Xuyên Qua Thời Không Xuyên Sách Sảng Văn - Chương 345

Cập nhật lúc: 2025-04-28 14:07:57
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trình Kiêu ở bên cạnh nói: “Vãn Vãn, nếu em thực sự thích thì có thể học cùng với giáo sư Lý. Em và Kiến Dân hai người đều trở thành học sinh của giáo sư Lý, chẳng phải là một chuyện khá tốt hay sao? Bây giờ Kiến Dân trưởng thành rất nhanh trên lĩnh vực hội họa.

Giáo sư Lý nói: “Kiến Dân thích hội họa, nhưng thiên phú của nó trên hội họa dù sao cũng chỉ ở mức phổ thông. Giữ gìn cái đã có thì có thừa, nhưng sáng tạo lại chưa tới, hơn nữa thiếu sự thông minh tài trí Vãn Vãn là đứa trẻ đầu tiên mà ông ta để mắt tới, lúc đó ông ta cảm thấy đứa trẻ này rất thông minh, nếu có thể tham gia vào hội họa Trung Quốc, chắc chắn sẽ có triển vọng rất lớn.

Vãn Vãn nói: “Ông nội Lý, cháu không thích loại vẽ tranh bằng cọ mềm, cháu thích dùng bút cứng vẽ phác họa.

“Cháu là nói tranh kỹ thuật hoặc là phác họa sao? Hay là tranh sơn dầu?” Giáo sư Lý lại lắc đầu: “Tranh sơn dầu cũng cần cọ dầu, cọ vẽ tuy không giống lắm với cọ lông, nhưng kỳ thực cũng tương tự."

Vãn Vãn nói: “Lúc trước cháu thích dùng cành cây vẽ trên mặt đất, sau này khi học tiểu học, có bút chì, cháu thích dùng bút chì vẽ."

Đôi mắt giáo sư Lý sáng lên: “Vãn Vãn, cháu thể hiện chút tài năng cho ông nội Lý xem xem.

Ông ta vẫn luôn biết Vãn Vãn là một đứa trẻ có trí thông minh, nhưng ông ta không biết những lúc không có người, Vãn Vãn vậy mà lại biết dùng bút cứng vẽ sao? Cũng không biết cô bé vẽ loại tranh gì, người có thiên phú, cho dù không có ai ở bên cạnh dạy cô bé, bản thân cô bé tự học cũng có thể học được.

Vãn Vãn không từ chối, quả nhiên cầm lấy một chiếc đũa, thấm nước bắt đầu vẽ trên bàn.

Mắt giáo sư Lý càng ngày càng sáng hơn, đến cuối cùng hoàn toàn là kinh ngạc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-thoi-khong-xuyen-sach-sang-van/chuong-345.html.]

Ông ta thực sự không ngờ rằng, Vãn Vãn lại có thiên phú lớn như vậy, bức vẽ tay này, hoàn toàn không giống một đứa trẻ có thể vẽ ra được.

“Vãn Vãn, cháu tự học sao?” Ông ta không nhịn được hỏi, trong giọng nói không che đậy được sự phát run.

Vãn Vãn nói: “Lúc trước khi cháu đi trên phố nhìn thấy có người vẽ tranh, người đó vẽ tranh bằng bút chì, sau đó nhân vật được vẽ ra giống như đúc. Sau đó cháu có hỏi qua ông ấy, khi có thời gian sẽ đi tới chỗ đó xem ông ấy vẽ. Nhưng về sau không nhìn thấy ông ấy nữa, cũng không biết là đi đâu, hay là bị người khác bắt rồi.” Trong ngữ khí có sự tiếc nuối sâu sắc.

DTV

Giáo sư Lý biết, Vãn Vãn chắc chắn là nhìn thấy ở trong phố có người vẽ tranh như vậy, vì tò mò mà đã yêu thích nó, sau đó ngày ngày đều đến xem. Nhưng loại tranh này, vào thời điểm đó thuộc vào loại nhảy cảm, chỉ sợ là thực sự có khả năng bị người khác bắt rồi.

Giáo sư Lý nói: “Bây giờ đất nước đã mở rộng quản chế của phương diện này, nếu người kia bị bắt, chắc chắn sẽ được thả ra. Ngừng một chút, ông ta lại nói: “Thực ra điều ông vẫn luôn chưa nói với cháu là, ông không chỉ biết vẽ quốc họa, còn biết tranh kỹ thuật và phác họa. Là một họa sĩ, sao có thể chỉ biết vẽ một loại cơ chứ?” Nhưng tranh kỹ thuật và phác họa của ông ta vẽ không xuất sắc bằng quốc họa thôi.

Mắt Vãn Vãn sáng lên, sao cô bé lại không những đến điều này cơ chứ?

Giáo sư Lý vẽ quốc họa lợi hại như thế, sao có thể không biết vẽ tranh kỹ thuật và phác họa được. Nhưng cô bé chưa từng nhìn thấy ông ta vẽ phác họa, chỉ thấy khi ông ta vẽ quốc họa.

Quốc họa của ông ta thực sự rất đẹp.

“Đó là đương nhiên, thực ra năm đó ông đã ra nước ngoài. Nếu không, lúc đại vận động, ông sao có thể bị lật đổ? Đó là bị người khác báo cáo, nói ông qua nước ngoài, ở nước ngoài du học. Giáo sư Lý th dài.

Năm đó bị người khác thông báo như vậy, trái tim ông ta thực sự rỉ máu.

Loading...