Xuyên Qua Thời Không Xuyên Sách Sảng Văn - Chương 224

Cập nhật lúc: 2025-04-26 00:55:35
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Kiến Quốc nói: "Mẹ, con biết mẹ không muốn dính líu quan hệ với bên nhà nội. Thật ra bọn con cũng vậy, nhưng dượng cả nói đúng, nếu như để bà nội làm ầm ĩ đến tận đơn vị của ba thật, có mất việc hay không là một chuyện, nhưng khả năng chuyển chính thức sẽ đi tong luôn. Nếu như chúng ta sắp xếp công việc cho chú ba, chú ấy nợ chúng ta một ân tình, hơn nữa dượng cũng nói rồi, dượng có thể sắp xếp công việc cho chú ba thì cũng có thể làm mất công việc đó, chú ba là người thông minh, chắc sẽ biết chuyện gì quan trọng chuyện gì không quan trọng, chuyện gì có lợi chuyện gì bất lợi với chú ấy."

Lục Tư Hoa vẫn lắc đầu: "Mẹ vẫn không đồng ý, không được chuyển chính thức thì thôi, nhưng dựa vào đâu mà sắp xếp công việc cho chú ba? Nếu như chú ấy đối xử tốt với chúng ta, vậy thì cũng thôi đi, nhưng chú ấy cũng chẳng đứng về phía chúng ta bao nhiêu, chỉ miệng ba hoa mà thôi, mẹ không tin chú ấy."

Cuối cùng chuyện này kết thúc trong sự phản đối của Lục Tư Hoa.

Tô Cần và Kiến Quốc đều tôn trọng ý kiến của Lục Tư Hoa, cô ấy nói không đồng ý, thế thì chuyện này thôi vậy.

"Thật ra, nếu không muốn để bà nội đi đơn vị của ba làm ầm ĩ, chỉ cần trông chừng bà nội là được rồi, một khi bà có hành động ở phương diện đó, con ngăn cản là được. Hơn nữa ba ở đội vận chuyển, đó là đơn vị dưới trướng Bộ Vũ trang, không phải ai muốn vào làm ầm ĩ cũng được, chúng ta không cần quá lo lắng. Đợi ba đứng vững ở đội vận chuyển, chỉ cần nói chuyện này với lãnh đạo, chỉ cần không cho bà nội vào cửa, bà nội còn làm ầm ĩ thế nào được?" Tô Kiến Binh phát biểu ý kiến của mình.

Cậu bé cùng ý kiến với Lục Tư Hoa, không tán thành chuyện tìm việc làm cho chú ba. Cũng không muốn để bên nhà nội được lợi, sau khi Tô Tảo Tảo đẩy Văn Vãn như vậy, còn cả bà nội làm ầm ĩ với nhà mình hết lần này tới lần khác, còn ném Vãn Vãn vào trong bầy sói suýt nữa hại c.h.ế.t em gái, cậu bé nuốt không trôi cục tức này.

Không đồng ý chính là không đồng ý.

"Con cũng không đồng ý." Tô Kiến Dân cũng phụ họa.

Tô Vãn Vãn cũng bỏ phiếu phản đối: "Cả con nữa."

Nhìn thấy ngay cả Vãn Vãn cũng phản đối, cuối cùng Tô Cần ra quyết định: "Vậy thì chúng ta không đồng ý, thật ra anh rể cũng không đồng ý, chỉ là do ba quá vô dụng, anh ấy không có cách nào nên đành phải nghĩ ra cách này. Chỉ cần cả nhà chúng ta không sợ bọn họ gây chuyện, như vậy chuyện này chúng ta không cần phải sợ nhà nội có âm mưu gì."

Buổi tối vừa về đến nhà, Tô Kiến Hoành đã tìm tới, nói với bọn họ về tình hình bên nhà nội, còn cả chuyện nhà nội đi tìm bọn họ.

"Bà nội tìm nhà em làm gì?" Tô Kiến Quốc ngạc nhiên.

Tô Kiến Hoành nói: "Còn chẳng phải là vì Tảo Tảo, bà nội muốn chú hai đưa tiền để đi thị trấn khám bệnh."

Tô Cần nói: "Bắt chú đưa tiền? Thế mà bọn họ cũng nghĩ ra được, dù chú có ném tiền vào trong nước cũng sẽ không đưa tiền cho bọn họ chữa bệnh"

Tô Tảo Tảo đẩy Vãn Vãn của anh ấy, anh ấy còn chưa kịp tức, còn bắt anh ấy bỏ tiền chữa bệnh cho nó? Nghĩ hay thật.

Bên nhà nội không có tiền ư? Còn muốn anh ấy đưa tiền, nghĩ cũng đừng nghĩ, đó là chuyện không thể nào.

"Anh Kiến Hoành, anh đứng về phía bọn em hay là đứng ở phía bên kia?" Tô Kiến Binh hỏi thẳng cậu ta.

Tô Kiến Hoành nói: "Tảo Tảo là em gái anh, Văn Vãn cũng là em gái anh, thật ra trong nhà có tiền, lại muốn để chú hai đưa tiền, quả thật không còn gì để nói. Anh.." Cậu ta cũng rất khó xử.

"Kiến Hoành, cháu về đi, cháu đến đây, nếu để bên nhà nội biết lại trách cháu đấy." Lục Tư Hoa lên tiếng.

Tô Kiến Hoành có chút ngượng ngùng, lúc này mới chào bọn họ rồi đi về.

