Xuyên Qua Thời Không Xuyên Sách Sảng Văn - Chương 330
Cập nhật lúc: 2025-04-28 14:07:26
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Chị dâu, chị biết sao em lại cãi nhau với bà ta không?” Mã Tĩnh Đan nói: “Tô Tảo Tảo rơi xuống sông, phát sốt, ý của nhà bác cả là Vãn Vãn đã đẩy con bé đó xuống. Em mới nói móc mỉa bọn họ, cuối cùng thành cãi nhau"
Vãn Vãn chớp chớp mắt: "Cháu không gặp Tô Tảo Tảo a, sao đẩy được cô ta chứ?" Trong lòng lại nghĩ: Tô Tảo Tảo sốt rồi? Qua một lần sốt trước đó, để Tô Tảo Tảo sống lại, lần này thì sao?
DTV
“Thím cũng nói như vậy. Sau đó bà ta liền nói đến phúc tinh tai tinh, nói Vãn Vãn là tại tinh khắc bà ta, thím lại phản bác. Chị dâu hai chị nói xem, bà ta có ý gì? Vì sao cắn c.h.ế.t không buông, cứ nói Vãn Vãn là tai tinh? Em nghe mà điên cả lên"
Mã Tĩnh Đan nghĩ sao nói vậy, cô ấy không giấu được tâm sự, trong lòng có chuyện sẽ nói hết ra ngoài.
Trong lòng cô ấy không có ác ý, không giống Tô Thành Tài luôn làm quân sự trong bụng, tính cách của hai vợ chồng này đúng là hoàn toàn tương phản.
Vãn Vãn luôn cảm thấy, vợ chồng bọn họ không hợp nhau lắm, chú Ba thật sự không xứng với thím Ba, tuy thím Ba hơi béo, nhưng mỗi một người mập mạp đều mang sẵn tiềm lực. Cô bé tin tưởng, chỉ cần thím ba chịu giảm béo, chắc hẳn sẽ là một đại mỹ nhân.
Lục Tư Hoa cũng tức giận đến mức dừng động tác tay lại, cho dù nghe bà nội Tô mắng chửi người khác rất nhiều lần, nhưng chỉ cần nghe đến tên Tô Văn Vãn, cô ấy vẫn sẽ như cũ không khống chế được mà tức giận.
“Mẹ, không phải bà nội vẫn luôn nói con là tai tinh, Tô Tảo Tảo là phúc tinh sao? Con đã sớm quen rồi.” Nghe nhiều, lỗ tai cô bé sắp nổi kén rồi.
Nhìn Tô Vãn Vãn dùng giọng điệu không sao cả nói lời không để bụng, Mã Tĩnh Đan đột nhiên đau lòng: "Vãn Vãn nhà chúng ta đáng yêu như vậy, khuôn mặt tràn đầy phúc khí, sao có thể là tại tinh trong miệng bà ta chứ? Em cảm thấy Tô Tảo Tảo này mới là quỷ xui xẻo, luôn nhìn người bằng bộ dáng khinh thường người khác, thậm chí còn không muốn gọi em là thím Ba, giống như em không phải thím Ba của con bé đó vậy."
Chính điều này làm cho Mã Tĩnh Đan cực kỳ tức giận. Dù cô ấy có như thế nào, thì cô ấy vẫn là người vợ Tô Thành Tài cưới hỏi đàng hoàng, bọn họ có đi đăng ký kết hôn, tổ chức tiệc rượu, sao vào trong mắt Tô Tảo Tảo, lại không chịu thừa nhận cô ấy!
Cô ta không nhận mình là thím ba, mình cũng không thừa nhận cô ta!
Vãn Vãn cũng dừng động tác nhét củi vào bếp lò, cô bé cũng không biết tình huống của Mã Tĩnh Đan và Tô Thành Tài trong nguyên tác. Nguyên tác không miêu tả về hôn nhân của Tô Thành Tài, chỉ nói sau khi chú ấy thi lên đại học, tới Bắc Kinh, cưới vợ sinh con, hậu trường của nhà vợ rất cứng, có thể giúp được chú ấy. Chú ấy dựa vào quan hệ nhà vợ từng bước từng bước đi lên vị trí sau này.
Nhưng bây giờ cốt truyện dường như có chút thay đổi, ít nhất cốt truyện của nhà con trai thứ hai đã sửa lại, nhà con trai thứ ba có bị sửa hay không thì không rõ lắm.
Cô bé chỉ hy vọng chú Ba và thím Ba kết hôn, thật sự là vì tình yêu, mà không phải là vì lợi ích, nếu không thì quả là rất không công bằng với thím Ba.
Thím Ba là một người phụ nữ tốt, lý trí và thiện lương, cũng không vì tình yêu mà mê muội đầu óc, người phụ nữ tốt như vậy thật sự không dễ tìm.
Béo thì sao? Bề ngoài không thể nói lên điều gì, bên trong mới là quan trọng.
“Hôm nay bị em mắng cho một trận, bà ta có mà tức muốn chết.” Mã Tĩnh Đan cười cười.
Lục Tư Hoa nói: "Em mắng thế mà bà cụ không khóc lóc om sòm sao?” Đây không giống bà ta, bị con dâu chỉ vào mũi mắng, bà ta có thể nhịn được cơn tức này à?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-thoi-khong-xuyen-sach-sang-van/chuong-330.html.]
