Xuyên Qua Rồi, Thiên Kim Thật Đã Trở Thành Một Nhà Khoa Học Tài Ba - Chương 66: Nhà họ Sở xảy ra chuyện
Cập nhật lúc: 2025-04-25 10:01:22
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sở Nguyên trơ mắt nhìn Khương Dư Linh và Trì Dĩ Linh nắm tay nhau rời đi. Khoảnh khắc bóng dáng hai người biến mất khỏi tầm mắt hắn, giữa sự phẫn nộ vô tận trong lòng, đột nhiên dâng lên một cảm giác hoảng sợ và không thể tin nổi rất lớn.
Trước hôm nay, không, hẳn là trước khoảnh khắc này, hắn chưa bao giờ nghĩ tới, Trì Dĩ Linh, người luôn yêu hắn như mạng sống, lại có thể chủ động đề nghị chia tay với hắn.
Mặc dù hắn từng vô số lần nghĩ đến cảnh hai người chia tay, thậm chí trước khi đến đây cũng từng nghĩ đến việc dùng chia tay để uy h.i.ế.p Trì Dĩ Linh, nhưng đó đều là do hắn đưa ra.
Trì Dĩ Linh làm sao nỡ chia tay với hắn chứ? Cô không phải nên khóc lóc thảm thiết níu kéo hắn khi hắn đề nghị chia tay sao?
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Trong lòng Sở Nguyên dâng lên một cảm giác không chân thật mãnh liệt, dường như mọi chuyện vừa xảy ra chỉ là một giấc mơ. Nhưng ánh nắng chan hòa, tiếng ồn ào từ xa tới gần, lại từ gần đi xa, tất cả những điều này đều nói cho hắn biết ——
Đây không phải mơ.
Đây là sự thật.
Trì Dĩ Linh chính xác đã đề nghị chia tay với hắn.
Sở Nguyên mơ mơ hồ hồ quay trở lại lớp A, trên đường đi hắn đều nghĩ về những chuyện vừa xảy ra, thậm chí quên cả việc phải giúp Lâm Dung Dung giải quyết chuyện topic.
Mãi đến khi Liễu Cầm chủ động hỏi hắn chuyện giải quyết thế nào, hắn mới đột nhiên tỉnh lại, ngước mắt nhìn lên, liền thấy Lâm Dung Dung mắt đỏ hoe đứng bên cạnh Liễu Cầm, sắc mặt có vài phần tiều tụy càng làm cô ta thêm vẻ yếu ớt đáng thương.
"Sở Nguyên, cậu nói chuyện đi, rốt cuộc giải quyết thế nào rồi? Cậu xem trên mạng người ta mắng chúng ta thành cái gì rồi? Dung Dung bị mắng là tiện nhân tâm cơ, bạch liên hoa, còn tôi thì bị nói là ngu xuẩn, không có não, rõ ràng chúng ta mới là người bị hại."
"Tôi từ nhỏ đến lớn còn chưa bị mắng như vậy bao giờ."
Thấy Sở Nguyên vẫn còn ngây người, Liễu Cầm sắp tức c.h.ế.t rồi: "Hay là cậu cảm thấy người ta nói trên mạng đúng, nên không quan tâm?"
"Tôi không có không quan tâm."
Giọng Liễu Cầm thật sự có chút ồn ào, làm Sở Nguyên vốn đã tâm phiền ý loạn càng thêm bực bội. Tạm thời vứt chuyện chia tay với Trì Dĩ Linh sang một bên, hắn nhìn Liễu Cầm, mày nhíu chặt muốn chết: "Vừa nãy tôi không phải đi ra ngoài nghĩ cách sao?"
"Vậy cậu nghĩ ra biện pháp gì chưa? Cậu vừa về đã ngồi ở đây như người không có chuyện gì, cậu làm tôi và Dung Dung nghĩ sao hả."
Sở Nguyên hít sâu một hơi: "Tôi nào giống như người không có chuyện gì, tôi cũng phiền lắm được không?"
"Thế quản trị viên không chịu xóa bài, tôi lại không tìm thấy người đăng bài, tôi có thể làm gì bây giờ?"
