Xuyên Qua Thời Không Xuyên Sách Sảng Văn - Chương 344

Cập nhật lúc: 2025-04-28 14:07:55
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trình Kiêu nắm c.h.ặ.t t.a.y Vãn Vãn, trao cho cô bé hơi ấm, cô bé trao cho cậu ấy nụ cười ấm áp.

“Ngay cả lão Tiêu cũng đi rồi à, chỉ còn lại một mình ông” Giáo sư Lý thở dài một tiếng, nói rằng ông ta cũng sẽ trở về, nhưng ông ta vẫn luôn chưa nhận được thông tin quay lại.

Vãn Vãn nói: “Ông nội Lý, ông chắc chắn cũng sẽ trở về, nói không chừng rất nhanh sẽ được thông qua.

Cô bé nhớ kỳ thi tuyển sinh đại học lần thứ 77 được thông báo vào tháng mười, mà vào tháng chín, có lẽ đã mở cuộc họp rồi. Vậy giáo sư Lý sẽ trở về muộn nhất là tháng mười, nói không chừng còn sẽ trở về sớm hơn.

Bây giờ là tháng năm, cách ngày đó thực sự không xa rồi.

Giáo sư Lý chỉ nghĩ là Vãn Vãn đang an ủi ông ta, không trở về thì không trở về, ông ta sẽ ở đây sống quãng đời còn lại. Hiếm khi Vãn Vãn đứa trẻ này còn quan tâm ông ta như thế, đứa trẻ này thật sự khiến người ta rất ấm lòng.

Càng nhìn càng thích, nhưng đáng tiếc là Vãn Vãn không nguyện ý học quốc họa với ông ta. Ông ta thu nhận Tô Kiến Dân, đó là kết quả tốt thứ hai của ông ta, ông ta vẫn mong muốn Vãn Vãn có thể học quốc họa cùng với ông ta.

DTV

Lúc đó hỏi cô bé, cô bé vẫn nhỏ, mới bốn tuổi, đứa trẻ bốn tuổi hiểu cái gì? Bây giờ Vãn Vãn cũng tám, chín tuổi rồi, hẳn là biết tương lai muốn làm gì. Ông ta lại hỏi cô bé một lần nữa? Có nguyện ý học vẽ cùng ông ta không?

“Vãn Vãn, cháu tới đây, ông nội Lý có chuyện muốn hỏi cháu. Giáo sư Lý vẫn quyết định động viên cô bé, nếu thực sự có thể thay đổi cách nghĩ, thực sự có thể cùng ông ta học vẽ, vậy thì trong lòng ông ta sẽ rất vui mừng.

Cũng không biết tại sao, trong lòng ông ta luôn có một loại cảm giác, nếu Vãn Vãn cùng ông ta học vẽ, thành tích sau này tuyệt đối sẽ vượt qua ông ta.

Mặc dù Vãn Vãn không hiểu tại sao giáo sư Lý lại đột nhiên gọi cô bé đi tới chuồng bò, nhưng ông ta gọi rồi, cô bé đương nhiên cũng không từ chối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-thoi-khong-xuyen-sach-sang-van/chuong-344.html.]

Cùng đi qua đó, còn có Trình Kiêu, cậu ấy không yên tâm về Vãn Vãn.

Đến chỗ chuồng bò, giáo sư Lý rót một ly nước, và hỏi cô bé: “Vãn Vãn, có muốn học vẽ cùng ông không?"

Vãn Vãn nói: “Ông nội Lý, vấn đề này lúc trước ông đã từng hỏi cháu rồi, cháu nhớ là cháu cũng từng nói qua với ông"

“Ông biết, lúc trước cháu từ chối ông, nhưng ông vẫn cảm thấy cháu có thiên phú, cho nên muốn dạy cháu. Mặt giáo sư Lý tràn đầy mong chờ.

Vãn Vãn trầm mặc rồi, cô bé không phải là không muốn đồng ý. Điều này khác với học ngành y, chuyện học ngành y có ảnh hưởng trực tiếp đến kiếp trước của cô bé, cô bé không thích bệnh viện, nhưng không muốn tiếp xúc với ngành bác sĩ này. Nhưng học vẽ lại khác.

Huống chi, trong lòng cô bé còn có một bí mật, điều đó không đủ để nói với người ngoài nghe.

Ở kiếp trước, đã từng học thiết kế, vào thời điểm đó tiếp xúc nhiều nhất là máy tính, cô bé thường vẽ trên máy tính. Cũng có lúc sẽ dùng tranh kỹ thuật, vẽ phác họa, nhưng chưa bao giờ học qua quốc họa.

Nhưng giáo sư Lý có biết cách vẽ tranh kỹ thuật phác họa không?

Những thứ này cô bé chưa từng hỏi qua ông ta, lúc ấy ông ta hỏi cô bé có muốn học quốc họa không, cô bé từ chối rồi. Không phải là cô bé không muốn học, mà là sợ suy nghĩ cố định của mình sẽ bị làm loạn. Quốc họa và tranh kĩ thuật, mặc dù đều là vẽ, suy cho cùng là không giống nhau.

“Vãn Vãn, ông biết trong lòng cháu bận tâm điều gì, ông già này chỉ đơn thuần là thích cháu, chưa từng nghĩ đến việc khiến cháu đạt được những thành tựu gì trong giới quốc họa.” Giáo sư Lý nói: “Cho dù tương lai không thể truyền từ đời này qua đời khác, ông chỉ đơn thuần là muốn dạy cháu mà thôi, chuyện rất đơn giản"

Vãn Vãn đang suy tư.

Loading...