“Sao không khóc lóc om sòm được, bà ta còn bảo Thành Tài ly hôn với em, đáng tiếc Thành Tài không nghe bà ta"
“Bà cụ nghe theo chú ba, chú ba đối xử tốt với em, bà ta sẽ không làm gì em cả, bà ta thương đứa con trai này lắm."
Mã Tĩnh Đan dừng một chút, tự hỏi: Thành Tài yêu cô ấy sao?
Câu trả lời là không chắc chắn.
“Thím ba, lúc trước hai người quen biết nhau thế nào? Là chú Ba để ý tới thím, cầu hôn thím sao?" Văn Vãn vẫn luôn không biết chuyện giữa hai người bọn họ, cô bé không hỏi thím Ba cũng không hỏi chú Ba, chỉ nghe nói hai người quen nhau ở trong xưởng.
Bị một cô bé chín tuổi hỏi, Mã Tĩnh Đan không giận lại càng không đỏ mặt, cô ấy cười nói: "Lúc ấy là thím coi trọng Thành Tài. Cháu còn nhớ ngày đầy tháng của con trai bí thư Lý chứ? Ngày đó nhà cháu đi, Thành Tài cũng đến, thím đi theo ba đến nhà chú Lý. Bí thư Lý và bí thư Mã là bạn bè, Mã Tĩnh Đan gọi bí thư Lý là chú. “Ở đó quen biết với Thành Tài, thím nhất kiến chung tình, bị sự tao nhã lịch sự của anh ấy hấp dẫn, thím chưa từng gặp qua người nào ôn nhu như vậy"
Vừa nghĩ tới tình cảnh lúc đó, trên mặt cô ấy tràn đầy khát khao: "Lúc ấy bởi vì tay chân thím vụng về, cái nĩa trong tay rơi xuống, là anh ấy đã nhặt lên cho thím. Rất nhiều người nhìn thấy thím thì đều lộ ra vẻ kinh ngạc, thậm chí có người còn lộ vẻ trào phúng và khinh bỉ, nhưng chỉ có Thành Tài là không thế. Anh ấy ôn nhu lấy một cái nĩa sạch cho thím, còn mềm giọng trò chuyện với thím"
Lúc đó anh ta thật sự rất dịu dàng. Chính vì ấn tượng lúc trước quá tốt đẹp, nên dù cho cô ấy biết anh ta có thể không thích cô ấy thật lòng, nhưng cô ấy vẫn luôn cất giấu tình yêu vào trong nội tâm, cho đến tận khi theo đuổi được anh ta, bọn họ kết hôn.
"Lúc trước thím bị tình yêu làm cho choáng váng đầu óc, cảm thấy bọn thím là bởi vì tình yêu nên mới kết hôn với nhau, nhưng gần đây thím có cảm giác sự kiên nhẫn của anh ấy dành cho thím dường như đã từ từ giảm xuống, công việc càng ngày càng bận rộn." Đây cũng là nguyên nhân năm nay cô ấy theo Tô Thành Tài về thôn Hạ Hà, cô ấy muốn nhìn xem hoàn cảnh trước kia anh ta sinh sống như thế nào. Rồi tập ở chung thật tốt với đám người bà nội Tô, quan sát thái độ làm người của bọn họ.
“Chú ba quyết định kết hôn với em, nhất định là vì tình yêu, chú ba không giống một người sẽ nguyện ý để bản thân phải chịu uất ức.” Lục Tư Hoa khuyên.
Cô ấy rất thích người em dâu này, là một người phụ nữ rất thẳng thắn, không có ý xấu. Nói chuyện với cô ấy, không có áp lực, không cần suy nghĩ quá nhiều, cô ấy nói chuyện với cô ấy cũng sẽ không quanh co lòng vòng, có cái gì nói cái đó.
“Có lẽ là thế.” Thực ra đây cũng là cách cô ấy thường dùng để an ủi bản thân, nếu quả thực Thành Tài không yêu cô ấy, thì sẽ không ủy khuất bản thân phải cưới cô ấy.
Cô ấy không xinh đẹp, lại còn vừa béo vừa đen, là đàn ông thì ai ai cũng ghét bỏ. Có lẽ vì địa vị nhà cô ấy, có người sẽ cưới cô ấy, nhưng nếu cô ấy không có cảm giác thì tất cả cũng chỉ là uổng công.
Thành Tài là người đàn ông duy nhất cô ấy yêu, người đàn ông từng cho cô ấy ấm áp, thật sự làm cho cô ấy không quên được.
Hôm nay cô ấy móc mỉa bà nội Tô, cũng có phần cố ý, muốn nhìn xem thái độ và biểu cảm của Thành Tài, mượn miệng của bà nội Tô nói ra chuyện ly hôn, xem anh ta có đồng ý hay không.
Câu trả lời của anh ta, coi như làm cho cô ấy hài lòng.
“Thím Ba, thím giảm béo đi, chú Ba nhất định sẽ càng thêm yêu thím.” Vãn Vãn khuyên nhủ.
Mã Tĩnh Đan nói: "Thím cũng muốn giảm, nhưng thím giảm không được, quên đi, nếu anh ấy vì bộ dáng này của thím mà ghét bỏ thím, như vậy anh ấy cũng không xứng với tình yêu của thím, vừa hay để cho thím thấy rõ bộ mặt thật của anh ấy. Nếu anh ấy thật sự vì quan hệ của nhà thím nên mới cưới thím, thím, thím...” Thực ra cô ấy đoán được, chẳng qua là đang lừa mình dối người mà thôi.