Khương Dư Linh , Hoa Vân Phỉ   cách trả thù đám Ứng Hào  hơn,  nghi ngờ gì chính là cướp lấy giá trị khí vận của Ứng Hào. Tuy nhiên, cô  tò mò Hoa Vân Phỉ sẽ dùng cách nào để thuyết phục . 
Dù ,  đây dù cô nhiều  gặng hỏi Hoa Vân Phỉ   rốt cuộc  thứ gì đang giúp cô , Hoa Vân Phỉ đều  cô  chỉ  một cái  gian thần kỳ,  thể dựa  suy nghĩ của cô  mà sản sinh  bảo vật. Về điểm giá trị khí vận , cô  nửa lời cũng  nhắc đến.
Giờ đây vì   khí vận của Ứng Hào, chẳng lẽ cô   lật đổ những lời     đây ?
Rất  thể là . Cùng lắm, cô  sẽ   gian của   thêm một chức năng là chỉ khi nhận  "giá trị yêu thích" mới  thể sản sinh  bảo bối  hơn.
Khương Dư Linh thực sự  mong đợi, vì thế khi Hoa Vân Phỉ  phương pháp  chỉ  thể  cho cô một  , Khương Dư Linh chỉ do dự một lát, liền dẫn Hoa Vân Phỉ lên phòng ở tầng hai.
Hoa Vân Phỉ  phòng liền  nức nở: “Xin, xin …”
“Tiểu, tiểu đại ca,   lừa cô…”
Không ngoài dự đoán của Khương Dư Linh, Hoa Vân Phỉ quả nhiên  rằng  gian của  sở dĩ  thể sản sinh  đồ vật  như , tất cả là nhờ "giá trị yêu thích" từ bên ngoài. Tình yêu càng thuần khiết thì càng mang  cho cô  nhiều giá trị yêu thích hơn, và giá trị yêu thích  trực tiếp ảnh hưởng đến sản vật của  gian cô .
Cô   đây ở khu dân cư Vui Khỏe  tích góp   nhiều giá trị yêu thích, cho nên mới  thể lấy  nhiều thứ  như . Còn bây giờ những giá trị yêu thích đó gần như  dùng hết.
“Vốn dĩ đáng lẽ  hết từ lâu , nhưng từ khi  biệt thự ,   thể cảm nhận  cô, Dư Linh, dần dần  cái  khác về . Nhờ cô,   nhận  một ít giá trị yêu thích, nên mới duy trì  đến bây giờ.”
Hoa Vân Phỉ còn  cách nịnh bợ Khương Dư Linh.
Nhìn đôi mắt chân thành của cô , Khương Dư Linh   . Nếu   trong lòng cô nửa phần thiện cảm với Hoa Vân Phỉ cũng  , cô  lẽ  tin lời cô   là thật.
“Thì  là thế.”
Khương Dư Linh vẻ mặt bừng tỉnh: “Cho nên bây giờ cô  cho  những điều , ý là…?”
“ nghĩ   thể  thu hoạch giá trị yêu thích của Ứng Hào và bọn họ, phân rã nội bộ họ. Đợi đến khi thu thập đủ giá trị yêu thích,  sẽ  cho họ sự thật. Đến lúc đó nhất định  thể tức c.h.ế.t họ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-roi-thien-kim-that-da-tro-thanh-mot-nha-khoa-hoc-tai-ba/chuong-122-cho-tin-tot-cua-co.html.]
Khương Dư Linh khó hiểu: “Bây giờ c.h.ế.t và   c.h.ế.t  gì khác  ?”
“Đương nhiên khác .” Hoa Vân Phỉ vẻ mặt kích động: “Bây giờ cho họ c.h.ế.t   quá dễ dàng cho họ ? Họ đối xử với chị Vãn Ca như , chúng   gậy ông đập lưng ông mới . Chết  đáng sợ, đáng sợ là sống  bằng chết.”
“Nói thêm nữa.” Sợ Khương Dư Linh  đồng ý, Hoa Vân Phỉ tiếp tục : “Giá trị yêu thích tích lũy đến mức nhất định  thể đổi  dị năng. Đến lúc đó lấy dị năng của Ứng Hào cho chị Vãn Ca, chị Vãn Ca sẽ là dị năng giả, chị  nhất định sẽ  vui.”
“  tiểu đại ca cô  thích cách , nhưng bạn nghĩ xem Ứng Hào  đối xử với chị Vãn Ca thế nào. Đưa tiểu tam đang mang thai đặt ngay  mí mắt chị Vãn Ca, còn cho phép bạn bè của tiểu tam bắt nạt chị Vãn Ca. Bọn họ thật sự quá khinh !”
Hoa Vân Phỉ cố gắng thuyết phục Khương Dư Linh. Khương Dư Linh  vẻ mặt đầy vội vàng của cô , cũng  đồng ý ngay lập tức.
Dù , những thứ dễ dàng   thường   trân trọng.
“Cô cho  suy nghĩ một chút.”
Khương Dư Linh giả vờ vẻ mặt  băn khoăn. Thấy Hoa Vân Phỉ còn   gì đó, cô tỏ vẻ  cho phép  thêm. Hoa Vân Phỉ cũng  dám ép quá chặt, chỉ  thể để Khương Dư Linh suy nghĩ kỹ,  luôn miệng bày tỏ sự trung thành,  rằng    giá trị yêu thích nhất định sẽ  phản bội cô, v.v. 
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Cô  còn  nếu cô   phản bội, thì    thẳng  tất cả điều . Cô  chỉ  nhận  lòng tin của Khương Dư Linh.
Khương Dư Linh tỏ   cảm động.
 vẫn  cần suy nghĩ thêm.
Tuy nhiên, Khương Dư Linh  suy nghĩ lâu. Vào buổi tối khi Hoa Vân Phỉ  đến tìm cô  chuyện, cô  gật đầu đồng ý.
“Vậy  . Vậy theo như lời cô , đợi thêm hai ngày  sẽ bảo Lý Thiên và    về phòng ngủ hết. Lúc đó cô sẽ  xuống tầng hầm cứu Ứng Hào và bọn họ  ngoài.”
“ cô tuyệt đối   phản bội . Cô  thủ đoạn của  đấy.”
Hoa Vân Phỉ mừng rỡ như điên: “Đó là tự nhiên! Yên tâm  tiểu đại ca,  nhất định sẽ phân rã  nội bộ của bọn họ, tuyệt đối sẽ   cô thất vọng!”
Khương Dư Linh cũng : “Vậy  chờ tin  của cô.”