Xuyên Qua Thời Không Xuyên Sách Sảng Văn - Chương 328

Cập nhật lúc: 2025-04-28 14:07:22
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mã Tĩnh Đan trợn mắt nhìn sang: "Tôi cười vì bà ngu xuẩn đấy! Trên thế giới này tôi chưa thấy ai ngu ngốc như bà cả! Lại còn tưởng mình thông minh lắm, cho rằng mình mời được một phúc tinh vào nhà!"

Bà nội Tô tức giận muốn phản bác lại, bà ta há to miệng, xông đến nói với Tô Thành Tài: "Chú ba này, con để cho vợ mình coi thường mẹ mình thế sao? Mẹ là mẹ của con, con được sinh ra từ trong bụng mẹ, không có mẹ thì làm gì có con? Con để cho cô ta bắt nạt mẹ như vậy à? Con bỏ cô ta, ly hôn đi!"

"Ly hôn, anh thử ly hôn thử xem!" Mã Tĩnh Đan quay mặt sang Tô Thành Tài: "Nếu anh muốn ly hôn thì chúng ta đi đến cục dân chính, hôm nay chúng ta đi ly hôn luôn. Ly hôn xong, anh cũng đừng mong làm việc nữa, lập tức cút khỏi cái nhà máy đó cho tôi!"

Tô Thành Tài nói: "Tĩnh Đan, em tức giận như vậy làm gì? Anh chưa hề nói em làm sai mà, chỉ là thái độ của em nên nhẹ nhàng một chút, khách khí với mẹ anh một chút, bà ấy là mẹ của anh mà! Chúng ta phận làm con.."

Mã Tĩnh Đan nói: "Bà ta có dáng vẻ của bậc trưởng bối sao? Còn thầy bói nữa, cái bà già đáng c.h.ế.t đó, anh muốn thiêu chúng ta trên lửa phải không? Anh không biết bây giờ bài trừ mê tín à, anh muốn bức c.h.ế.t chúng ta sao? Anh nghĩ Tô Tảo Tảo xui xẻo đó quan trọng à? Anh đã cắt đứt với anh hai, đuổi anh ấy ra ngoài, bây giờ bọn họ lại sống rất tốt. Tô Thành Tài, kiểu cha mẹ thế này anh còn nhận được sao? Đến lúc đó tất cả chúng ta bị bắt vào trong tù rồi, anh thấy cam tâm không?"

Bà nội Tô giật mình: "Sao lại vào tù chứ? Tôi chỉ nói ở trong làng một chút thôi, bây giờ tôi không nói ra, ai sẽ bắt chúng ta được chứ? Tôi chỉ muốn đối xử với Tảo Tảo tốt một chút, muốn con bé mang đến cho chúng ta ít vận may, không được sao?"

DTV

Cô ấy làm như thế chẳng lẽ chỉ vì bản thân thôi sao? Không phải cô ấy đang làm vậy vì cả cái nhà này sao?

"Một thầy bói thôi mà bà cũng tin? Vậy ngày nào đó tôi mới thầy bói đến, nói Vãn Vãn mới là phúc tinh, bà tin hay không tin đây?" Mã Tĩnh Đan nói: "Thật sự tôi chưa từng gặp qua ai ngu xuẩn như bà. Ngu thôi đã đủ rồi, lại còn ác độc nữa!"

"Người sáng suốt ai cũng nhìn ra được, lúc Vãn Vãn đến trong nhà ngày một tốt hơn, nhà bác cả cũng ngày càng khác biệt hơn, chỉ có bà là kiên trì tin thầy bói đó, mắt cá mà tưởng là trân châu!"

Mã Tinh Đan hừ một tiếng: "Tôi nghe Thành Tài nhắc đến chuyện này rồi, thật sự tưởng tất cả mọi người đều ngu ngốc như bà sao. Bà cho rằng thầy bói chuẩn nhưng lại không biết có một số việc có thể cố ý làm được, ai biết thầy bói đó có phải người mà anh cả mời tới hay không! Vì muốn âm mưu kiếm lợi cho con mình!"

Lưu Chiêu Đệ hoảng hốt: "Cô, cô nói bậy!"

"Tôi có nói bậy hay không, trong lòng cô còn không rõ hay sao? Thật sự nghĩ tôi sẽ như bà ta, mặc cho cô lừa gạt à? Thầy bói có thể giả được, lúc sinh ra làm giả chút cũng được, động tay động chân tý là xong rồi! Cô thật sự nghĩ rằng những thứ đó sẽ là của mình sao? Ông trời đang nhìn đấy, độc ác thì kiểu gì cũng nhận báo ứng thôi! Nhà mình không may xui xẻo thì đừng mang hết oan ức vứt lên người Tảo Tảo, tôi không thích cái loại người dối trá như vậy nhất!"

Lưu Chiêu Đệ ưỡn thẳng cổ, mặt đỏ tim run mà rống lên: "Cô, sao cô lại có thể nói tôi như vậy được?"

Lúc này bà nội Tô cũng đưa mắt liếc nhìn Lưu Chiêu Đệ, dùng giọng điệu bình tĩnh hỏi cô ta: "Thầy bói là do cô dẫn tới sao? Tất cả đều là giả à?" Trong lòng bà ta đột nhiên thấy hơi hốt hoảng, nếu như tất cả đều là giả, vậy thì lời tiên đoán phúc tinh tai tinh kia cũng là giả, cái đó…

Nhà chú hai ngày càng tốt hơn, không phải bà ta không nhìn thấy, chỉ là bà ta không muốn thừa nhận mà thôi.