"Cậu đi tìm thanh mai trúc mã của cậu đi, nhà cô ta có năng lực như vậy, còn không giải quyết được một cái topic sao?" Liễu Cầm liền nói: "Huống hồ chuyện này vốn dĩ là do cô ta dựng lên, nếu không phải cô ta cứng rắn chen chân vào, chúng ta cũng không đến mức trở thành trò cười của cả trường."
Bây giờ người bị chế giễu nói không chừng là ai đâu.
Cho dù lúc đó trong tình huống đó, cô ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cái Khương Dư Linh đó, cái con tiện nhân đó.
Nghĩ đến Khương Dư Linh, Liễu Cầm liền hận đến nghiến răng: "Tôi thấy thanh mai trúc mã của cậu chính là ghen tị Dung Dung và cậu quan hệ tốt, nên cố ý đến để bênh vực cái con tiện nhân đó. Cái con tiện nhân đó mới chuyển trường có một tuần, tôi không tin hai người họ đã thiết lập được tình bạn sâu đậm đến mức nào."
Lời này vừa nói ra, lòng Sở Nguyên tức khắc thông suốt.
Đúng vậy.
Học sinh chuyên biệt đó mới chuyển đến Minh Hoàn một tuần, cái tính cách của Trì Dĩ Linh làm sao có thể trong một tuần mà quan hệ tốt với ai được như vậy. Cô ấy chắc chắn là thấy hắn và Lâm Dung Dung đi lại thân thiết quá, cố ý lợi dụng học sinh chuyên biệt đến để đối nghịch với hắn đấy.
Còn việc hôm nay cô ấy đề nghị chia tay, có lẽ chính là vì hắn đã nói trúng tâm tư cô, cô cảm thấy không có mặt mũi, nên cố ý đến làm ra bộ vẻ lạt mềm buộc chặt này để làm loạn tâm trí hắn.
Thật là đủ độc ác.
Nghĩ đến đây, lòng Sở Nguyên hạ quyết tâm, không còn hoảng loạn nữa, lại nhìn đôi mắt đỏ hoe của Lâm Dung Dung, chỉ cảm thấy đau lòng không thôi, liền không nhịn được nói với Lâm Dung Dung: "Dung Dung, cậu yên tâm đi, chuyện này tôi nhất định sẽ giải quyết, chỉ trong hai ngày này thôi."
Hắn nghĩ nghĩ rồi nói: "Hay là hai ngày này cậu cứ ở nhà đi, đừng đến trường, chờ đến khi tin đồn lắng xuống rồi đến..."
"Không." Lâm Dung Dung từ chối, cô ta mím môi đỏ, vẻ mặt kiên cường: "Tôi không làm sai gì cả, dựa vào cái gì mà phải lảng tránh?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-roi-thien-kim-that-da-tro-thanh-mot-nha-khoa-hoc-tai-ba/chuong-66-nha-ho-so-xay-ra-chuyen.html.]
"Tôi nếu về nhà, người khác thật sự cho rằng tôi là loại người như trên mạng nói đấy."
"Đúng vậy." Liễu Cầm đồng tình gật đầu.
Lâm Dung Dung không muốn về nhà, Sở Nguyên cũng không ép buộc, lại an ủi Lâm Dung Dung vài câu, hắn trong lòng cân nhắc nên làm thế nào để được Trì Dĩ Linh tha thứ, bằng tốc độ nhanh nhất xóa bài. Cái thái độ hôm nay chắc là không được rồi, Trì Dĩ Linh dù có yêu hắn đến đâu, cũng là công chúa nhỏ Trì gia, lại còn là bạn gái của hắn, thấy hắn quan tâm cô gái khác như vậy, chắc chắn sẽ tức giận. Đến lúc đó lại đụng chạm đến Dung Dung thì không hay.
Vậy nên làm thế nào mới tốt đây?
Nghĩ đến việc phải cúi đầu trước mặt Trì Dĩ Linh khiến Sở Nguyên hơi phiền lòng, nhưng điều hắn hoàn toàn không ngờ tới là, tin tức càng khiến hắn phiền lòng hơn sắp đến ——.
