Nếu là trước khi họ bịa đặt câu chuyện để lừa gạt Khương Dư Linh, thì cái lý lẽ "song sinh khác trứng" này đương nhiên là hoàn toàn có thể chấp nhận được.
Nhưng bây giờ sự việc đã trở nên lớn chuyện, nếu họ lại nói Khương Dư Linh và Khương Minh Châu là song sinh khác trứng, thì Khương Dư Linh chắc chắn sẽ không tin.
Tuy rằng mới tiếp xúc có một lần, nhưng Khương Vân Thiên cũng nhìn ra Khương Dư Linh không phải là người dễ bắt nạt, huống chi cô còn có quốc gia chống lưng.
Cho nên ——
"Nhận nhầm con?"
Mới về nhà không mấy ngày, Khương Minh Châu đã bị tin tức này làm cho đầu váng mắt hoa: "Tại sao lại như vậy? Mẹ, tại sao lại như vậy?"
"Tại sao con lại không phải là con gái của bố mẹ?"
"Mẹ nhất định là đang lừa con đúng không?"
Dưới sự kiên trì của Khương Vân Thiên, Liễu Dư Mi cuối cùng vẫn phải báo cho Khương Minh Châu biết chuyện này.
Khương Minh Châu không thể tin được, nhưng thấy vẻ mặt nghiêm túc và lo lắng của Liễu Dư Mi, cộng thêm tờ báo cáo xét nghiệm ADN được đưa ra, nội tâm Khương Minh Châu sụp đổ cực độ. Nước mắt tuôn rơi như suối, giống như rơi vào động băng. Cả người từ đầu đến chân đều lạnh lẽo.
Mặc cho Liễu Dư Mi an ủi cô thế nào, nói gì đi nữa, Khương Minh Châu đều không thể chấp nhận sự thật này.
Liễu Dư Mi thấy con gái mà mình đặt ở đầu quả tim khóc thảm như vậy, cũng nhịn không được khóc theo. Hai mẹ con ôm nhau khóc nức nở.
Rất nhanh, Khương Nhĩ Trác và Khương Nhĩ Phàm phát hiện ra.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-roi-thien-kim-that-da-tro-thanh-mot-nha-khoa-hoc-tai-ba/chuong-22-nhan-loi.html.]
Sau khi biết mẹ mình lại báo cho Khương Minh Châu biết sự thật, cả hai đều bày tỏ sự không thể chấp nhận, sôi nổi chất vấn Liễu Dư Mi tại sao lại làm vậy. Rốt cuộc, ngay từ đầu họ đã nói rõ rồi, sẽ để Khương Dư Linh trở về với thân phận con nuôi.
Liễu Dư Mi cũng không muốn thế, vì vậy bà vừa khóc vừa nói nguyên nhân cho hai con trai nghe. Bà phóng đại chuyện Khương Dư Linh sỉ nhục họ, còn thủ đoạn Khương Vân Thiên dùng thì lại nói rất sơ lược.
Tóm lại, trong miệng Liễu Dư Mi, Khương Dư Linh là một người tuy có tài hoa, nhưng không có lễ phép, không có giáo dưỡng.
Đối với điều này, Khương Nhĩ Phàm vô cùng tức giận.
Còn Khương Nhĩ Trác nghe lại cảm thấy có chút không thích hợp. Anh luôn cảm thấy sự việc có chút quá trùng hợp.
Nếu chị anh thật sự là tên côn đồ chưa tốt nghiệp cấp ba thì còn dễ hiểu. Nhưng, nhân tài quan trọng của quốc gia, được quốc gia coi trọng sâu sắc. Một thời gian trước có người đến tận nơi nói muốn nhận nuôi cô, ép cô chuyển nhà.
Sao lại quen tai đến vậy?
Không biết xuất phát từ tâm lý gì, Khương Nhĩ Trác lỡ lời hỏi một câu: "Mẹ, cô ta tên là gì ạ?"
Liễu Dư Mi liền lau lau nước mắt: "Triệu Dư Linh."
Tức khắc.
Người bị đánh trúng trái tim lại thêm một người.
Mặt Khương Nhĩ Trác nháy mắt trắng bệch.
...