Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Qua Rồi, Thiên Kim Thật Đã Trở Thành Một Nhà Khoa Học Tài Ba - Chương 354: Ôn Chuyện (2)

Cập nhật lúc: 2025-05-27 04:01:08
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Học viện vẽ bùa của Khương Dư Linh thành lập cực kỳ thành công. Có quốc gia hỗ trợ, có Khương Hoài Âm và những người khác giảng bài. Hơn nữa, học sinh của học viện đều từ 15 tuổi trở lên đến dưới 45 tuổi, khả năng lĩnh ngộ hơn hẳn một đám củ cải nhỏ. Chỉ trong vỏn vẹn nửa tháng, đã có người vẽ ra tấm vẽ bùa đầu tiên, tiếp theo là tấm thứ hai, thứ ba…

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.

Một năm trôi qua, mỗi người trong học viện vẽ bùa đều có thực lực có thể một mình đối mặt quỷ quái. Những người do quốc gia cử đến càng liền đạt đến trình độ có thể mở lớp giảng bài, và họ cũng thực sự ở lại làm giáo viên, dạy dỗ những người do quốc gia cử đến lần nữa, cũng dạy dỗ những người đến học viện vẽ bùa Trắc Linh vào năm thứ hai.

Danh ngạch năm thứ hai là một ngàn người.

Trong đó không thiếu quan nhị đại, phú nhị đại đến trường ngoan ngoãn xếp hàng.

Năm thứ ba, giáo viên học viện vẽ bùa càng nhiều, vì thế mấy thành phố lân cận lặng lẽ mở phân viện trường học vẽ bùa… Học viện vẽ bùa đã hoàn toàn quật khởi, và ngược lại là Liên Minh Thiên Sư. Sau khi học viện vẽ bùa quật khởi, địa vị của Liên Minh Thiên Sư trong dân gian giảm sút rất nhiều. Rất nhiều người khi gặp quỷ quái liền ủy thác cho học viện vẽ bùa, còn bao gồm một số công ty bất động sản, trước khi tiến hành một số dự án, cũng sẽ không tìm người của Liên Minh Thiên Sư nữa.

Đương nhiên, tuy chỉ là ở gần Thành phố A, nhưng đây đã là một khởi đầu rất tốt rồi.

Ba năm trôi qua, Khương Dư Linh đã thấu hiểu toàn bộ phù triện bách khoa toàn thư do hệ thống cấp, thành công vẽ ra phù Không Gian cực phẩm.

Cô cuối cùng đã trở thành một Thiên Sư ưu tú, sau đó hướng tới con đường trận pháp sư.

Cô đã dùng hai mươi vạn tích phân mua một quyển trận pháp bách khoa toàn thư.

Có cơ sở vẽ bùa, trận pháp sư đối với Khương Dư Linh mà nói cũng không quá khó, chỉ là đôi khi sẽ tự nhốt mình trong trận pháp. Đây có lẽ là phiền não của việc trở nên mạnh hơn đi.

Nghĩ như vậy, Khương Dư Linh đột nhiên nhớ đến một cuộc điện thoại cô nhận được hai ngày trước sau khi phá giải trận pháp do chính mình bố trí.

Là Bạch Ngọc Bùi, đối tượng thầm mến đã từng của "cô" gọi đến, nói rằng hắn ta hy vọng gặp Khương Dư Linh một lần.

Khương Dư Linh vốn dĩ không muốn gặp Bạch Ngọc Bùi, nhưng nghĩ đến Bạch Ngọc Bùi dù sao cũng là người cô thầm yêu kiếp trước, cô muốn xem thử mắt mình kiếp trước thế nào.

Đã đến giờ.

Khương Dư Linh cầm túi xách liền ra cửa.

Quán cà phê.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-roi-thien-kim-that-da-tro-thanh-mot-nha-khoa-hoc-tai-ba/chuong-354-on-chuyen-2.html.]

Bạch Ngọc Bùi đã ngồi uống cà phê chờ.

Ba năm qua, hắn ta trơ mắt nhìn Khương Dư Linh đất bằng khởi cao lầu, trơ mắt nhìn cô càng ngày càng nổi tiếng, trơ mắt nhìn người của học viện vẽ bùa bắt đầu thay thế Thiên Sư Đường. Trong lòng hắn ta nói không rõ là cảm giác gì.

Có chút buồn bã.

Cũng có chút… hối hận sao?

Nghĩ đến việc mình đã từng mắng mỏ Khương Dư Linh như một chó liếm, hắn ta liền có một cảm giác như đã qua mấy đời.

"Đợi lâu rồi phải không?"

Khương Dư Linh là bản thể xuyên qua, không có ký ức của nguyên thân. Cô vẫn là thông qua hệ thống nhắc nhở, mới biết người trước mặt này là Bạch Ngọc Bùi.

Trông không quá đẹp, ngoại hình chỉ có thể coi là đoan chính, khí chất rất xuất chúng, vừa nhìn đã biết là cậu ấm nhà có điều kiện tốt, toàn thân toát ra một vẻ trưởng thành chín chắn, nhưng lại có chút ngây ngô.

"Cậu đến rồi."

Bạch Ngọc Bùi nhìn về phía cô, đáy mắt chợt lóe lên sự kinh diễm. Hắn ta rất nhanh phản ứng lại, kéo kéo khóe miệng: "Không ngờ hôm nay cậu còn bằng lòng gặp tôi."

"Vì sao không bằng lòng?" Khương Dư Linh cười cười: "Chúng ta dù sao cũng từng là bạn bè."

Chỉ là bạn bè sao?

Thấy dáng vẻ của Khương Dư Linh, Bạch Ngọc Bùi liền biết cô hẳn là đã hoàn toàn buông bỏ. Nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô, trong lòng càng thêm chua xót: "Cảm ơn cậu còn chịu nể mặt."

Hắn ta nói vậy.

Khương Dư Linh không có ý định ôn chuyện với hắn ta: "Hôm nay cậu tìm tôi có chuyện gì sao?"

Đôi mắt cô đen trắng rõ ràng, trong veo không một chút tạp chất.

"Ừm, có chút việc."

Đối diện với ánh mắt cô, Bạch Ngọc Bùi đột nhiên cảm thấy khó mở lời: "Tôi… Tôi muốn vào học viện vẽ bùa, cậu… có thể cho tôi một cơ hội Trắc Linh không?"

Loading...