Nhưng nếu tất cả mọi chuyện đều là giả, vậy thì tính làm sao đây?

Đột nhiên, trong lòng bà ta thấy hơi đau nhói, bà ta đã tạo nghiệt gì thế này?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-thoi-khong-xuyen-sach-sang-van/chuong-328.html.]

Chẳng lẽ bà ta sai thật rồi? Bà ta nhầm trân châu thành mắt cá?

Bà ta lừa mình dối người, cảm thấy chắc là mình sẽ không sai.

Lưu Chiêu Đệ nói: “Mẹ, mẹ đừng tin người nhà chú ba nói linh tinh. Con đi đâu mà quen được thầy bói cơ chứ? Còn nói ra được lời đó? Con cũng không biết nhà chú hai sẽ sinh ra con trai hay con gái, nhỡ mà là con trai thì sao? Nhà chú hai đã sinh được ba cậu con trai rồi, ai mà biết cái thai đó có còn là con trai nữa hay không? Nhỡ phải thì tính toán của con có ích gì đâu?"

Bà nội Tô nghe vậy, thấy cũng đúng. Lá gan của nhà thằng cả không to như thế, không thể nào lừa bà ta được.

Mã Tĩnh Đan khoanh tay trước ngực: “Bịa đi! Bịa nữa đi!"

“Tôi bịa cái gì? Tôi cũng không biết có chuyện thầy bói, nếu không phải hôm nay mọi người nhắc tới thì tôi cũng không biết, tôi bịa cái gì?” Lưu Chiêu Đệ liên mồm phủ nhận.

Mã Tĩnh Đan đã lười nói chuyện với bọn họ, vốn đang có ý tốt nhắc nhở bà nội Tô, nhưng giờ cô ấy đã hết hứng thú.

Cô ấy hộ về phía Tô Thành Tài: “Anh còn thất thần làm gì? Cất dọn đồ đạc đi, chúng ta về thôi, về sau đừng tùy tiện về nhà cũ nữa, nhỡ bị ảnh hưởng bởi vận rủi của nhà bác cả, đến lúc đó tiền đồ của anh sẽ mất sạch đấy.

Lần này Tô Thành Tài cũng không nói hai lời, lập tức đi cất dọn hành lý, bà nội Tô nói: “Thằng ba, đây là nhà của con!"

Mã Tĩnh Đan nói: “Chúng tôi tách hộ rồi, giờ chúng tôi thích đi đâu thì đi đó, bà đấy, một bà lão đi theo nhà con trai cả, chẳng phải bà quản rộng quá rồi sao? Bà và ông cụ có cái ăn là được rồi, chúng tôi lại không thiếu lương thực dưỡng lão của bà! Nếu cứ dong dong dài dài tiếp, ngay cả lương thực dưỡng lão cũng không cho!"

Bà nội Tô tức giận, lăn ra đất bắt đầu khóc lóc om sòm: "Mẹ nó chứ, sao số tôi lại khổ thế này, con dâu tôi lại nhẫn tâm với tôi như vậy! Cô cái con..."

Mã Tĩnh Đan nói: “Bà gào đi! Gào tiếp đi! Gào trong nhà thì có ích gì, ra bên ngoài gào đi, gào cho tất cả mọi người đều nghe, Mã Tĩnh Đan tôi không hiếu thuận với bà mẹ chồng là bà thế nào! Nói cho bà biết cái bà già kia, tôi, Mã Tĩnh Đan không sợ mất mặt, tốt nhất là bà gào to cho tất cả mọi người trong thôn cùng biết! Mã Tĩnh Đan tôi ngược đãi bà thế nào! Ăn của tôi, dùng của tôi, còn lăn ra đó mà gào!"

Đột nhiên bà nội Tô dừng lại, vẻ mặt không dám tin, nước mắt còn đọng trên mặt, khuôn mặt ngây ngốc.

“Bà thật sự coi tôi là chị dâu hai, để bà muốn xoa nắn thế nào thì xoa nắn sao? Nói cho bà biết, nếu bà muốn Thành Tài ly hôn với tôi, tôi không nói hai lời, ly hôn thì ly hôn! Tôi lại đi tìm một người khác, còn tốt hơn cả Tô Thành Tài! Bà hỏi anh ấy xem, anh ấy có dám ly hôn với tôi không?” Mã Tĩnh Đan cười lạnh.

Bà nội Tô nhìn về phía con trai của mình, ở trong mắt của bà ta, đứa con trai này chính là đứa có tiền đồ nhất, còn có tiền đồ hơn cả thằng hai, nhưng có đúng như những gì Mã Tĩnh Đan nói? Ở trong mắt cô ấy, anh ta không là cái thá gì hết?

Con đàn bà xấu xí vừa lười vừa đen vừa béo kia, lại dám không cần con trai của bà ta? Tưởng rằng mình là tiên nữ chắc?

Nhưng thấy con trai một câu cũng không nói, đây có còn là đứa con trai bà ta tin tưởng mười phần hay không?

Mã Tĩnh Đan cũng ôm cánh tay nhìn Tô Thành Tài, xem anh ta lựa chọn như thế nào, chỉ cần anh ta nói một câu lựa chọn nhà cũ, như vậy cô ấy sẽ không nói hai lời về nhà mẹ đẻ ngay, anh ta thích sống với ai thì sống với người đó, chỉ có một kết quả, ly hôn!

Loading...