"Anh không biết sao? Vậy được thôi."
Khương Dư Linh mỉm cười: "Lát nữa tôi đi ra ngoài đi vệ sinh. Anh cứ ở đây đi. Còn về việc khi nào anh có thể ra ngoài, tôi cũng không biết."
"Dù sao có những lúc, quán trà có quỷ là chuyện rất bình thường. Ai cũng không tìm được phiền phức cho tôi đâu."
"Ôi chao, có chút vội. Cho anh ba phút thôi nhé. Ba phút sau, nếu anh không muốn đưa ra lựa chọn, thì tôi cũng chỉ có thể đi trước thôi."
Sắc mặt Đoạn Hợp càng thêm khó coi. Âm trầm đến mức gần như có thể rỏ ra nước.
Hắn ta nắm c.h.ặ.t t.a.y đến muốn chết, vẫn còn cố gắng biện minh: "Em gái, anh thật sự…"
Khương Dư Linh: "30 giây trôi qua rồi đấy."
Đoạn Hợp: "…"
"Em gái, em có muốn một hệ thống không? Anh có thể cho em kinh phí nghiên cứu…"
"Một phút trôi qua."
Đoạn Hợp: "…"
Trên trán đã lấm tấm mồ hôi hột, sắc mặt cũng có chút trắng bệch.
Việc đã đến nước này, hắn ta cũng biết Khương Dư Linh đã xác định được việc hắn ta mang trong mình hệ thống. Hệ thống lúc này lại không liên lạc được, không có cách nào. Đoạn Hợp chỉ có thể hít sâu một hơi, cố gắng nở một nụ cười còn khó coi hơn cả khóc: "Em gái, anh… thật sự có một hệ thống, nhưng anh không biết nó có phải là Hệ Thống Đào Hoa mà em nói không."
Khương Dư Linh ngẩng đầu nhìn hắn ta, không nói lời nào.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
Hắn ta khẽ nuốt nước bọt.
"Chức năng của hệ thống này, không phải là chiêu đào hoa, mà là có thể làm cho vận khí của anh trên con đường lập nghiệp tốt hơn…"
"Khoan đã, nhắc nhở anh một chút." Khương Dư Linh cắt ngang lời hắn: "Nói dối cũng được tính trong vòng ba phút đấy."
Đoạn Hợp: "…"
Trên mặt nặn ra một nụ cười còn khó coi hơn cả khóc: "Anh…"
Hắn ta nhận ra Khương Dư Linh biết nhiều hơn trong tưởng tượng của mình, rốt cuộc không thể giữ được nữa, hai tay che mặt, vô cùng bất lực: "Anh thật sự… thật sự đã sử dụng Đào Hoa Thủy với chị gái em. Đây đều là vì anh quá yêu cô ấy, anh không cố ý. Nếu không dùng Đào Hoa Thủy, chị gái em sẽ rời bỏ anh mất."
"Sau khi cô ấy biết anh có con trai, anh mới dùng với cô ấy."
"Đào Hoa Thủy không có giải dược."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-roi-thien-kim-that-da-tro-thanh-mot-nha-khoa-hoc-tai-ba/chuong-362-he-thong-dao-hoa-2.html.]
"Anh biết anh sai rồi, anh về sau sẽ không bao giờ sử dụng Đào Hoa Thủy với bất kỳ ai nữa. Cầu xin em hôm nay tha cho anh một con ngựa đi, anh biết sai rồi."
"Chị gái em… Chị gái em bên đó anh sẽ tìm cách chia tay với cô ấy. Chỉ cần anh chia tay với cô ấy, cô ấy về sau sẽ không yêu anh nhiều như vậy nữa, thật đấy, anh thề với em."
Đoạn Hợp quá căng thẳng, nói năng lộn xộn. Mà so với hắn ta, Khương Dư Linh lại tỏ ra bình tĩnh hơn nhiều.
"Tôi chỉ hỏi anh một vấn đề." Cô cất điện thoại di động vào: "Có nguyện ý từ bỏ Hệ Thống Đào Hoa không?"
Cái gì?
Từ bỏ Hệ Thống Đào Hoa!
Đoạn Hợp trong lòng lộp bộp một tiếng, mắt cũng trợn tròn trong khoảnh khắc. Hắn ta nhìn Khương Dư Linh, Khương Dư Linh cũng nhìn hắn ta. Bốn mắt giao nhau trong không trung, Đoạn Hợp thấy trong mắt Khương Dư Linh có vẻ nghiêm túc.
Cùng với sự hờ hững tràn đầy trong đôi mắt đó.
Lập tức có một cảm giác rằng nếu hắn ta dám từ chối, nhất định sẽ bị Khương Dư Linh làm cho chết.
Kim Thời Du đi xuống lầu một.
Nghe mấy cô nhân viên quán trà khen Đoạn Hợp, Kim Thời Du cảm thấy vô cùng kiêu hãnh, cảm thấy mình thật sự đã nhặt được bảo mới tìm được người đàn ông tốt như vậy.
"Cho nên cha mẹ vì sao lại phản đối hai chúng ta ở bên nhau chứ?"
"Chỉ vì anh ấy có vợ con sao? Nhưng hai người họ cũng không đăng ký kết hôn mà, có gì mà to tát chứ."
"Huống chi, ba người không phải cũng có thể sống chung sao?"
"Yêu một người thật lòng thì không cần so đo nhiều như vậy."
Kim Thời Du nghĩ như vậy, nhưng đột nhiên, đầu óc cô ấy đau nhói. Ngay sau đó, cả người cô ấy đều đơ ra.
Khoan đã!
Cô ấy vừa mới nghĩ gì vậy?
Nghĩ đến việc ba người cũng có thể sống chung?
Yêu một người thật lòng không cần so đo nhiều như vậy?
Cô ấy điên rồi sao?
Kim Thời Du nghĩ đến những chuyện mình đã làm trong khoảng thời gian này, cảm thấy ghê tởm buồn nôn, vội vàng chạy vào nhà vệ sinh, nôn mửa liên tục.