Trước khi rời khỏi trường học, Khương Dư Linh  đoán  Khương Nhĩ Trác sẽ tìm đến . Lúc   thấy Khương Nhĩ Trác, cô cũng  cảm thấy bất ngờ chút nào.
Chỉ là trong lòng vẫn theo bản năng  một câu "đen đủi".
"Là  ."
Khương Nhĩ Trác trông  vẻ tiều tụy,      canh ở cổng trường bao lâu . Khương Dư Linh  nâng cằm,  đợi   chuyện liền tiếp tục : "Cậu tìm   chuyện gì ? Nếu đến để cầu xin   trai  thì thôi,    ý định  thánh mẫu."
Khương Nhĩ Trác biểu cảm thống khổ: "Dư Linh..."
Khương Dư Linh trực tiếp ngắt lời , lạnh lùng  : "Xin đừng gọi  mật như ,  sắp nôn hết bữa tối hôm qua  ."
"Xin, xin ..."
Khương Nhĩ Trác nắm chặt tay: "Em chỉ là... em chỉ   chuyện với chị một chút thôi."
"Nói chuyện? Giữa chúng   gì  để ? Nói về cái  trai sắp   dẫm máy may ( tù) của  ?"
"Em   trai  như  là  đúng..."
"Biết    sai thì  đến tìm   gì? Là  ăn mừng một chút vì kẻ cặn bã  sa lưới ?"
Khương Dư Linh lời lẽ sắc bén, mỗi chữ đều đánh tan những lý do thoái thác mà Khương Nhĩ Trác  chuẩn  sẵn. Anh  còn cách nào, chỉ đành  thẳng  vấn đề: "Em   trai  như  là  đúng, nhưng dù    cũng là  trai ruột của em. Còn chị   chịu bất kỳ tổn thương nào, cho nên em hy vọng chị  thể giơ cao đánh khẽ tha cho   một ."
"Em bảo đảm với chị, chỉ cần chị đồng ý, gia đình nhất định sẽ bồi thường gấp bội cho chị. Chị  gì, Khương gia đều  thể cho chị. Hơn nữa    trai em cũng sẽ  bao giờ xuất hiện  mặt chị nữa. Chị tha thứ cho   một  , hai ngày nay cha  đều sắp phát điên . Em  chị  tin, nhưng chị thật sự là chị gái ruột của em, là con gái ruột của cha . Mọi  đều là  một nhà..."
"Câm miệng ." Khương Nhĩ Trác  thật càng lúc càng khiến   khó chịu. Khương Dư Linh vẻ mặt ghét bỏ  : "Sao   thể   những lời ghê tởm như ?"
"Cậu cũng xứng  chúng  là  một nhà ?"
"Nếu thật sự là  một nhà, cha   ngay từ đầu khi   tầm quan trọng của  đối với quốc gia, cũng chỉ tính toán đưa  về  con nuôi thôi.   vui thì thuê phòng trọ của  với giá cao. Còn  khi   phận thật của ,  trơ trẽn   là con gái ruột đến bám víu.  chẳng qua chỉ là  tin lời các  , mà cái tên súc sinh Khương Nhĩ Phàm  tìm côn đồ  hủy hoại sự trong trắng của , còn tính toán dùng chất cấm để khống chế ."
"Nói như  thì cha  và  trai  thật đúng là giống  như đúc,    đoan chính thì   cũng theo đó mà  loạn."
"Nói thật lòng,   khi  quen , cảm thấy con   cũng  tệ lắm. Không ngờ  cũng ghê tởm như ,"
"Không,   là  còn ghê tởm hơn bọn họ. Bọn họ là  sai trái một cách công khai,  thì ngược , chuyên âm thầm giở trò, dám  cả câu   chịu bất kỳ tổn thương nào.  mà thật sự chịu tổn thương, chỉ sợ  cũng   vẻ mặt   nhỉ."