"Ba mẹ anh thật đúng là..." Lục Tư Hoa tức giận đến nỗi đập một cái lên mặt bàn: "Bọn họ cảm thấy chúng ta dễ bắt nạt thật đấy à? Tô Cần anh nghe kỹ cho em, nếu như anh dám giấu em đưa tiền qua, anh không cần phải ở lại cái nhà này nữa, cuốn xéo ra khỏi nhà đi."

Tô Cần nói: "Xem em kìa, nói lời linh tinh gì vậy, anh có nói muốn đưa tiền cho bọn họ hả? Đó là chuyện không thể nào, Tô Tảo Tảo ra sao thì có liên quan gì đến chúng ta? Bọn họ còn đẩy Vãn Vãn, sao anh có thể đưa tiền cho bọn họ được."

"Anh nghĩ được như vậy thì tốt, nếu không chúng ta không cần phải sống với nhau nữa." Lục Tư Hoa hừ lạnh.

Tô Cần sợ hết hồn, vội vàng đi tới dỗ dành, lúc này khó khăn lắm mới dỗ được cô ấy.

Lặng lẽ lau mồ hôi một cái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-thoi-khong-xuyen-sach-sang-van/chuong-224.html.]

Ngày hôm sau, mọi người lại bắt đầu chuẩn bị, muốn đi nhà bí thư Lý chúc Tết.

Tô Vãn Vãn lại mặc bộ quần áo mới màu đỏ kia, ăn mặc giống như em bé trong tranh Tết vậy, được Tô Cần bế, cả nhà lại đi ra ngoài lần nữa.

Ra khỏi nhà không bao lâu, bà nội Tô lại tới cửa, nghênh đón bà ta vẫn là cánh cổng đóng chặt của gia đình thằng Hai.

Bà ta tức giận đến nỗi đạp một phát lên cổng.

Nhà của bí thư Lý ở trên thị trấn, sống ở trong căn nhà mà Công xã phân cho bọn họ.

Hai vợ chồng được phân cho ba gian nhà ngói, bọn họ cũng không có con, ở vẫn rất rộng rãi.

Nhìn thấy cả nhà Tô Cần tới, vợ chồng bí thư Lý rất vui mừng, đặc biệt là Mạnh Tuyết Trân, cứ ôm Vãn Vãn không chịu buông tay.

"Em trai" Tô Vãn Vãn được cô ấy ôm ở trong lòng, lại không khỏi kêu lên.

Mạnh Tuyết Trân cười nói: "Ôi chao, Vãn Vãn vẫn chưa quên em trai của con hả? Đợi hôm nào mẹ nuôi mang thai một đứa em trai cho con, có được không?"

Tô Vãn Vãn sờ bụng cô ấy, cười meo meo nói: "Em trai."

Mọi người chỉ cho rằng Vãn Vãn muốn làm chị gái, cũng không để ý nhiều.

Ôm được một lát, Mạnh Tuyết Trân bèn thả Vãn Vãn vào trong lòng của bí thư Lý, sau đó chui vào trong phòng bếp.

Lục Tư Hoa cũng không nghỉ, cởϊ áσ khoác rồi cùng đi giúp một tay.

Bí thư Lý ôm Vãn Vãn mềm mềm cưng cưng, không chịu buông tay, ôm cô bé đi chơi khắp nơi.

Ở khu gia đình Công xã này có cấp bậc nhất định, đều được phân nhà ở, có không ít người nhìn thấy bí thư Lý ôm một đứa bé ra, còn tưởng rằng là cháu gái nhà bí thư Lý.

Có người hỏi ra thắc mắc trong lòng: "Bí thư Lý, cháu gái nhà anh à?" Trong lòng tò mò, hình như nhớ là nhà bí thư Lý không có cháu gái nhỏ như vậy mà?

DTV

Bí thư Lý cười: "Đây là con gái nuôi của tôi, thế nào, đáng yêu đúng không?"

Có người nói phụ họa đáng yêu, trong lòng cũng tiếc nuối thay bí thư Lý, ở độ tuổi này của bí thư Lý, chắc chắn là không thể nào có con được nữa.

Bí thư Lý là một người rất tốt, không có con, quả thật rất đáng tiếc.

Nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng cũng không dám nói ở trước mặt anh ấy, sợ chọc phải nỗi đau của anh ấy.

Chơi ở bên ngoài một hồi, cho đến khi khuôn mặt của Vãn Vãn bị lạnh đến nỗi đỏ bừng, lúc này bí thư Lý mới đau lòng ôm cô bé trở về nhà.

Vừa về đến nhà đã phát hiện bầu không khí trong nhà có chút không bình thường.

Vợ anh ấy vốn nên nấu ăn ở trong phòng bếp lại mệt mỏi ngồi ở trên ghế sô pha, người nấu ăn trong phòng bếp đổi thành Lục Tư Hoa.

"Sao thế?" Bí thư Lý hỏi.

Mạnh Tuyết Trân đang muốn trả lời anh ấy, đột nhiên ngửi thấy mùi cá từ trong phòng bếp, trước đây khi cô ấy ngửi thấy mùi vị này thì cảm thấy rất thơm, nhưng lúc này lại khiến dạ dày của cô ấy chợt dâng lên một cơn khó chịu không nói nên lời, cô ấy lập tức không nhịn được, che miệng chạy tới nhà vệ sinh, nôn ra một trận.

Loading...