Mã Tĩnh Đan lại hất tay anh ta ra: "Thành Tài, anh đừng nói tốt giúp mẹ anh nữa, bà ta là dạng người gì, trong lòng em và anh đều rõ, vừa lắm mềm vừa xấu tính” Còn nói: “Anh nói anh tìm em, em ở ngay nhà anh hai chị dâu hai, sao không thấy anh tới đây tìm, hẳn là lúc ấy anh đã phải nghĩ ra có thể là em sẽ ở đây, mà dù cho không nghĩ ra, không phải cũng nên tới tìm sao?"
Trong lòng Vãn Vãn dựng ngón tay cái cho thím ba, quả nhiên đầu óc thím ba sáng suốt a, không bị tình yêu làm cho mụ mị đầu óc, không phải cái gì chú ba nói thím ấy cũng tin. Cô bé thích thím ba như vậy.
Con gái thì nên khí phách giống như thím ba, không bị lời ngon tiếng ngọt của đàn ông mê hoặc.
Cuối cùng Mã Tĩnh Đan vẫn bị Tô Thành Tài dỗ cho nguôi ngoai, Tô Thành Tài luôn mồm nói lời bảo đảm.
Vãn Vãn vẫn luôn quan sát, cảm thấy mình chưa từng gặp qua chú Ba ăn nói khép nép như vậy, cho dù là lúc nói chuyện với bọn họ, cũng chưa từng thấy chú ấy hoảng loạn như vậy. Nhưng ở chỗ thím ba, chú ấy lại buông xuống tôn nghiêm như thế.
Cô bé cảm thấy, có gì đó không bình thường. Một người đàn ông có thể vứt bỏ mặt mũi cầu xin phụ nữ, có một khả năng là vì tình yêu, khả năng thứ hai chính là vì có lợi, không hề ngại vứt bỏ mặt mũi, đợi đến khi có được thứ mình muốn, không ai đá người nhanh hơn bọn họ.
Vãn Vãn cảm thấy, trông kiểu gì chú Ba cũng không giống người trước, ngược lại có chút giống người sau. Trừ phi chú ấy vẫn luôn kiêng kỵ quyền thế trong nhà thím ba, không dám động.
Dùng sức nhớ lại cốt truyện trong sách, vẫn không nhớ nổi trong sách có đoạn nào miêu tả tình huống hôn nhân của nhà chú ba.
DTV
Có lẽ Tô Vũ Đình sẽ biết? Dù sao cũng là một người trọng sinh, sao có thể không biết tình huống của chú Ba chứ?
Cô ta không thừa nhận thím Ba, có phải chứng tỏ, sau này chú Ba và thím Ba sẽ ly hôn?
Nếu quả thật là như vậy, vậy con người chú Ba này thật sự là..... một lời khó nói hết.
Người vợ tốt như vậy mà không cần, thế còn muốn người vợ như thế nào nữa?
Nhưng Vãn Vãn cũng biết người như thím ba này, từ trước đến nay đều là người ta kính thím ấy một thước, thím ấy trả người ta một trượng. Nếu sau này chú Ba thật sự vì tiền đồ tốt hơn mà ly hôn với thím Ba, như vậy chắc chắn chú ấy sẽ phải trả giá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-thoi-khong-xuyen-sach-sang-van/chuong-332.html.]
Người như thím ba, không phải là một người sẽ im lặng chịu thiệt. Bây giờ thím ấy yêu chú Ba, có thể vì chú Ba mà từ bỏ bản thân. Nhưng thím ấy vẫn giữ điểm mấu chốt của mình, sẽ không tin tất cả những gì chú Ba nói.
Kỳ thật rất tốt, người như thím ba mới không dễ chịu thiệt.
Sau này một khi ly hôn, chú Ba sẽ hối hận chứ?
Tô Văn chỉ hy vọng, thím ba không bị tổn thương, thím ba hiểu lý lẽ như vậy, cô bé thật sự rất thích.
Nhóm người Vãn Vãn ăn xong Tết Âm Lịch, liền về huyện thành.
Lần này về, cô bé đã bị Tia Chớp đẩy ngã.
Tia Chớp lè lưỡi, không ngừng chào hỏi trên mặt cô bé, liếʍ đến mức mà trên mặt cô bé toàn là nước miếng.
Lần này về nông thôn đón năm mới, Tia Chớp không được mang về, mà là nhờ nhà họ Ngô sát vách trông giúp.
Bây giờ Đóa Đóa đã không sợ Tia Chớp nữa, hơn nữa còn rất hay chơi với Tia Chớp.
“Vãn Vãn em xem nè, em vừa về, Tia Chớp liền không cần chị nữa. Đóa Đóa cười meo meo nói.
Tính cách Đóa Đóa bây giờ cũng khá hơn rất nhiều, tuy rằng vẫn hơi dễ thẹn thùng, nhưng so với trước kia, lá gan cũng lớn hơn nhiều rồi.
Bao Cúc Hoa nói, đây là công lao của Vãn Vãn, bởi vì có Vãn Vãn chiếu cố và cổ vũ, nên Đóa Đóa mới trở nên kiên cường hơn.
“Đương nhiên là Tia Chớp yêu em nhất.” Vãn Vãn cực kỳ vui vẻ, ôm lấy Tia Chớp.
Vừa trở về, Tô Kiến Quốc đã chui vào trong phòng bắt đầu nỗ lực học tập.