên phạm nhân đường cũng vất vả, các ngươi thể dùng bạc mua thêm chút lương thực, cho bọn họ ăn no một chút.”

Tiểu đầu mục gật đầu, nhận lấy bạc Lý Lương đưa, bỏ túi.

“Đa tạ Điện hạ, chúng lên đường, hậu hội hữu kỳ.”

Tiểu đầu mục xong, một nữa cung kính hành lễ với Lý Lương, dẫn rời .

Đưa mắt tiễn đoàn áp giải phạm nhân xa, mới trở dịch quán. Lý Lương về thẳng phòng khách, mà đến căn phòng của dịch thừa.

Thấy Lý Lương dẫn bước , dịch thừa vội vàng dậy, khom hành lễ với Lý Lương, :

“Hạ quan mắt Điện hạ, Điện hạ đến đây việc gì quan trọng?”

Lý Lương gật đầu, dịch thừa, :

“Dịch thừa cần đa lễ, đến đây, là báo cho ngươi một việc. Ta định ở U Châu ba đến năm ngày, ngờ tình hình đổi, chuẩn sáng sớm mai sẽ lên đường rời U Châu.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-loan-the-mang-theo-khong-gian-cung-phe-hoang-tu-di-luu-day/chuong-84-tong-hanh.html.]

“Ồ, thì Điện hạ rời U Châu sớm, việc thành vấn đề, hạ quan sẽ cho ghi chép .

Chẳng qua tri phủ đại nhân Điện hạ trú tại dịch quán, chuẩn chọn ngày đến bái phỏng, lát nữa hạ quan sẽ đến phủ nha, thông báo việc cho tri phủ đại nhân.”

“Việc cần, tri phủ đại nhân công vụ bận rộn, cần quấy rầy ông . Sáng nay chúng còn phố mua sắm vật tư, nếu buổi chiều thời gian, bổn điện hạ sẽ đến phủ nha, hội kiến tri phủ đại nhân.”

“Được, Điện hạ, nếu như , dịch quán sẽ chuẩn , sắp xếp Điện hạ khởi hành sáng mai. Điện hạ còn việc gì khác, cứ việc phân phó.”

“Đa tạ dịch thừa, hiện tại tạm thời việc gì cần dịch quán giúp đỡ, nếu nhu cầu, chúng sẽ thông báo cho ngươi.”

Lý Lương xong, liền dẫn rời .

Thông qua cuộc chuyện với dịch quan, Lý Lương phát hiện phản ứng của dịch thừa là bình thường, thể phán đoán ông hẳn là tham gia hành động mưu hại .

Trong dịch quán nhiều quan viên, còn lượng lớn dịch sai, trong đó nhất định Vương Đại Lâm mua chuộc, việc.

Nếu Vương Đại Lâm tay đêm nay, nhất định tranh thủ thời gian chuẩn . Tuy nhiên, việc còn quan trọng nữa, hôm nay bất kể xảy chuyện gì, Lý Lương cũng sẽ bận tâm, cứ để Vương Đại Lâm bận rộn .

Sau khi ăn sáng, liền bận rộn. Một phần theo Lý Lương phố mua sắm vật tư, một phần chuồng ngựa cho ngựa ăn, còn Tống Lê Lê và Dương Linh Linh thì Lý Lương sắp xếp một việc khác.

Trước khi ngoài, hai cô gái ăn mặc , các nàng tìm một khách điếm ở vị trí khá hẻo lánh trong thành.

Theo dặn dò của Lý Lương, khách điếm các nàng tìm cách dịch quán quá xa. May mắn , trong thành U Châu nhiều khách điếm, lâu các nàng tìm một khách điếm phù hợp với yêu cầu của .

Do ở nơi hẻo lánh, khách điếm ăn lắm, mỗi ngày chỉ vài vị khách đến trọ.

Lúc chưởng quầy đang ở trong quầy, mơ màng buồn ngủ, híp mắt ngoài cửa. Bỗng nhiên thấy hai cô gái bước khách điếm, ông lập tức sáng mắt, tinh thần phấn chấn hẳn lên.

Hai cô gái xinh , thể các nàng địa phương . Sáng sớm như đến khách điếm, hẳn là đến để trọ.

Chưởng quầy đang suy nghĩ, hai cô gái đến quầy. Ông chủ thấy liền dậy, hỏi:

“Hai vị cô nương, các nàng đến khách điếm việc gì ?”

Tống Lê Lê mỉm , :

“Ngươi xem? Đến khách điếm trọ thì còn thể gì.”

“Các nàng đến để trọ , chỉ hai vị thôi ?” Chưởng quầy cảm thấy thể tin .

“Chúng đến U Châu ăn, những khác đến tối mới đến, xin chưởng quầy sắp xếp phòng cho chúng .”

“Được, thành vấn đề, các nàng tổng cộng bao nhiêu ? Cần mấy phòng?”

Chưởng quầy vui mừng khôn xiết, những đến U Châu ăn đều thiếu tiền, họ thường chọn những phòng hạng nhất.

“Chúng tổng cộng hơn mười , sắp xếp cho chúng mười phòng là đủ , phòng ở đây thế nào, trọ một đêm cần bao nhiêu tiền?”

“Hai vị cô nương, phòng ở khách điếm chia thành ba hạng. Phòng tệ nhất là phòng tập thể, tính tiền theo đầu , một đêm là mười lăm văn.

Phòng hạng trung tính tiền theo phòng, mỗi phòng một trăm văn, thể ở hai đến ba .

Phòng hạng nhất điều kiện nhất, mỗi đêm năm lượng bạc, hơn nữa còn miễn phí bữa sáng…”

Chưởng quầy dứt lời, Tống Lê Lê lên tiếng:

“Vậy thì sắp xếp cho chúng mười phòng hạng nhất, chúng tạm thời ở ba đêm. Đây là hai mươi lạng bạc, chưởng quầy cứ nhận lấy , đến lúc đó thiếu thì bù, thừa thì trả .”

Tống Lê Lê xong, liền lấy một thỏi bạc đưa qua.

Loading...