Xuyên Qua Rồi, Thiên Kim Thật Đã Trở Thành Một Nhà Khoa Học Tài Ba - Chương 63: Tâm tư của Trì Dĩ Linh

Cập nhật lúc: 2025-04-25 09:34:41
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Sao cậu lại đến đây?"

Trì Dĩ Linh lúc này bước ra khỏi đám đông, có thể nói là được vạn người chú mục.

Sở Nguyên thấy cô, đáy mắt đầu tiên hiện lên một tia ngạc nhiên, nhưng rất nhanh lông mày hắn liền nhíu lại: "Dĩ Linh, chuyện này không liên quan đến cậu, cậu đừng xen vào, có chuyện gì lát nữa nói được không."

Ánh mắt đó, giống hệt như đang nhìn một đứa trẻ không hiểu chuyện, trên mặt còn mang theo vài phần bực bội, thiếu kiên nhẫn.

Trì Dĩ Linh nhìn rõ thần sắc của hắn, từ từ thở ra một hơi.

Biểu cảm quen thuộc đến nhường nào.

Từ khi Lâm Dung Dung chuyển đến Minh Hoàn, hắn đối diện với cô, đại đa số đều là biểu cảm này.

Trì Dĩ Linh đột nhiên cảm thấy hơi buồn cười.

Hai ngày nay cô vẫn luôn ở nhà suy nghĩ về mối quan hệ giữa mình và Sở Nguyên, càng nghĩ càng thấy Sở Nguyên không đáng để mình thích, càng nghĩ càng thấy mình thật ngốc nghếch. Mặc dù trên đường đi cũng có lúc d.a.o động, cũng có lúc chờ đợi tin nhắn từ Sở Nguyên, thậm chí có chút không biết sau này nên đối mặt với hắn như thế nào.

Nhưng hiện tại cô mới biết, là cô đã nghĩ quá nhiều, Sở Nguyên vốn không hề để cô ở trong lòng.

Là cô lo sợ hão huyền.

"Cô ấy là bạn của tôi, cậu nói chuyện này có liên quan đến tôi hay không?"

Trì Dĩ Linh hơi nâng cằm lên, nhanh bước đi đến bên cạnh Khương Dư Linh để chống lưng cho cô, còn dùng tay kéo tay Khương Dư Linh, hỏi cô có bị thương không.

Mặc dù Khương Dư Linh không cần cô ấy chống lưng, nhưng thấy Trì Dĩ Linh như vậy, cô vẫn vô cùng vui mừng.

Nếu tiếp tục tiến độ này, có lẽ chẳng bao lâu nữa, nhiệm vụ của cô sẽ hoàn thành: "Không sao."

Khương Dư Linh cười lắc đầu, lại nhìn Sở Nguyên. Chắc hẳn thấy hai người họ nói chuyện với nhau như không có chuyện gì, vẻ bực bội giữa ánh mắt càng tăng thêm: "Trì Dĩ Linh cậu đang làm gì vậy? Cậu thật sự muốn xen vào chuyện này sao? Cậu có biết bạn cậu đã làm gì không, cô ta đã tát Liễu Cầm mấy cái..."

"Kia chẳng phải là cô ta đáng bị đánh sao?" Trì Dĩ Linh ngắt lời hắn: "Ngọn nguồn sự việc tôi rất rõ ràng, nếu không phải Liễu Cầm lớp các cậu sủa trước, thì Dư Linh không thể nào đánh cô ta. Nói cách khác, cô ta bị đánh là đáng đời."

Đây là lần đầu tiên Trì Dĩ Linh dùng thái độ này nói chuyện với Sở Nguyên. Lửa giận dâng lên trong lòng Sở Nguyên, lại có vài phần khó chịu: "Trì Dĩ Linh cậu đừng vô lý..."

"Còn nữa." Trì Dĩ Linh lại không cho hắn cơ hội nói chuyện. Cô lạnh lùng nhìn hắn: "Nếu hôm nay bị đánh không phải là bạn của Lâm Dung Dung, là Liễu Cầm, cậu còn sẽ đứng ra bênh vực cô ta không?"

"Cậu..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-roi-thien-kim-that-da-tro-thanh-mot-nha-khoa-hoc-tai-ba/chuong-63-tam-tu-cua-tri-di-linh.html.]

