Xuyên Qua Rồi, Thiên Kim Thật Đã Trở Thành Một Nhà Khoa Học Tài Ba - Chương 82: Nhiệm vụ chủ tuyến
Cập nhật lúc: 2025-04-26 03:30:36
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trừ Mạnh Ngôn ra, tất cả mọi người trong đội ngũ đều đi ra ngoài tìm kiếm vật tư cho Khương Dư Linh. Họ đi từ buổi trưa, mãi đến buổi tối trời sắp tối mới quay về.
Thư Bình và mọi người đi đường phong trần mệt mỏi, cả người chỗ nào cũng có vệt máu, còn quần áo Kỳ Nguyệt còn rách một lỗ, xem ra, lần này ra ngoài dường như đã gặp nguy hiểm.
Mỗi người đều mặt mày tái mét. Khi nhìn thấy Khương Dư Linh, trừ Đường Viện Viện và Lâm Thanh Hứa ra, mắt mấy người kia đều lóe lên một tia phẫn uất, nhưng rất nhanh biến mất.
"Chúng tôi về rồi." Thư Bình vừa vào cửa liền đặt ba lô xuống, hắn mệt mỏi nói: "Đây là mấy bộ quần áo để tắm, cậu xem có vừa không."
"Chỉ có quần áo để tắm thôi sao?" Khương Dư Linh vẻ mặt ghét bỏ nhìn chiếc túi lớn trên mặt đất: "Nước tắm và nước sôi của tôi đâu?"
"Chúng tôi sau khi ra ngoài liền gặp một con tang thi tốc độ, con tang thi đó cứ đuổi theo chúng tôi. Chúng tôi mang quần áo về được đã là may rồi, làm sao còn tìm được thứ khác." Kỳ Nguyệt đi theo vào, ngữ khí mang theo vài phần oán trách: "Chỉ vì vài bộ quần áo của cậu, tôi còn suýt bị tang thi bắt."
Mặt Khương Dư Linh lập tức trầm xuống: "Thế nào? Là tôi ép cô đi tìm quần áo, tìm vật tư sao? Không muốn đi thì đừng đi, cô có mấy cân mấy lạng tôi vẫn biết mà. Đi cũng là vô ích. Bây giờ còn dám không biết xấu hổ lên mặt với tôi à."
Kỳ Nguyệt tức khắc dậm chân: "Khương Dư Linh sao cậu lại như vậy, tôi suýt vì cậu bị tang thi bắt, cậu lại còn nói loại lời nói đó."
"Cái gì gọi là vì tôi bị bắt?" Khương Dư Linh không chịu nhận trách nhiệm đó. Cô khinh miệt nhìn Kỳ Nguyệt: "Tôi là bảo Thư Bình, Lâm Thanh Hứa bọn họ ra ngoài tìm vật tư, chứ không phải bảo cô đi. Là chính cô không được, lại còn thích khoe công, cô suýt bị tang thi bắt, đó là cô đáng đời."
"Bị bắt chỉ có thể chứng tỏ mạng cô không tốt thôi, ai bảo cô không thức tỉnh dị năng cơ chứ."
Khương Dư Linh nói lời độc địa, rồi đá đá chiếc ba lô trên mặt đất. Cô ghét bỏ nhìn Thư Bình: "Ra ngoài lâu như vậy mang về được có bấy nhiêu đồ, dùng cái túi dơ như vậy, lại còn trước mặt tôi mà la lối om sòm, không chút quy củ nào."
"Không cần các người, tôi tự mình đi ra ngoài. Một lũ vô dụng."
Buổi chiều Khương Dư Linh đã thử dọn dẹp tang thi ở hành lang rồi, cũng không khó, có thể nói rất đơn giản. Dù sao cô ấy tu luyện Thái Dương Luyện Thể Thuật, lại thức tỉnh tinh thần lực, động tác của tang thi trong mắt cô ấy giống như chiếu chậm vậy.
Khương Dư Linh dứt khoát bước ra cửa, hoàn toàn bỏ qua thành quả lao động của họ. Khuôn mặt mỗi người đều trở nên khó coi. Vài giây sau, Kỳ Nguyệt tức khóc: "Khương Dư Linh cô ta là người thế nào vậy, song hệ dị năng giả thì ghê gớm sao? Chưa từng tiếp xúc với tang thi bao giờ, tôi thấy cô ta ra ngoài chắc chắn cũng chỉ có thể c.h.ế.t ở ngoài thôi."
"Cô ta mới mệnh không tốt đấy. Cô nhi không cha không mẹ, cha mẹ cô ta nhất định là bị cái Thiên Sát Cô Tinh như cô ta khắc chết."
Kỳ Nguyệt ác độc mắng, những người khác ai cũng không nói gì.
Dù sao song hệ dị năng giả là chuyện không thể xem thường.
Hơn nữa ——
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
"Cô ấy chắc chắn là ghi thù." Thư Bình hít sâu một hơi: "Các cậu hôm nay thật sự làm quá đáng rồi. Miệng cô ấy nói tin tưởng các cậu là vì tốt cho cô ấy, nhưng cô ấy đâu có ngốc. Có phải vì cô ấy tốt không, cô ấy không biết sao?"
"Cô ấy tự mình muốn ra ngoài thì cứ ra ngoài đi, chỉ cần cô ấy không bỏ rơi chúng ta là được."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-roi-thien-kim-that-da-tro-thanh-mot-nha-khoa-hoc-tai-ba/chuong-82-nhiem-vu-chu-tuyen.html.]
