Xuyên Qua Thời Không Xuyên Sách Sảng Văn - Chương 266
Cập nhật lúc: 2025-04-27 15:41:18
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mạnh Tuyết Trân thở phào nhẹ nhõm, còn tưởng rằng người của chi thứ hai nhà họ Tô sẽ giúp đỡ một cách ngu ngốc, tuy rằng bọn họ không sợ, nhưng đồng thời cũng sẽ thất vọng.
Bây giờ hành động của chi thứ hai nhà họ Tô khiến cô ấy rất vui mừng.
Nếu như Tô Cần và Lục Tư Hoa thật sự muốn lợi dụng quan hệ của bọn họ để kiếm lợi ích cho Tô Thành Tài, vậy thì cô ấy sẽ phải đánh giá bọn họ thấp hơn một bậc.
"Bên phía ba mẹ chồng em còn có người tới làm ầm ĩ với nhà các em không?" Đây là đề tài mà Mạnh Tuyết Trân quan tâm nhất.
Lục Tư Hoa nói: "Gần đây đã yên tĩnh hơn rất nhiều, không còn sang nói này nọ nữa, có lẽ đây chính là kết quả của chú ba "Xem ra chú ba nhà em không phải là cái gì cũng sai" Mạnh Tuyết Trân không khỏi nói.
Quả thật là một nhân vật.
Đối với Tô Thành Tài mà nói, tất cả mọi chuyện hôm nay đều là một cơ hội, còn chuyện cuối cùng cơ hội này sẽ mang lại cho anh ta bao nhiêu, vậy phải xem anh ta cố gắng thế nào.
Anh ta chỉ loanh quanh ở trước mặt những cán bộ có thân phận địa vị nhất định kia tựa như một con bươm bướm vậy, càng đừng nói đến việc trò chuyện với cục trưởng Lý.
Đối với những cán bộ kia, Tô Cần không quen biết bọn họ, vốn không thể chen miệng vào được, cùng lắm chỉ là ở bên cạnh cười phụ họa. Mặc kệ là thưởng thức hay là thân phận đều không cùng đường với bọn họ.
Nhưng không ai xem thường anh ấy, đương nhiên những người kia cũng như đã thành tinh vậy, có gì mà không rõ?
Nhìn từ thái độ của cục trưởng Lý đối với Tô Cần là biết tuy Tô Cần trông tầm thường, nhưng cục trưởng Lý người ta lại khá coi trọng anh ấy.
Cũng bởi vì nguyên nhân này, cả quá trình bọn họ đều khách khí với Tô Cần.
Cũng chính là bởi vì Tô Cần, trên phương diện cư xử với Tô Thành Tài, bọn họ cũng đều rất khách khí, Tô Thành Tài lại khéo đưa đẩy, chẳng mấy chốc đã hòa nhập được.
Ở trong nhà cục trưởng Lý, thậm chí Tô Cần còn gặp được lãnh đạo trực tiếp của anh ấy, còn cả bộ trưởng và phó bộ trưởng của Bộ vũ trang. Cũng là vào lúc này, lãnh đạo của Bộ vũ trang và Đội vận chuyển mới biết được quan hệ giữa Tô Cần và bí thư Lý.
DTV
Bộ trưởng của Bộ vũ trang, về mặt chức vụ thì không phân cao thấp với cục trưởng Lý, đều là cán bộ cấp cục của huyện, nhưng cục trưởng Lý có nhiều hơn bọn họ một loại cơ hội, đó chính là cơ hội trèo lên trên.
Cục trưởng Lý từ bí thư Công xã đến cục trưởng, là người leo lên từ cơ sở, bất kể là trình độ nghiệp vụ hay là những thứ khác cũng đều rất xuất sắc. Nhân tài như vậy, sao bọn họ có thể xem nhẹ, ai mà biết liệu có còn leo lên trên tiếp nữa hay không?
Cũng chính bởi vì tầng quan hệ này, ánh mắt khi nhìn Tô Cần đương nhiên cũng khác. Ban đầu bởi vì quan hệ của anh rể Tô Cần là Tôn Trường Vệ, bọn họ đã nhìn Tô Cần bằng ánh mắt khác, bây giờ thấy quan hệ của anh ấy với cục trưởng Lý, lại có gì mà không rõ nữa chứ?
Tiểu Tô người ta tuy là một nông dân, nhưng quan hệ cứng lắm.
Bộ trưởng và phó bộ trưởng của Bộ vũ trang liếc nhìn nhau một cái, đã biết nên làm thế nào.
Đội trưởng Đội vận chuyển và bí thư chi bộ càng biết chống lưng của Tô Cần không phải là cứng bình thường, cũng biết nên xử lý quan hệ với Tô Cần trong công việc như thế nào.
Tô Cần không biết rằng, bởi vì cơ hội trong tiệc đầy tháng lần này mà tương lai đã mang đến cho anh ấy biết bao điều tốt.
Tất nhiên cục trưởng Lý biết điểm này, cũng đoán được sẽ mang đến thuận lợi cho công việc của Tô Cần sau này, đây cũng là nguyên nhân mà anh ấy đặc biệt mời lãnh đạo của Bộ vũ trang và Đội vận chuyển tới.
Anh ấy thật sự rất có lòng với Tô Cần, từ tận đáy lòng muốn giúp đỡ Tô Cần.