"Nói  chừng, chuyện  trai   tay với ,  cũng  tình hình, chỉ giả vờ   thôi. Cứ như , thành công   thể khinh thường , thỏa mãn cái tâm tư nhỏ bé thấp hèn vô sỉ của . Thất bại cũng  liên quan đến  đúng ? Dù   nữa,  đều vô tội."
Mặt Khương Nhĩ Trác theo lời Khương Dư Linh  càng lúc càng khó coi. Khi  câu cuối cùng của Khương Dư Linh, cả khuôn mặt  tức khắc trắng bệch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-roi-thien-kim-that-da-tro-thanh-mot-nha-khoa-hoc-tai-ba/chuong-73-tim-den-tan-cua.html.]
Rõ ràng là    trúng tâm tư.
Khương Dư Linh thấy  như , hừ nhẹ một tiếng: "Thật ghê tởm."
Sau đó nhấc chân rời .
Khương Nhĩ Trác  đuổi theo, nhưng cô   bao lâu,    đụng tới.
Là Triệu Ngọc.
Ngoài Khương Nhĩ Trác , Triệu Ngọc cũng   canh ở cổng trường đại học Lâm An. Hai đứa con trai  lượt gặp chuyện, bà   tìm Khương Dư Linh  rõ, chuyện  đây là do bà  ,  liên quan đến con trai bà .
 Khương Nhĩ Trác ở đó, bà  chỉ đành chờ. Chờ đến khi Khương Dư Linh   khỏi phạm vi tầm  của Khương Nhĩ Trác mới xông lên.
"Triệu Dư Linh, cuối cùng  cũng chờ  cô."
Đầu Triệu Ngọc quả thật ngang bướng hơn đầu Khương Nhĩ Trác nhiều. Bà   đến gần liền  với Khương Dư Linh: "  một bí mật động trời của cô, liên quan đến  của cô... Không,   là liên quan đến  nuôi của cô. Nếu cô    khác  bí mật , thì cô  theo  một chuyến."
Tuy rằng  vô lý, nhưng bà   khi  chuyện Khương Nhĩ Phàm gặp chuyện, Triệu Ngọc liền cảm thấy, cái c.h.ế.t của chị gái Triệu Mẫn Hồng, hơn nửa là  liên quan đến Khương Dư Linh.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Cô tuổi nhỏ như ,   bản lĩnh lớn như thế,  thể là một đứa trẻ bình thường. Bà   thể dùng ánh mắt đối đãi  thường để đối xử với cô.
Triệu Ngọc cố giữ bình tĩnh  Khương Dư Linh.
Đây là  đầu tiên bà   thấy Khương Dư Linh kể từ  ở phòng trọ. Cô thật sự  xinh , cả   một vẻ  siêu phàm thoát tục. Hơn nữa     yếu tố tâm lý  , bây giờ bà   thấy cô, cả  liền  dựng tóc gáy.
Sớm  cô sẽ trưởng thành thành như , lúc  bà   nên  lời chị gái mà tráo đổi hai đứa nhỏ. Cho dù  tráo đổi... ít nhất cũng  đưa nó đến một nơi xa hơn,  nên đưa nó cho Triệu Mẫn Hồng nuôi.
Khiến bà  bây giờ còn  lo lắng thấp thỏm.
Triệu Ngọc trong lòng suy nghĩ vẩn vơ,  mặt   chút biểu cảm, đôi mắt  chớp quan sát động tĩnh của Khương Dư Linh.
Giây tiếp theo, bà  liền thấy Khương Dư Linh : "Bí mật động trời liên quan đến  nuôi của ?"
"Với  như  nuôi của , còn  thể  bí mật gì ?"
"Huống chi, bí mật của bà  liên quan gì đến ?  dựa  cái gì  theo bà một chuyến? Bà  là cái thứ gì?"
Trên mặt   bất kỳ vẻ sợ hãi  chột  nào, thậm chí ánh mắt  bà  còn như đang  một tên hề đang nhảy múa .
Lòng Triệu Ngọc tức khắc chìm xuống đáy vực.