Bị bạn gái "chính thức" nói trúng tâm tư, sắc mặt Sở Nguyên lập tức trở nên cực kỳ khó coi. Còn Trì Dĩ Linh đã lười để ý đến hắn, trực tiếp nhìn về phía Liễu Cầm: "Liễu Cầm đúng không, cậu là bạn của Lâm Dung Dung đúng không? Cậu hôm nay tại sao bị đánh chắc tự cậu cũng rõ. Tôi nói cho cậu biết, Dư Linh không phải người mà cậu có thể chọc vào đâu. Nếu lần sau lại để tôi biết cậu nói năng thô lỗ với Dư Linh, cho dù Dư Linh có nguyện ý bỏ qua cho cậu, tôi cũng không thể bỏ qua cho cậu."

Trì Dĩ Linh trực tiếp nói lời tàn nhẫn.

Không ai nghi ngờ tính chân thật trong lời nói của cô ấy, dù sao Trì gia thật sự có khả năng đó. Tuy nhiên không ai nghe ra được ý tứ sâu xa trong lời nói của cô.

Bạn tốt đứng ra bênh vực mình, Khương Dư Linh đương nhiên cũng sẽ không làm rùa rụt cổ, cô cười nhướng mày: "Nếu Dĩ Linh đã nói vậy, thì tôi cũng phải nể mặt cô ấy một chút. Chuyện hôm nay, tôi sẽ không so đo với cậu nữa."

Nghe ngữ khí này, dường như Liễu Cầm còn chiếm được lợi lộc gì lớn lắm vậy.

Liễu Cầm tức giận đến mức suýt bốc khói bảy lỗ, cô ta mắt đầy vẻ phẫn hận, nhìn về phía Khương Dư Linh ánh mắt như sắp phun ra lửa.

"Cậu..."

Cô ta muốn nói gì đó, nhưng lại ngại Trì Dĩ Linh ở đó, chỉ có thể tức giận mà không dám nói gì.

Cô ta không dám nói, Lâm Dung Dung không sợ gì cả đương nhiên phải đứng ra bênh vực bạn bè. Cô ta cắn môi dưới, hốc mắt ửng đỏ trừng mắt nhìn Khương Dư Linh: "Cậu quá đáng thật rồi, rõ ràng là cậu đánh người..."

Nhưng cô ta mới nói một câu, ánh mắt Khương Dư Linh liền dừng lại trên người cô ta, nhẹ giọng mở miệng: "Còn vị bạn học này, thật ra cậu ở khối 11 rất nổi tiếng, ai cũng biết quan hệ của cậu và Sở Nguyên không bình thường. Chính vì vậy, cậu mới có thể ở trường Minh Hoàn được mọi người đối đãi tốt như vậy, mới có thể kết giao được người trung thành và tận tâm như thế này, còn đứng ra bênh vực... Ừm, bạn bè đi."

Câu cuối cùng, Khương Dư Linh cười như không cười liếc Liễu Cầm một cái, ánh mắt đó hơi giống như đang nhìn một con chó.

Và chỉ liếc một cái, Khương Dư Linh lại dời tầm mắt đi: "Dường như trường Minh Hoàn cũng có nội quy cấm yêu sớm thì phải?"

"Cho nên, cậu không thấy việc cậu nói với tôi về kỷ luật trường học quá buồn cười sao? Làm người ấy mà, nên làm cho tới nơi tới chốn một chút, đừng vừa làm vừa giả tạo, đóng kịch mới là tốt nhất đấy, hy vọng cậu ghi nhớ điểm này."

Trong nháy mắt.

Mặt Lâm Dung Dung trắng bệch, cả người lảo đảo như sắp ngã.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Sở Nguyên nhanh tay lẹ mắt, vội vàng đỡ lấy cô ta, lại nhìn Khương Dư Linh ánh mắt như đang nhìn người chết.

"Cậu thật sự muốn giúp cô ta sao?"

Sở Nguyên hít sâu một hơi, lần nữa nhìn về phía Trì Dĩ Linh.

Trì Dĩ Linh không chút khách khí nói: "Không giúp cô ấy, chẳng lẽ giúp cậu và người yêu nhỏ của cậu sao? Sở Nguyên, cậu nghĩ mình là ai?"

"Được được được, tốt lắm, Trì Dĩ Linh, cậu tốt nhất nhớ kỹ lời mình nói hôm nay."

Sở Nguyên giận cực phản cười, kéo chặt Lâm Dung Dung, trực tiếp quay đầu bỏ đi.

Loading...