"Cái gì? Nhà họ Trì rút vốn khỏi dự án mới nhất của chúng ta?"
Tiết học thứ ba, chuông còn chưa reo để biểu hiện hết giờ.
Sở Nguyên liền nhận được điện thoại của cha Sở. Cha Sở trước tiên bảo hắn tìm một nơi yên tĩnh, sau đó mới nói cho hắn biết Trì gia đã rút vốn khỏi dự án mới nhất của nhà họ, không chỉ thế, những hợp đồng hợp tác trước đây đến kỳ cũng toàn bộ không gia hạn thêm.
Điều này rõ ràng là muốn kéo giãn khoảng cách với Sở gia.
Tuy rằng hiện tại Sở gia cũng không thiếu tiền, Trì gia ra tay như vậy chỉ là làm tổn thương nhưng không đến mức c.h.ế.t người, sẽ không làm tổn thương đến nền móng. Nhưng hành động này của Trì gia không nghi ngờ gì đang cho toàn bộ giới thượng lưu Ma Đô thấy sau này Trì gia sẽ không còn che chở Sở gia nữa.
"Mày ở trường rốt cuộc làm cái gì?"
Cha Sở ở đầu dây bên kia nổi trận lôi đình, còn Sở Nguyên chỉ cảm thấy sét đánh ngang tai, hắn hoàn toàn đơ người: "Con..."
Cha Sở lười nghe hắn giải thích, quát thẳng vào hắn: "Tao mặc kệ mày làm cái gì, bây giờ mày lập tức cút về đây cho tao."
...
Sở Nguyên về nhà, trước khi về hắn thậm chí chưa kịp nói với Lâm Dung Dung một tiếng nào. Lâm Dung Dung cũng là vào buổi chiều mới biết Sở gia xảy ra chuyện. Cô ta gọi điện thoại cho Sở Nguyên, nhưng điện thoại không ai nghe, tin nhắn cũng không ai trả lời.
Ngoài sốt ruột ra, Lâm Dung Dung không có bất kỳ biện pháp nào.
"Cha cậu đã ra tay với Sở gia rồi."
Và rất nhanh, Khương Dư Linh cũng nhận được tin Sở gia xảy ra chuyện. Cô không ngờ những lời mình nói ở biệt thự trước đó lại hiệu quả đến vậy, tâm trạng vốn đã tốt càng thêm tươi đẹp vài phần.
"Đúng vậy." Trì Dĩ Linh gật gật đầu: "Tôi biết, cha tôi trước khi ra tay đã hỏi tôi rồi."
Vào thứ bảy chủ nhật kỳ thật cũng đã hỏi cô ấy rồi.
Lúc đó cô trả lời thế nào nhỉ?
Chỉ cảm thấy Sở gia có thể đi đến bước đường hôm nay cũng không dễ dàng, bảo cha cô đừng quá nóng lòng, dù sao cũng phải cho Sở gia một ít thời gian, để họ từ từ thích ứng.
Nào ngờ, sự thiện lương của cô đổi lấy chính là việc Sở Nguyên đứng trên đầu cô "ị phân".
Rõ ràng là chuyện không liên quan đến cô, lại cố tình lôi cô vào, còn muốn cô đi giải quyết phiền phức cho người yêu nhỏ của hắn.
A.
Quả thực buồn cười.
Những lời Sở Nguyên vừa nói với cô, có thể nói là đã đánh mất chút tình cảm cuối cùng của cô đối với Sở Nguyên. Bây giờ cô đối với Sở Nguyên một chút cảm giác cũng không có, thậm chí chỉ cần nhớ đến cũng có cảm giác khó chịu.
Trì Dĩ Linh thật sự đã buông bỏ Sở Nguyên.
Nhiệm vụ của cô cũng sắp hoàn thành rồi, nếu hệ thống có thanh tiến độ, hiện tại tiến độ hẳn đã đạt đến khoảng 80% rồi.
Khương Dư Linh nghĩ thầm.