"Còn về các cậu... Hôm nay đắc tội cô ấy trầm trọng rồi, thật sự nếu không kẹp chặt đuôi làm người, tôi không giúp được các cậu đâu."
"Lẽ nào cô ta còn dám g.i.ế.c người sao?" Kỳ Nguyệt vô cùng không phục, mắt đầy vẻ oán độc và không cam lòng. Cô ta nghiến răng nghiến lợi: "Chuyện này sau này lại xảy ra, tôi cho dù chết, cũng muốn cắn xuống một miếng thịt của cô ta."
"Cái này đều là tận thế rồi, g.i.ế.c một hai người thôi, tính là gì?" Lâm Thanh Hứa liền bĩu môi. Trước tận thế Khương Dư Linh ở trường đã rất nổi tiếng, cô ấy không những xinh đẹp, ra tay còn hào phóng, thường xuyên có thể nhìn thấy trên diễn đàn trường những bài post ngưỡng mộ Khương Dư Linh và bạn cùng phòng của cô.
Có thể nói, trước tận thế, Khương Dư Linh đã cho Kỳ Nguyệt và mọi người không ít lợi ích. Sau khi tận thế đến, Khương Dư Linh lại vô điều kiện cống hiến vật tư của bản thân, thực sự có thể coi là đối xử với Kỳ Nguyệt và những người khác rất tốt.
Đáng tiếc a, họ lại không biết quý trọng.
Bây giờ Khương Dư Linh rõ ràng đã nhìn thấu họ rồi, sẽ không còn như trước đây làm người tiêu tiền như rác cho họ nữa. Việc một ngày ba bữa đói hai bữa, nói không chừng không chỉ áp dụng cho Mạnh Ngôn, mà còn áp dụng cho cả họ nữa đấy.
Và sự thật cũng đúng là như vậy. Khi Thư Bình và những người khác, sau khi tâm trạng dịu lại, định đi ăn mì gói, sữa tươi, chân giò hun khói Khương Dư Linh lấy ra lúc nãy, lại phát hiện sao cũng không tìm thấy ba thùng vật tư đó.
Không chỉ thế, Khương Dư Linh còn trói Mạnh Ngôn lại thật chặt rồi ném vào nhà vệ sinh, thậm chí còn dùng giẻ bẩn nhét miệng Mạnh Ngôn. Khi Mạnh Ngôn nhìn thấy họ, suýt nữa bật khóc. Hắn thật sự nghĩ mãi không ra, không hiểu tại sao mình lại bị trói. Khi biết từ miệng Thư Bình và những người khác rằng Khương Dư Linh là song hệ dị năng giả, hơn nữa trong không gian còn có không ít vật tư, lòng hắn tức khắc giật mình, liền hiểu ra tất cả.
Trên mặt hắn lộ ra một nụ cười còn khó coi hơn cả khóc: "Làm sao, sao lại thế này được... Mình..."
"Khương Dư Linh làm sao có thể là song hệ dị năng giả chứ?"
...
Trời đã tối rồi, Khương Dư Linh cũng không quen thuộc thế giới này, liền không ra ngoài tìm kiếm vật tư nữa, mà tùy tiện tìm một căn phòng sạch sẽ hơn gần đó để ở tạm. Sau đó liền hỏi hệ thống nhiệm vụ chủ tuyến lần này của cô là gì.
[Vẫn là cứu vớt nữ phụ độc ác.]
[Xin hỏi ký chủ có lựa chọn xem trước cốt truyện hay không.]
"Có."
Cô hiện tại không rõ ràng gì cả, cơ bản là hoàn toàn mù tịt, ngoài việc thu phục hai tiểu đệ, đối với việc cần làm gì tiếp theo hoàn toàn không có phương hướng.
Mặc dù làm đùa giỡn với đám Kỳ Nguyệt đúng là rất thống khoái xả giận.
Nhưng tại sao cô lại phải lãng phí thời gian vào đám người hoặc chuyện không đáng này cơ chứ.
[Nữ phụ độc ác: Tằng Vãn Ca]
[Tằng Vãn Ca: Nữ phụ độc ác trong "Tận thế: Vợ yêu mang thai bỏ trốn".]
[Tằng Vãn Ca là vị hôn thê của nam chính Ưng Hào, nhưng Ưng Hào không thích Tằng Vãn Ca. Một tháng trước tận thế, hắn vô tình phát sinh quan hệ với đàn em cũ tên là Nhiễm Niệm. Sau tận thế, Ưng Hào thức tỉnh dị năng hệ Lôi, vì áy náy nên mang theo Tằng Vãn Ca. Và lúc đó Nhiễm Niệm cũng đã mang thai một tháng. Tằng Vãn Ca sau khi biết chuyện đã làm ầm ĩ trong đội ngũ, điên cuồng nhằm vào Nhiễm Niệm. Còn Nhiễm Niệm vì lòng áy náy chưa từng nói thêm một lời, và cũng nói với Tằng Vãn Ca rằng chờ sinh xong đứa bé, cô sẽ tự rời đi. Nhưng Tằng Vãn Ca vẫn không hài lòng, thậm chí sau khi đứa bé của Nhiễm Niệm ra đời, còn định ném đứa bé vào đàn tang thi. May mà chuyện này bị người khác phát hiện, cuối cùng Tằng Vãn Ca gieo gió gặt bão, bản thân bị Tô Xa, người thầm mến Nhiễm Niệm trong đội ngũ, đẩy vào đàn tang thi. Cuối cùng rơi vào kết cục bị vô số tang thi phanh thây.]