Sau đó Tô Vãn Vãn mới biết được những chuyện này nhờ Tô Cần nói, trong lòng cảm thán sự quan tâm của ba nuôi đối với chi thứ hai nhà họ Tô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-thoi-khong-xuyen-sach-sang-van/chuong-266.html.]
Chỉ một hành động không nhặt của rơi lại có thể mang đến nhiều lợi ích cho gia đình như vậy, một hành động kết nghĩa nhìn như bình thường lại mang đến lợi ích thực tế cho gia đình, ban đầu bọn họ không hề nghĩ tới những điều này.
Bữa tiệc được tổ chức ở khách sạn quốc doanh, bởi vì nhiều người nên cục trưởng Lý bao luôn mấy bàn.
Không nhận một món quà nào, anh ấy không sợ người khác điều tra anh ấy, chẳng qua là bởi vì con trai đầy tháng nên vui vẻ một chút mà thôi.
Tất nhiên Tô Vãn Vãn sẽ ngồi ở bên cạnh ba mẹ, bên cạnh nữa chính là vợ chồng cục trưởng Lý, còn Tô Thành Tài thì ngồi ở bên cạnh Tô Kiến Quốc.
Tô Thành Tài hoàn toàn là nhờ hưởng ké nhà Tô Cần mới có thể chính thức xuất hiện ở trước mặt những cán bộ lớn nhỏ kia.
Trong cả buổi tiệc, nụ cười trên mặt anh ta chưa từng tắt, mắt cũng híp lại thành một đường. Nhưng anh ta cũng không hề cúi người lấy lòng những cán bộ lớn nhỏ kia, vui vẻ phóng khoáng, càng thêm có duyên trong mắt mọi người.
Tô Vãn Vãn ở bên cạnh đã nhìn thấy, khóe miệng co giật, chú ba quả là một người giỏi giao tiếp, bất kể là cơ hội nói chuyện nào, chú ấy cũng có thể chen miệng vào được, còn không khiến người khác chán ghét chú ấy, đây cũng là một loại năng lực.
Có một số người trời sinh đã giỏi giao tiếp.
"Tiểu Tô, làm cho tốt nhé" Bộ trưởng Bộ vũ trang vỗ bả vai Tô Cần, lại nói với đội trưởng Đội vận chuyển: "Tiểu Tô là một nhân tài hiếm có đấy"
Đội trưởng Đội vận chuyển có gì mà không hiểu? Tất nhiên là biết ý của lãnh đạo, thế này là muốn bọn họ bồi dưỡng Tô Cần cẩn thận đây mà.
Bọn họ nói: "Tô Cần là một nhân viên ưu tú, không lâu nữa sẽ có một cơ hội chuyển chính thức, chúng tôi đã biết xử lý như thế nào rồi"
Cục trưởng Lý cười nhẹ, coi như không nghe thấy gì. Đương nhiên là biết ý của các lãnh đạo Bộ vũ trang và cán bộ Đội vận chuyển, đây là muốn cất nhắc Tô Cần, nhưng anh ấy không thể nhúng tay vào, chỉ đành giả vờ như không biết.
Người vui vẻ nhất không ai hơn được Tô Vãn Vãn, cô bé hiểu rất rõ loại quy tắc đó ở trong quan trường.
Chính là bởi vì ba nuôi, chuyện ba chuyển chính thức đã là chắc chắn, gần như không có lo lắng nữa.
Tô Thành Tài nhìn thấy hết tất cả, nghe vào trong tai, anh ta là người thông minh, có gì mà không hiểu?
Những suy đoán trước đây đã được chứng thực, bởi vì quen biết với cục trưởng Lý mà từ lâu anh hai đã đạt được lợi ích trực tiếp.
Trên mặt anh ta không có biểu cảm gì khác, không nhìn ra những suy nghĩ trong lòng anh ta.
"Tô Thành Tài, cậu qua đây một lát, tôi có lời muốn nói với cậu" Ngay khi bọn họ sắp kết thúc bữa tiệc, cục trưởng Lý gọi Tô Thành Tài lại.
Anh ấy cũng đã đoán được mục đích mà Tô Thành Tài tới đây, anh ấy nhìn thẳng vào mắt Tô Thành Tài nói: "Cậu muốn lên thị trấn làm việc?" Ăn nói thẳng thắn, không hề có một chút quanh co lòng vòng.
Tô Thành Tài mở miệng, vẫn chưa đoán được dụng ý của cục trưởng Lý khi hỏi câu này. Anh ta cũng không dám nói dối là mình không muốn, mục đích anh ta tới đây chẳng phải là vì chuyện này hay sao?
Anh ta khẽ gật đầu.
Cục trưởng Lý nói: "Tôi có thể cho cậu cơ hội này, nhưng mà... Tô Thành Tài, không ai là kẻ ngu cả, lúc cậu lợi dụng anh hai cậu, chưa chắc đã không phải là đẩy anh hai cậu ra ngoài. Làm người, muốn có chút lợi ích có thể hiểu được, nhưng đừng có coi người ta như đồ đần."
Sắc mặt của Tô Thành Tài đỏ bừng lên.
"Nếu như cậu thật lòng muốn qua lại với anh cậu, không mang theo bất kỳ mục đích gì, chắc hẳn cậu hiểu rõ anh cậu hơn cả tôi, chú ấy sẽ đối xử thật lòng với cậu. Nhưng một khi cậu dùng thủ đoạn, dùng tâm cơ, cho dù đạt được mục đích của mình thì thế nào?"