Xuyên Qua Thời Không Xuyên Sách Sảng Văn - Chương 265
Cập nhật lúc: 2025-04-27 15:41:15
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quả nhiên, cô bé nghe thấy mẹ Tô thở phào một hơi: "May mà anh không đồng ý, em chỉ sợ anh sẽ đồng ý. Nếu như lúc ấy anh đồng ý, vậy thì hậu quả..."
Dừng một lát, cô ấy thở dài nói: "Nếu như chú ba cũng đi cùng, anh Lý và chị Tuyết Trân sẽ nghĩ chúng ta như thế nào? Cho rằng chúng ta muốn dựa vào quan hệ của bọn họ để tìm lợi ích cho anh em đấy.
Tô Cần cũng nghĩ đến hậu quả này, lập tức sợ đến nỗi mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, may mà anh ấy cắn răng không đồng ý.
"Mình à, anh nói xem liệu chú ba có đi cùng chúng ta không?" Lục Tư Hoa tự hỏi vấn đề này.
"Chắc là sẽ không đâu nhỉ?"
Chú ba sẽ không lợi dụng hội này để đi thật sao? Tô Vãn Vãn lại cho rằng, chắc chắn chú ba sẽ đi. Nếu như cùng đi tham dự tiệc đầy tháng sẽ có được bao nhiêu lợi ích, chú ấy không biết chắc?
Chỉ cần vận dụng một chút, chắc chắn sẽ có thể thành công.
Trong sách là một người giỏi giang như vậy, sao có thể vấp phải trắc trở ở phương diện này được?
Đương nhiên chú ấy cũng từng vấp phải trắc trở, ví dụ như nhờ bạn học của chú ấy tìm việc làm, đáng tiếc là bạn học của chú ấy không ổn, tiền đã tiêu nhưng lại không có công việc.
Nhưng ba nuôi như vậy, đâu phải là người mà bạn học của chú ấy có thể so sánh được?
Cho dù quá trình sẽ có khúc khuỷu, nhưng kết quả chắc chắn sẽ là tốt đẹp.
Tô Vãn Vãn đã hoàn toàn không ngủ được.
Ngày hôm sau, quả nhiên đúng như Tô Vãn Vãn đoán, sáng sớm Tô Thành Tài đã đến tìm cả nhà Tô Cần, chặn bọn họ ở cửa.
Anh ta cũng không tới tay không, mà mang theo rất nhiều thứ. Cũng không biết anh ta làm thế nào để tìm được những thứ kia, hai bình sữa mạch nha, một túi sữa bột, còn cả hai túi quả vải khô, một cân đường đỏ, cộng thêm một ít nông sản.
Tô Vãn Vãn không kìm được mà nhìn Tô Thành Tài thêm mấy lần, không khỏi cảm thán trong lòng, chú ba này quả thật rất ghê gớm, chỉ trong thời gian nửa ngày đã, rốt cuộc chú ấy làm thế nào có được những thứ này?
Những thứ này, đa phần đều là thứ không dễ mua được, cần phải nhờ chút quan hệ, còn cần rất nhiều phiếu, đây không phải là chuyện mà bên nhà nội có thể làm được.
Có thể tìm được những thứ này trong thời gian ngắn như vậy, chỉ có một nguyên nhân có thể suy đoán, đó chính là chú ấy đã chuẩn bị sẵn từ trước.
Đây là đã để mắt tới nhà Tô Cần từ lâu, biết chuyện bọn họ sẽ đi tham dự tiệc đầy tháng?
Hơn nữa còn tới sớm như vậy, rõ ràng chính là muốn đi theo.
"Anh hai, cảm ơn anh đã cho em cơ hội lần này, nhất định em sẽ cố gắng trân trọng."
Tô Cần nghe thấy lời này thì ngẩn ra, ngay sau đó nhíu mày lại, anh ấy cho Tô Thành Tài cơ hội này bao giờ?
"Tại sao em lại tới đây?" Tô Cần nhỏ giọng hỏi anh ta.
Tô Thành Tài nói: "Anh hai, chẳng phải anh bảo em cùng đi tham dự tiệc đầy tháng nhà bí thư Lý, em bèn...
Tô Cần nói: "Anh đồng ý cho em đi cùng bao giờ?"
Trái tim Tô Thành Tài lập tức chìm xuống, trên mặt vẫn chất đầy nụ cười: "Anh hai, anh quên rồi hả? Chính miệng anh đồng ý.." Nói được một nửa lại cúi đầu xuống.
Lục Tư Hoa kéo Tô Cần sang, nhỏ giọng hỏi anh ấy: "Anh đồng ý với chú ấy thật hả?"
Tô Cần bảo đảm với cô ấy: "Không có, thật sự không có." Trong lòng đột nhiên có chút giận dữ, anh ấy bị chú ba gài bẫy ư?
Vẻ mặt không vui.
Anh ấy nói: "Chú ba, chú về đi, chuyện này không ổn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-thoi-khong-xuyen-sach-sang-van/chuong-265.html.]
Tô Thành Tài âm thầm nghiến răng, nhưng mặt lại mỉm cười nói: "Anh hai chị dâu, em thật lòng muốn đi chúc mừng tiệc đầy tháng nhà bí thư Lý, anh xem em đã chuẩn bị quà cáp xong rồi." Dừng một lát, trên mặt anh ta tỏ ra hơi ấm ức, có chút lúng túng: "Em... Vậy em không đi nữa, quà này anh chị mang đi theo, tặng cho bí thư Lý, đó là tấm lòng của em, em..."
