Lúc Hoa Vân Phỉ  theo đám Lý Thiên  ngoài, Khương Dư Linh luôn chú ý đến động tĩnh của cô . Thấy cô  từ chỗ  thể tin nổi đến lúc mừng rỡ như điên, Khương Dư Linh  hệ thống của cô  chắc chắn  báo cho cô   giá trị khí vận của Ứng Hào  cao.
Nhìn Hoa Vân Phỉ đối xử với những  khác tàn nhẫn như gió thu cuốn hết lá vàng, còn khi đối phó với Ứng Hào thì liên tiếp nương tay, Khương Dư Linh cảm thấy Hoa Vân Phỉ hẳn sẽ  nhanh nghĩ  cách tiếp cận Ứng Hào.
Chỉ là  , cô  sẽ dùng cách nào.
Khương Dư Linh  mong đợi.
Và  sự tham gia của Hoa Vân Phỉ, những  Ứng Hào mang đến nhanh chóng  đánh tơi bời, chạy trối chết. Tuy nhiên, những  khác  thể chạy, đám Ứng Hào thì .
Ứng Hào   bắt.
Cùng  bắt còn  ba  Hứa Nguyên, Kỳ Vệ, Dư Song. Nhiễm Niệm thì  đến,     vì cô  đang mang thai  .
“Buông  ! Buông  !”
“Buông  , các    gì… A!!!”
“Tằng Vãn Ca, dù  chúng  cũng  từng đối xử  tệ với cô, đại ca vẫn là vị hôn phu của cô, cô   khác bắt nạt chúng  như , quả thực là đồ bạc bẽo.”
“Tằng Vãn Ca, thấy chúng  thế  cô hả hê lắm đúng ? Cô quả nhiên   hạng   gì. Chúng  tuy    hẳn với cô, nhưng cũng  tệ  , nếu  thì một    dị năng như cô,   sống sót  đến bây giờ?”
Chỉ mới chia tay  đầy một tháng, Tằng Vãn Ca  lột xác  , như biến thành một  khác. Cô  chỉ mập lên một chút, mà còn mặc quần áo sạch sẽ. Từ làn da, mái tóc đến tinh thần, trông cô  khác gì lúc  tận thế.
Nghĩ đến việc Tằng Vãn Ca   chuyện giữa  và Nhiễm Niệm, Ứng Hào cảm thấy ngứa cả răng.
Còn đám Hứa Nguyên thì cực kỳ ghen tị với Tằng Vãn Ca như . Sau khi phản ứng , họ theo bản năng chỉ trích cô, cố gắng dùng đạo đức để chèn ép cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-roi-thien-kim-that-da-tro-thanh-mot-nha-khoa-hoc-tai-ba/chuong-121-thu-doan-cang-tot-hon.html.]
Tằng Vãn Ca  quen thói đó của họ. Cô  lạnh một tiếng: “Đừng quên đây là biệt thự của ai.”
“Huống hồ, Ứng Hào  từng là vị hôn phu của ,   và  là một thể.   thể sống sót đương nhiên là vì tình cảm giữa hai chúng .  mà, bây giờ , chúng    còn tình cảm vì Nhiễm Niệm .”
Nói xong, Tằng Vãn Ca  lạnh một tiếng: “Ứng Hào,  còn   cho bọn họ ,    sự thật về mối quan hệ của  và Nhiễm Niệm ?”
Mặt Ứng Hào lập tức đen .
Hắn  đương nhiên  . Lòng tự trọng  cho phép     chuyện mất mặt như .
Còn ba  Hứa Nguyên  thấy sắc mặt của  , nhất thời im bặt. Tuy nhiên, họ  nhanh phản ứng , còn định  thêm gì đó, Khương Dư Linh   cho họ cơ hội.
“Được ,  cần  nhiều lời vô ích với những  .”
Khương Dư Linh  dậy,  đến  mặt Ứng Hào,    từ  cao xuống: “Lý Thiên, Lâm Thanh Hứa, hai  đưa mấy  bọn họ nhốt  tầng hầm . Những  đê tiện, vô sỉ, dơ bẩn và  xa như họ, cần  cho họ một bài học.”
“Được ngay ạ!” Lý Thiên  tủm tỉm gật đầu, một tay nhấc Ứng Hào lên, một tay nhấc Dư Song: “Muốn thấy chúng  xui xẻo ? Vậy thì từ hôm nay trở , các  sẽ  sống những ngày sống  bằng chết.”
Dư Song trong sự phẫn hận xen lẫn sợ hãi: “Các    gì?   cho các  , đừng  quá đáng, nếu  thì…”
“Nếu  thì các  cũng chỉ  thể chịu đựng thôi. Các  chỉ  mỗi Nhiễm Niệm ở bên ngoài ? Nhiều  như các  còn   đối thủ của chúng , còn hy vọng Nhiễm Niệm  thể cứu các  chạy thoát ?”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
“Ý nghĩ kỳ cục thật đấy.”
Lý Thiên dẫn hai   về phía tầng hầm với vẻ vui vẻ, còn Lâm Thanh Hứa cũng theo sát phía . Nhìn bóng dáng mấy   xuống tầng hầm, mắt Hoa Vân Phỉ chợt lóe sáng, cô   về phía Khương Dư Linh, hạ thấp giọng: “Dư Linh,   một cách trả thù họ  hơn nhiều, cô    ?”
Khương Dư Linh liền  về phía cô : “Ừm?”