“Mấy cũng thú vị thật đó. Nếu trong lòng đều hiểu , khi đó ông Tô liên lụy, thì tránh , bây giờ còn qua đây những lời để gì? Làm như mấy nghĩ gì , thì cũng , còn qua cầu xin tha thứ gì?” Ông Ngô nhịn mà khịa bọn họ.
Còn một hề giậu đổ bìm leo lúc Tô Cần gặp khó khăn cũng phụ họa theo: “ đó, đây mấy quan hệ với ông Tô, còn giúp mấy nữa. Đến khi gặp khó khăn thì mấy cách xa. Nếu tránh né , thì dứt khoát tránh luôn cho . Bây giờ ông Tô chuyện gì nữa, mấy tụ ? Làm nên hổ chút ? Làm thứ giả tạo còn lập bia nữa ?"
Tô Cần chỉ , nhưng trong lòng vạch ranh giới với bọn họ.
“Được , mỗi đều cách nghĩ khác , chúng cũng đừng mong cầu nữa. Thôi, đều việc của .” Tuy Tô Cần gì, nhưng hành động trở nên xa cách tuyệt đối .
Có một thể quan hệ thiết, nhưng một chỉ nên chuyện xã giao mà thôi, cần thiết quá .
Kỳ thi đại học sắp bắt đầu nên Kiến Quốc bước thời kỳ ôn tập căng thẳng.
Thậm chí giáo sư Lý và ông nội Tiêu còn gửi tài liệu ôn thi từ tỉnh và Bắc Kinh cho , những tài liệu thể tìm thấy ở huyện . Hơn nữa, một gửi còn gửi nhiều bộ.
“Đây đều là thầy và ông nội Tiêu gửi đến ạ?” Văn Vãn lật đống tài liệu .
Cô nhóc những tài liệu ôn tập đều vội vàng soạn và in , quốc đều bán hết . Nếu chút quan hệ, nhất định sẽ thể mua đống tài liệu .
Nào ngờ hai gửi hẳn cho bọn họ nhiều, năm sáu bộ lận đó. Họ định để một ôn một bộ gì?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-thoi-khong-xuyen-sach-sang-van/chuong-389.html.]
“Giáo sư Lý và ông nội Tiêu thật là , rời khỏi thôn Hạ Hà mà còn nhớ đến đám trẻ chúng , gửi cho chúng nhiều tài liệu quý giá.” Tô Kiến Quốc cảm thán, trong lòng càng thêm cảm động.
Người mà!
DTV
“Kiến Binh, Kiến Dân, tụi em ôn tập đống tài liệu cho đó, nó ích cho tụi em. Nói chừng năm sẽ bắt đầu thi .” Tô Kiến Quốc : “Anh lấy hai bộ xuống quê cho Kiến Hoành và Trình Kiêu"
“Anh Cả, em cũng ” Vãn Vãn .
“Em gì? Em học, về ngay mà. lúc một vấn đề giải thích với Kiến Hoành.
Kiến Quốc lấy một bộ trong đó mang xuống quê cho Kiến Hoành, còn một bộ khác thì mang qua cho Trình Kiêu.
Trình Kiêu cầm lấy bộ tài liệu ôn tập , suy nghĩ một lúc, trả về cho Kiến Quốc: “Anh Kiến Quốc, ông nội Tiêu gửi cho em một bộ , bộ cầm về ạ."
“Ông nội Tiêu gửi cho em á?” Tô Kiến Quốc giật .
Trình Kiêu : “Gửi ạ, bộ tài liệu là ông gửi cho em . Trong thư , tuy hiện giờ em còn dùng đến, nhưng thêm nhiều tài liệu sẽ hơn."
Ông nội Tiêu đối xử với thật là , vẫn luôn nhớ đến , suy nghĩ cho , ngay cả tài liệu ôn tập của kỳ thi đại học cũng chuẩn sẵn cho cả . Ông sợ tiền mua tài liệu ôn tập, ảnh hưởng đến việc học.
Tô Kiến Quốc : “Vậy em cứ để đó , chỗ nào hiểu thì nhớ đến hỏi . Năm em lên cấp ba , cũng chẳng bao lâu nữa là thi đại học. Trình Kiêu, em từng nghĩ thi đại học ?” Anh vẫn luôn rằng Trình Kiêu cố gắng học tập. Thực , dựa thực lực của , thể lên thẳng cấp ba luôn .