Xuyên Qua Thời Không Xuyên Sách Sảng Văn - Chương 286

Cập nhật lúc: 2025-04-27 22:54:23
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vừa nãy ông ấy mặc một chiếc áo cũ rách, sắc mặt lại nhợt nhạt, so với nhân vật lớn gương mặt rạng rỡ mà kiếp trước cô bé nhìn thấy, có hơi khác, nên trong thời gian ngắn cô bé không nhớ ra được.

Nhân vật lớn này sao lại tới đây? Hai kiếp trước của cô bé không có ông ấy xuất hiện, ông ấy cũng từng bị điều về quê sao?

Lần này thì, Tô Vũ Đình tức tới mức mặt biến sắc luôn rồi.

Sao cô bé lại có hai tên đồng đội ngu như heo này ở đằng sau kéo chân cô bé lại chứ?

Hai đứa nhóc Tô Văn vãn và Trình Kiêu lướt qua trước mặt ba người bà nội Tô đó, cô bé còn liếc bọn họ một cái, thì nhìn thấy được ánh mắt tức giận của Tô Vũ Đình.

Tô Vãn Vãn: “…”

"I Sau khi mấy người Tô Vũ Đình đi khỏi, ba ông lão đó vẫn ở đó nói chuyện tiếp.

Họ cũng không dám ra ngoài kia nói chuyện, vì cách đó không xa là chỗ của mấy thanh niên trí thức, nếu bị người ta nghe được, cũng không phải chuyện tốt.

Ba ông lão ngồi ở trong sân, bọn họ nói tiếp chuyện vừa mới xảy ra lúc nãy.

"Cái cô bé vừa nãy đó, hình như nhìn rất là quen mắt, là con cái của nhà Tô Đại Lực à? Đây là giọng nói của ông Thạch.

Giáo sư Lý nói: "Cảm giác là giống, rất giống với con nha đầu Tô Vãn Vãn đó, chắc chúng nó là chị em? Tôi nghe nói Vãn Vãn có một cô chị họ sinh cùng ngày, vậy chắc là cô bé đó rồi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-thoi-khong-xuyen-sach-sang-van/chuong-286.html.]

"Thật ra thì cô bé đó cũng không tệ, nhưng mà người lớn trong nhà của cô bé đó thì không đùa được đâu. Đặc biệt là bà nội của cô bé đó, thật là, mở miệng ra là giống như cây dao, làm cho người khác chịu không nổi"

Tiêu Trường Chinh nói ra suy nghĩ của ông ấy: "Tôi thì cảm thấy, cô bé này không đơn giản đâu." Ông ấy đã gặp qua vô số người, lại làm việc rất lâu ở bộ phận quan trọng, người như thế nào mà ông ấy chưa từng gặp? Không giống như ông Thạch và giáo sư Lý hai người họ, môi trường sống của họ đơn giản, những người mà bọn họ từng gặp cũng đơn giản.

Tuy là cô bé này có một gương mặt vô tư, lại đem túi lương thực tới đây. Ông ấy không biết cô bé tại sao lại tới đây, nhưng ông ấy lại không cảm giác được hơi thở tự nhiên làm vậy trên người cô bé, mà là một cảm giác như cô bé muốn lấy lòng nên mới làm như vậy.

Tại sao cô bé phải lấy lòng họ? Cô bé đã biết được điều gì à?

Quan trọng hơn là, cô bé đối với ông ấy không tốt. Lúc đó ông ấy đυ.ng phải cô bé, đổ nước làm ướt cả người cô bé, ông ấy cảm thấy rất ngại, lúc đó ông ấy thấy mặt cô bé gầm mặt ngay tại chỗ, nếu không phải là ông Thạch và ông Lý tới, có khi nào cô bé sẽ mở miệng chửi ông ấy không?

Mặc dù ông ấy không thể nhận định như vậy, nhưng cũng có thể đoán ra được.

Một người nếu thật lòng đối tốt với người khác, hay chỉ là giả bộ, đều giấu không được ông ấy. Trước đây khi đi đánh trận, ông ấy từng làm lính trinh sát. Mặc dù bây giờ ông không còn tinh tường như trước kia, nhưng không có nghĩa là ông ấy không thể nhìn thấy được.

DTV

"Ông Tiêu, ông đã phát hiện ra điều gì sao? Ông Thạch giật mình.

Bọn họ biết được lai lịch của ông Tiêu, trình độ nhìn người của ông ấy đương nhiên là tốt hơn hai người họ rồi.

Hai người họ một người là bác sĩ, một người là giáo sư, rất ít khi chăm chú quan sát đánh giá người khác, hai người họ chỉ cần làm tốt mọi việc thuộc lĩnh vực chuyên môn của bản thân là được rồi.

Không giống với ông Tiêu, cần phải giao thiệp với rất nhiều người, lại xuất thân là lão thành cách mạng chuyên dẫn binh, mắt nhìn đương nhiên phải khác rồi.

Tiêu Trường Chinh nói: "Ánh mắt của cô bé đó lạ lắm, khi mà các ông chưa tới, tôi đυ.ng phải cô bé, mặt cô bé vừa hình như đang rất tức giận, dường như cô bé muốn chửi tôi."

Loading...