Tô Vũ Đình luống cuống, nếu như lúc này thật sự bị định tội tuyên truyền mê tín, vậy cả đời này của cô ta cũng đừng nghĩ đến việc chuyển mình.
Tô Vũ Đình đã bị Tô Kiến Quốc kéo lên, sức lực của Vãn Vãn nhỏ, mặc dù có thể đẩy được nhưng không có khí lực lớn như Kiến Quốc, nắm chặt cũng không tốn khí lực quá lớn.
Bà nội Tô thấy vậy liền muốn xông lên xé đánh, lại bị cặp mắt lạnh như băng của Tia Chớp trừng cho đứng im.
Bị đôi mắt như vậy trừng cho, bà nội Tô có chút sợ hãi, dù sao cũng là một con súc sinh, nếu quả thật trở nên hung ác, nếu như Tô Kiến Binh không giữ chặt, thật sự có thể sẽ cắn xé bà ta.
"Tô Vãn Vãn không cho mày làm như vậy! Con bé thế nhưng là chị của mày, là phúc tinh của nhà họ Tô chúng ta! Một sao chổi tai tinh như mày, không được động vào nó!"
Lúc đầu Vãn Vãn không muốn nhao nhao với bà nội Tô, nhưng lúc này bà ta đã nhục mạ thành dạng này, nói cô bé là tai tinh sao chổi, vừa rồi còn mắng mẹ cô bé, cô bé không muốn nhịn nữa.
Cô bé đã nhịn đủ lâu rồi!
"Phúc tinh trong mắt bà, vậy mà lại định dùng tóc của tôi để đổi mệnh với đứa tai tinh này! Bà nội, bà luôn miệng nói chị ta là phúc tinh, mang đến phúc gì cho mấy người rồi? Cháu gái bảo bối kia của bà là biết mình không may bao nhiêu cho nên trăm phương ngàn kế muốn đổi mệnh với tôi! Cũng chỉ có bà ngốc đến đáng thương, cho là mình nâng bảo bối phúc tinh đấy!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-thoi-khong-xuyen-sach-sang-van/chuong-363.html.]
Bà nội Tô mở to hai mắt, đổi mệnh?
Tảo Tảo tại sao có thể làm vậy? Đổi mệnh với tai tinh, đây là ngại mạng mình quá dài sao?
Tô Vãn Vãn xích lại gần bên tai của bà ta, nhỏ giọng nói những lời chỉ hai người mới có thể nghe được: "Bà nội, tôi sẽ nói cho bà biết một việc, lúc trước tôi và chị ta được sinh ra, thầy tướng số bà gặp phải có lẽ thật sự có bản lĩnh. Nhưng có vài người muốn có tất cả, dùng tay bày ra tất cả, thật chính là thật, giả chính là giả, thật nó cũng không thành giả được. Không phải bà tự lừa mình dối người cảm thấy chị ta là phúc tinh, vậy chị ta chính là phúc tinh Con ngươi của bà nội Tô kịch liệt co rút lại.
"Lúc ấy mẹ tôi sắp mang thai được chín tháng, bên bác cả còn chưa được tám tháng, muốn sinh con sớm hơn so với người lớn hơn bọn họ một tháng, không dở chút thủ đoạn làm sao được? Cũng chính là người bà ngốc nghếch này, lại bị lừa bịp, còn tự nhận mình rất thông minh, coi là việc này chỉ một mình bà biết, không có ai biết nữa. Nhưng không biết đã sớm bị tính kế đến sát sao, người ta một người ngay cả sinh ba đứa con gái, dưới tình huống chỉ có một đứa con trai, thật vất vả mới mang thai một đứa nữa, nếu như sinh một đứa con gái thì làm sao bây giờ? Đối với bà nội trọng nam khinh nữ như bà, không đùa nghịch chút tâm cơ, bà làm sao có thể đối tốt với nhà bác Cả được? Nhà bác cả làm sao có thể đạt được lợi ích chứ? Không phải sao, bà quả nhiên là bị lừa rồi?"
Bà nội Tô hoảng hốt, bén nhọn lấy thanh âm nói: "Mày! Mày nói láo!"
"Tôi không hề nói láo, tôi lừa bà hay không, có chỗ gì tốt với tôi chứ? Dù sao ngày tháng của nhà tôi bây giờ càng ngày càng tốt đẹp, bên nhà bác cả lại càng thêm chênh lệch, hiện tại ngay cả anh họ Kiến Hoành cũng không cần các người. Nếu không bà cho rằng Tô Tảo Tảo vì sao lại nghĩ hết cách đổi mệnh với tôi? Bởi vì chị ta biết, chỉ có đổi mệnh với tôi, chị ta mới có thể sống tốt được"
Bà nội Tô ngồi bệt xuống đất.
DTV
Con hổ nhỏ cuối cùng vẫn vươn móng vuốt nhỏ ra, cào lòng bà nội Tô một chút, làm lòng bà ta bị cào loạn.
Bà nội Tô càng không ngừng lắc đầu: Không thể nào, sao bà ta sai được? Nhất định là sai ở đâu đó, nhất định là vậy…