Xuyên Qua Thời Không Xuyên Sách Sảng Văn - Chương 353

Cập nhật lúc: 2025-04-28 14:08:22
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Kiến Hoành sững sờ một lúc: “Năm nay khôi phục. Nhanh như vậy sao?"

Anh ta nghĩ đi nghĩ lại, đều cảm thấy không thể nào nhanh như thế được. Bây giờ đã là tháng bảy rồi, nhưng một chút tin tức vẫn chưa có, năm nay còn có thể tham gia kỳ thi đại học? Điều này không thể sao có thể nhanh như vậy, nhanh nhất cũng phải đợi năm sau.

Vãn Vãn nói: “Mọi chuyện đều có khả năng, nói không chừng các lãnh đạo cảm thấy, thi đại học bị gác lại lâu như vậy, muốn lập tức khôi phục trở lại, sau đó tuyển sinh nhân tài vào trường đại học thì sao? Em đoán, sở giáo dục tỉnh đến mời thầy giáo tới Bắc Kinh họp, nhất định là vì chuyện này. Chỉ cần cuộc họp kết thúc, nói không chừng sẽ khôi phục lại kỳ thi đại học rồi."

DTV

Dù vậy, mọi người vẫn luôn cảm thấy, không thể nào nhanh như vậy được.

Ngay cả Tô Kiến Quốc cũng cảm thấy, kỳ thi đại học sớm nhất cũng phải năm sau. Đến lúc ấy vừa vặn anh Kiến Hoành và anh ấy cùng với Kiến Binh cùng nhau tham gia.

Còn Kiến Dân và Trình Hiểu, vẫn còn sớm.

Thấy họ đều không tin, Vãn Vãn cũng không thể nói là kỳ thi đại học chắc chắn sẽ đưa thông tin tới vào tháng mười, đến lúc ấy kỳ thi sẽ tổ chức vào cuối năm nhỉ?

Những điều này cô bé không thể nói, cũng không dám nói.

Chuyện thi đại học còn chưa đến, nhưng gia đình thằng Hai đã có một người đến.

Vãn Vãn không ngờ tới, Tô Vũ Đình vậy mà lại đến tìm cô bé.

Giữa cô bé và cô ấy, không phải vẫn luôn là nước sông không phạm nước giếng sao?

Vãn Vãn điềm đạm nhìn cô ấy, muốn biết cô ấy rốt cuộc muốn làm cái gì?

Tô Vũ Đình thái độ khác thường, vậy mà lại mỉm cười nhìn cô bé.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-thoi-khong-xuyen-sach-sang-van/chuong-353.html.]

Trong lòng Vãn Vãn lập tức vang lên tiếng chuông cảnh báo.

Vãn Vãn lạnh lùng nhìn cô ta, suy đoán cô ta đến làm gì ở trong lòng?

Thiểm Điện ghé vào bên cạnh Vãn Vãn, lè lưỡi, một đôi mắt trừng mắt nhìn thẳng Tô Vũ Đình, rất có một xu thế chỉ cần cô ta dám làm gì thì sẽ nhào lên.

"Chị qua đây làm gì? Đắc ý chuyện chị sắp lên cấp ba rồi? Hay là gì?" Vãn Vãn suy nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra được, Tô Vũ Đình tìm cô bé có chuyện gì. Ngoại trừ khoe khoang, sẽ còn có cái gì?

Tô Vũ Đình nói: "Chị lên cấp ba đó là bởi vì ta thông minh, đó là chuyện em không thể nào sánh được."

Trong lòng Vãn Vãn khịt mũi coi thường, một người sống lại, lên cấp ba trước đã đắc ý rồi? Nếu như có thể, hiện tại cô bé cũng có thể trực tiếp thi Đại học, chẳng qua là không muốn khoe khoang như vậy thôi.

Mọi người cũng không phải ngốc, lớn lên ở nông thôn, không có ai dạy con gái cả, có thể nhảy lớp liên tục, sau đó lấy chín tuổi lập tức sẽ lên cấp ba? Đổi lại là ai cũng sẽ nghi ngờ.

Cũng không giống Vãn Vãn, ba người anh trai ai cũng là người học giỏi, mặc kệ đổi là ai dạy cô bé thì đều có thể dạy ra một thiên tài. Nếu cô bé nhảy lớp, chí ít sẽ không có người nghi ngờ.

Tô Vũ Đình thì hoàn toàn không giống vậy. Vốn là còn một anh Kiến Hoành có thể dạy cô ta, nhưng cô ta lại làm anh Kiến Hoành tức tối bỏ chạy. Chú ba lại ở huyện thành, mà quan hệ lại không tốt với nhà bác cả, ai đến dạy cô ta. Nhìn thế nào cũng có thể làm người khác nghi ngờ, không biết Tô Vũ Đình này sao lại nóng vội như vậy, vội vã đi làm loại chuyện khoa trương mà bị người khác nghi ngờ này.

Chỉ bởi vì thể hiện cô ta thông minh, là một tài nữ?

Để cho người ta cảm thấy, bà nội Tô chiều cô ta là đúng?

"Hôm nay chị đến tìm em, không phải là khoe khoang với em. Cái này cũng không có gì phải khoe cả, chị vốn thông minh hơn em, em ngoại trừ người nhà sủng mình cũng không có bản lĩnh gì, người chín tuổi mới học lớp bốn, không có gì đáng để chị hao tâm tổn trí cơ." Tô Vũ Đình khẽ nâng cằm.

Vãn Vãn lại cười, cô bé chín tuổi học lớp bốn, ở trong mắt người khác lại là kẻ ngốc?

Loading...