Xuyên Qua Thời Không Xuyên Sách Sảng Văn - Chương 235
Cập nhật lúc: 2025-04-26 00:56:03
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nó thích hù dọa cô ấy, khi thấy cô ấy bị dọa đến khóc lên nó bèn vui vẻ giống như làm được điều gì tốt, hứng thú vẫy đuôi với chủ nhân. Được Tô Văn Vãn khen ngợi, lần sau nó sẽ càng đáng ghét mà bắt nạt cô ấy.
“Đứng lại đó!” Tô Vũ Đình đột nhiên mở miệng.
Tô Vãn Vãn không quay đầu lại, bảo cô nhóc dừng lại là dừng lại sao?
Tia Chớp dừng lại, quay đầu lại nhe răng trợn mắt với Tô Vũ Đình, lưng cong lên, chỉ cần Tô Vũ Đình lại kêu thêm một tiếng, nó liền có thể nhào tới.
Tô Vũ Đình bị dáng vẻ của Tia Chớp dọa, cả người lùi về sau, không dám lên tiếng nữa.
Nhìn thấy một màn như vậy, Tia Chớp hài lòng híp mắt, nghe thấy Tô Vãn Vãn ở phía sau đang gọi nó: “Tia Chớp, đuổi theo!"
Tia Chớp uốn éo mông, hớn hở đuổi theo, dùng đầu dụi vào tay Vãn Vãn.
Chỉ còn lại Tô Vũ Đình ở đó nghiến răng nghiến lợi, hai mắt đều đã bốc hỏa, căm hận trừng mắt về hướng Vãn Vãn rời đi, hai tay nắm chặt.
Cô ấy vẫn luôn cho rằng mình may mắn.
Kiếp trước, cô ấy trải qua một cuộc sống bình thường, trơ mắt nhìn Tô Vãn Vãn sống cuộc sống như một ngôi sao may mắn của cô nhóc, được bà nội Tô yêu thương nuông chiều. Cô ấy cũng muốn sống như cô nhóc, nhưng cô ấy quá xui xẻo, dù có cố gắng như thế nào cũng không thể so sánh với Tô Vãn Vãn.
Lúc đi học, Tô Vãn Vãn nói muốn đi học, trong nhà không nói gì liền để cô nhóc đi, đợi đến lúc cô ấy cũng nói muốn đi học thì không có ai đồng ý. Ngay cả ba mẹ của cô ấy, trong mắt cũng chỉ có con trai, không chứ không có con gái như cô ấy.
Tô Vãn Vãn còn đạo đức giả thuyết phục bà nội cũng cho cô ấy đi học, nếu không phải cô ấy thực sự muốn học thì bà ta đã hận không thể cầm sách ném vào mặt cô ấy rồi. Khó khăn lắm mới có được cơ hội đi học mà cô ấy khao khát, không kể ngày đêm chăm chỉ học tập, nhưng hết lần này tới lần khác đều không biết Tô Vãn Vãn học như thế nào mà thành tích luôn vượt qua cô ấy.
Chắc chắn là giáo viên đã bao che cho cô nhóc.
Sau đó, với sự chăm chỉ của mình, đến sơ trung cô ấy đã thực sự theo kịp Vãn Vãn, nghĩ rằng cuối cùng cũng có thể thẳng lưng tự hào.
Nhưng mà...
Chàng trai mà cô ấy thích đã từ chối sau khi cô ấy thổ lộ, con trai của bộ trưởng bộ vũ trang huyện kiêu ngạo hếch cằm nói rằng cô ấy không xứng.
Thế nhưng Tô Vãn Vãn lại có thể gả vào một gia đình giàu có ngập trời, người kia rõ ràng rất nghèo, nghèo đến mức cả cái quần cũng có mảnh vá, làm sao có thể kiếm được nhiều gia tài như vậy trong thời kỳ cải cách mở cửa, trở thành người đầu tiên ở thôn Hạ Hà giàu nhất huyện? Thậm chí...
Ngay cả con trai nhà cục trưởng Lý cũng đối xử với cô nhóc rất khác.
Cô ấy ghen ghét đến mức trong lòng rỉ máu.
Cô ấy lại chỉ có thể gả vào một nhà bình thường không có tiếng tăm, lao động cả đời, nhưng cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn gia đình Tô Vãn Vãn sống một đời sung túc.
Hận trời hận đất, hận ông trời bất công.
Khi tỉnh dậy sau giấc ngủ, cô ấy trở về lúc còn bé, vừa mới tròn một tuổi.
Cô ấy sốt cao như sắp bị thiêu cháy.
Vì sao lại nói lại? Bởi vì cô ấy đã trùng sinh một lần, ông trời quả nhiên vẫn đối xử tốt với cô ấy.
Lần đầu tiên trùng sinh vào năm sáu tuổi, đó là một bước ngoặt trong vận mệnh của cô ấy, cuối cùng cô ấy đã thắng.
Cô ấy đã tận mắt chứng kiến Tô Vãn Vãn gả sang bên kia ngọn núi, cuối cùng đ.â.m vào tường mà chết.
Còn cô ấy thì được gả vào một gia đình giàu có, cướp lấy tất cả vận may của cô nhóc.
Cô ấy rõ ràng có thể đi theo con đường kiếp trước của Tô Vãn Vãn, rõ ràng cô ấy được gả vào một nhà giàu có, rốt cuộc vì cái gì...
“Tảo Tảo, đứng đó làm gì?” Giọng bà nội Tô từ sau lưng truyền đến.