Khung cảnh im ắng.
Lúc này ngay cả Tô Cần cũng không tiếp tục nói đỡ cho Tô Thành Tài nữa, chuyện này chú ba làm rất không ngay thẳng.
Cho dù là ai bị người ta đùa bỡn như vậy, trong lòng cũng đều không thoải mái.
Tô Kiến Quốc nói: "Chú ba, chú đi theo như vậy thật sự không được, chuyện này không ổn"
"Thật ra em qua đó cũng là ý của thôn, bí thư Lý có ơn với thôn Hạ Hà chúng ta, không những có trợ giúp trong việc phát triển nông nghiệp, mà còn xây trường tiểu học cho thôn chúng ta, vậy nên em mới có cơ hội làm hiệu trưởng. Ông Sơn Thúc và bác Đại Minh nói, bọn họ cũng sẽ đi, đúng lúc trong thôn có máy kéo vận chuyển lương thực." Lại dừng một lát, Tô Thành Tài nói: "Nếu như anh hai không muốn cho em đi theo anh chị, vậy thì em sẽ tự mình đi, đi theo mấy người ông Sơn Thúc"
Đã nói đến nước này, Tô Cần bèn im lặng.
Chuyện này, dường như không để anh ta đi cũng không được?
Đang nói chuyện, quả nhiên nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng máy kéo, còn cả giọng của ông Sơn Thúc: "Tô Cần, Tư Hoa, các cháu chuẩn bị xong chưa?"
Trong nhà cục trưởng Lý, có rất nhiều người tới. Dù anh ấy nói nhà mình không tổ chức tiệc đầy tháng, nhưng vẫn có người tới tặng quà cho bọn họ.
Hiện giờ địa vị của cục trưởng Lý cũng không thấp, có người muốn móc nối một chút quan hệ nên tới tham dự tiệc đầy tháng của con anh ấy, những chuyện này không ngăn cản được.
Nhưng anh ấy vẫn luôn không nhận quà.
Nhà Tô Cần đến, đương nhiên cục trưởng Lý phải tiếp đón kiểu khác, đón bọn họ vào nhà.
Nhìn thấy Tô Thành Tài ở bên cạnh Tô Cần, lông mày của cục trưởng Lý hơi nhíu lại, nhưng đã nhanh chóng thả lỏng.
Anh ấy đoán được tại sao Tô Thành Tài tới đây, chẳng phải là muốn nhờ quan hệ của Tô Cần để anh ấy giúp đỡ hay sao?
DTV
Ấn tượng của anh ấy với Tô Thành Tài không tốt cũng không xấu, đây là một người thông minh, có tâm cơ.
Có tâm cơ thì không sợ, có tâm cơ chứng tỏ là người thông minh, chỉ cần đừng thông minh quá mức, đừng chọc phải người không nên chọc, đương nhiên anh ấy cũng sẽ thưởng thức.
Anh ấy ở cơ quan chính phủ, có hạng người gì mà chưa từng gặp? Mặc kệ là đàng hoàng hay là có tâm cơ, có tham vọng, anh ấy đều đã từng gặp. Tất nhiên anh ấy cũng biết mục đích của Tô Thành Tài.
Biết thì biết, còn chuyện có giúp hay không phải xem tâm trạng của anh ấy, vả cả xem chính bản thân Tô Thành Tài.
Mạnh Tuyết Trân và Lục Tư Hoa ngồi ở trong nhà, Lục Tư Hoa ôm Lý Lạc ở trong tay, Tô Vãn Vãn ở bên cạnh đang ghé tới trước mặt cậu bé, bàn tay nhỏ chơi đùa với Lý Lạc.
"Tư Hoa, tại sao em chồng nhà em lại cùng tới đây vậy?"
Lục Tư Hoa đang chơi với Lý Lạc, nghe thấy câu hỏi của Mạnh Tuyết Trân thì ngẩn người, ngẩng đầu lên: "Nói là trong thôn muốn cảm ơn sự trợ giúp của anh Lý đối với thôn Hạ Hà nên mới cùng đi theo.
Cô ấy cũng không giấu diếm Mạnh Tuyết Trân điều gì, cô ấy cho rằng dù có có giấu diếm cũng vô ích, trong lòng người ta cũng hiểu rõ, chi bằng hãy trả lời thành thật.
Cũng bởi vì Lục Tư Hoa thành thật, rất ít khi mưu toan nên mới khiến cho Mạnh Tuyết Trân càng thêm thích cô ấy.
Thật ra không cần Lục Tư Hoa nói, Mạnh Tuyết Trân cũng chỉ cần nhìn là hiểu ngay.
Nếu như Lục Tư Hoa che giấu chuyện này, cho dù Mạnh Tuyết Trân không nói gì, trong lòng cũng sẽ có chút không thoải mái. Nhưng Lục Tư Hoa lại không giấu diếm, thẳng thắn nói thật mọi chuyện với cô ấy.
"Em không sợ chú ba nhà em lợi dụng các em ư?"
"Chúng em chẳng có gì cho chú ấy lợi dụng cả, còn phải từ chối."
Mạnh Tuyết Trân im lặng suy nghĩ một hồi, thử hỏi dò cô ấy: "Hai em muốn anh Hải Quân giúp đỡ sắp xếp cho Tô Thành Tài một chút?"
Lục Tư Hoa lại lắc đầu: "Em và nhà em chưa từng nghĩ như vậy, sẽ không lợi dụng quan hệ giữa chúng ta để kiếm chác lợi ích cho anh em."