Ông ấy còn nói: “Ba mẹ của cháu trong lòng cũng khổ sở, bọn nó chỉ có năm người chị em các con. Chị cả, chị hai, chị ba của cháu đều đã lập gia đình, hiện tại chỉ còn lại cháu cùng Tảo Tảo. Bây giờ Tảo Tảo lại phạm phải chuyện này, sau này có thể trở về hay không còn không biết. Từ nay trở về sau, chỉ còn có mỗi cháu còn ở lại bên cạnh bọn nó, về thăm nhà nhiều chút. Cho dù bọn nó có làm những việc gì đi nữa hay đối xử tệ bạc với cháu như thế nào, thì vẫn ba mẹ của cháu. Trên đời không có ba mẹ nào là hoàn hảo cả."
Tô Kiến Hoành trầm mặc, rất lâu cũng không nói lời nào.
“Chuyện của con bé chắc là ông đã nghe qua rồi đúng không?” Tô Kiến Hoành tùy ý hỏi.
Ông nội Tô sững người, không trả lời câu vừa rồi của Kiến Hoành.
Tô Kiến Hoành chưa bao giờ nghĩ rằng ông cụ sẽ có thể trả lời anh ta, hôm nay anh ta qua đây là để nói chuyện với ông cụ về vấn đề này. Dù biết rằng điều này sẽ rắc muối vào vết thương ông cụ nhưng anh ta vẫn muốn nói.
Một nhà đại phòng trở thành bộ dạng như bây giờ, ba mẹ anh ta là có lỗi lớn nhất, không có giáo dục tốt con cái. Nhưng mà lỗi của ông cụ và bà cụ một chút cũng không sai, nếu như không phải do ông cụ và bà cụ quá bảo vệ Tô Tảo Tảo, cô bé sẽ trở thành một người như bây giờ sao?
Nếu như ông cụ công bằng chút, sẽ trở thành bộ dạng bây giờ sao?
Có rất nhiều việc đều có nhân quả, nhân quả tuần hoàn, ác giả ác báo.
Ông trời rất công bằng, ông sẽ không để bất kỳ ai mãi mãi phải chịu thiệt thòi.
Nếu bị thiệt thòi, chắc chắn sẽ được ông trời bù đắp ở những mặt khác.
Cũng một đạo lý như vậy, một người cũng không thể suốt ngày được chiếm lợi, nếu chiếm được lợi thì ông trời nhất định sẽ cho đối phương khuyết điểm ở mặt khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-thoi-khong-xuyen-sach-sang-van/chuong-376.html.]
Một hớp uống một miếng ăn, đều là ý trời an bài.
Ông nội Tô nhìn anh ta một cái, lại thở dài, nghĩ đến chuyện xảy ra hôm nay, thử thăm dò hỏi: “Đám người Vãn Vãn không nói gì sao?"
“Nói cái gì?” Tô Kiến Hoành tùy ý hỏi.
Ông nội Tô nói: “Về những chuyện liên quan tới Tảo Tảo"
Tô Kiến Hoành nói: “Có thể nói gì được đây? Tảo Tảo có lỗi với người ta, người ta muốn tìm về một cái lẽ phải, đây là một việc hợp tình hợp lý."
“Kiến Hoành à, con bảo Vãn Vãn đến nhà nội một chuyến, ông nội có chuyện muốn nói với con bé” Ông nội Tô suy nghĩ một hồi, cuối cùng nói ra những lời này.
Nghe vậy, Tô Kiến Hoành đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn về phía ông nội Tô: “Ông nội, ông muốn làm gì? Chẳng lẽ ông muốn khuyên nhủ Vãn Vãn bỏ qua cho Tảo Tảo sao?"
“Đứa nhỏ này, Tảo Tảo này ...” Ông nội Tô thở dài, Tảo Tảo là được vợ ông ấy chiều chuộng đến hư rồi: “Con bé chỉ là một đứa trẻ, có thể hiểu được bao nhiêu đạo lý? Bọn nó là chị em với nhau, quan hệ giữa chị em sao có thể hận thù qua đêm được? Cãi nhau vài câu, mấy ngày sau không thể làm hòa sao? Tảo Tảo không thể bị phạm tội mê tín dị đoạn được, không thể bị ở cùng với những thành phần kia được. Điều này đối với nhà họ Tô chúng ta cũng không tốt. Một khi thành phần trở nên xấu đi, sau này con muốn đi học cũng không thể đi học được. Còn có công việc của thằng hai và thằng ba nữa, e rằng cũng sẽ mất luôn"
Tô Kiến Hoành đột nhiên nổi giận.
DTV
Đã đến lúc này rồi mà ông nội vẫn còn suy nghĩ những chuyện này sao? Muốn Vãn Vãn với Tảo Tảo hòa giải sao? Muốn Vãn Vãn mở miệng bỏ qua cho Tảo Tảo sao?
Làm sao có thể, anh ta không thể nói ra câu vậy được, đó đều là Tô Tảo Tảo xứng đáng bị trừng phạt, còn có thể oán trách người khác sao?
“Hơn nữa ông nội, ông cũng đã nhìn thấy rồi, đại phòng bị Tô Tảo Tảo làm ra thành như vậy rồi? Ông còn muốn thuyết phục Vãn Vãn bỏ qua cho Tảo Tảo sao? Làm sao ông có thể nói ra lời như vậy chứ?"