Vừa nghe thấy giọng bà nội Tô, trong lòng Tô Vũ Đình liền không nhịn được mà rùng mình một cái, kiếp trước bà lão này rất cưng chiều Tô Vãn Vãn.
Lúc thấy bà ta đang nhìn mình cười, trong lòng cô ấy lấy lại bình tĩnh thở ra một hơi nặng nề.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-thoi-khong-xuyen-sach-sang-van/chuong-235.html.]
Rõ ràng hai kiếp trước, hai gia đình một nhà cũng chưa từng tách hộ, kiếp này vì sao lại sớm tách?
Từ khi họ mới sinh ra được được mấy tháng liền tách hộ, vấn đề xuất hiện ở đâu?
Còn có.....
Kiếp này hình như có hơi khác hai kiếp trước một chút? Bà lão kia hình như cũng không đối xử tốt với Tô Vãn Vãn như vậy?
Nghĩ kỹ lại, hình như kiếp trước bà lão ngay từ đầu đã đối xử không tốt với Tô Vãn Vãn, trọng nam khinh nữ với cô nhóc, làm thế nào lại đối xử tốt với cháu gái?
Nhưng từ khi nào mà bà lão đã bắt đầu thay đổi thái độ với Tô Vãn Vãn?
Cô ấy cố gắng suy nghĩ về sự thay đổi thái độ của bà nội Tô, hình như là khi bọn họ sáu tuổi?
Khi sáu tuổi, chuyện gì đã xảy ra?
Một tia sáng lóe lên trong đầu, cuối cùng cô ấy cũng nhớ ra, đó là lúc bà nội Tô sắp chết, Tô Vãn Vãn ở kinh thành vẫn chưa trở về, cô ấy nghe thấy bà nội Tô trước khi c.h.ế.t một mực gọi tên Vãn Vãn, nói cái gì mà đoán mệnh, phúc tinh.
Lúc này mới nhớ tới, năm sáu tuổi, quả thực có một thầy bói đi ngang qua nhà bọn họ, Tô Vãn Vãn đã cho hắn thức ăn. Sau đó, thầy bói này bèn nói ngay trước mặt bà nội Tô rằng Vãn Vãn có mệnh giàu có.
Chắc chắn Tô Vãn Vãn đã tính toán thật kỹ cùng thầy bói kia, tạo ra một cái bẫy.
Cô ấy nghiến răng nghiến lợi, Tô Vãn Vãn tuổi còn nhỏ như thế mà đã biết kiếm lợi cho chính mình?
Sao cô ấy lại ngốc như vậy, khi ấy vì sao lại không nghĩ tới việc này?
DTV
Cũng may vào lúc cô ấy trùng sinh ở kiếp thứ hai, một cách tình cờ, dù thầy bói kia bị Tô Vãn Vãn đoạt lấy trước, cô ấy vẫn có cách giành lấy tên của ngôi sao may mắn.
Cô ấy là một người trùng sinh, còn sợ gì Tô Vãn Vãn cái gì cũng không hiểu chứ?
Giờ phút này, cô ấy không những muốn xác thực cái tên ngôi sao may mắn, mà còn muốn cho mọi người thấy rõ xem cô ấy dẫn dắt mọi người số một cuộc sống tốt như thế nào.
Ông trời để cô ấy trùng sinh hai lần cũng không phải là để cô ấy tới chịu khổ.
Sáu tuổi.....
Khóe miệng cô ấy nở một nụ cười, vậy hãy để cô ấy tận hưởng tất cả những điều này đi.
“Tảo Tảo, mau tới đây ăn bánh nướng, bà nội vừa mới nướng cho con đấy.” Bà nội Tô gọi.
Tô Vũ Đình nở một nụ cười ngọt ngào với bà nội Tô, gọi một tiếng “Bà!"
“Ôi, bảo bối của bà!” Bà nội Tô ôm cô ấy, cười xán lan.
Tô Vũ Đình vùi đầu vào cổ bà nội Tô, nhếch miệng cười lạnh.
Tô Vãn Vãn không biết, Tô Vũ Đình đã trùng sinh trước thời hạn bốn năm, trùng sinh trở về.
Càng không biết, Tô Vũ Đình hận cô nhóc đến tận xương tủy, cũng muốn tính toán với cô nhóc.
Cô nhóc không biết, cho dù biết cũng không sợ. Không phải chỉ là kịch bản sẽ bắt đầu sớm thôi sao? Cái này đã nằm trong dự liệu của cô ấy từ sớm. Nữ chính quả là nữ chính, ngay cả trời cũng che chở cho cô ấy, dưới cơn sốt cao cũng sẽ không bị thiêu chết, ngược lại còn trùng sinh.
Vãn Vãn lại bắt đầu công việc đun nước của cô nhóc.
Có hơi tốn sức một chút, chủ yếu là vì củi nặng.
Cũng may là có Tia Chớp hỗ trợ, nó giúp cô nhóc mang từng cây củi đến, còn có cả cỏ tranh.
Vãn Vãn là một linh hồn trưởng thành, ngoại trừ sức lực nhỏ nhưng có rất nhiều chuyện cô nhóc đều biết làm thế nào. Cho dù kiếp trước ở trong nhà cô nhóc chưa từng đun nước, nhưng cô nhóc đã xem ba mẹ làm rất nhiều lần.
Lấy một chiếc ghế dài nhỏ, cô nhóc khó khăn đổ nước vào từng cái nồi, đến khi đầy nước cô nhóc lại bắt đầu nhóm lửa.