Ông nội Mã cười khà khà nói: “Tĩnh Đan ở trường thi đó, giờ chẳng phải kỳ thi đại học sao. Tĩnh Đan của chúng ta cũng là một học sinh tốt nghiệp cấp ba xuất sắc đó. Năm đó con bé vừa tốt nghiệp chưa bao lâu thì kỳ thi đại học đã ngừng rồi. Hiện giờ không dễ dàng gì mới khôi phục lại, con bé cũng tham gia đó."
Vãn Vãn ngạc nhiên, thím Ba cũng tham gia thi đại học sao? Cô nhóc biết chú ba là học sinh tốt nghiệp khóa 68, nhưng thím Ba nhỏ hơn chú Ba hai tuổi cơ mà. Nghe ý của ông nội Mã chính là khi thím Ba tốt nghiệp cấp ba, kỳ thi đại học đã ngừng rồi, vậy chính là học sinh cấp ba khóa 66 rồi?
Thím Ba còn đi học sớm hơn chú Ba sao? Hay là nhảy lớp?
“Nhớ năm đó Tĩnh Đan của chúng ta đi học năm sáu tuổi, trong thời gian đó còn học nhảy lớp, được trường cấp hai ở huyện cho rằng con bé là người có khả năng thi đỗ đại học nhất. Kết quả, vừa mới tốt nghiệp thì kỳ thi đại học đã dừng rồi, đại học cũng không chiêu sinh nữa, cuối cùng mới vào xưởng đúc làm việc. Bà nội Trương thở dài: “Nếu không vì nguyên nhân này, Tĩnh Đan cũng sẽ không vì trong lòng tích tụ phiền muộn mà ăn uống thoải mái, cuối cùng trở thành bộ dạng như hiện giờ, muốn giảm cân cũng không thể giảm xuống được. Trước đây Tĩnh Đan xinh đẹp lắm, là một hoa khôi được trường cấp hai trong huyện công nhận đấy"
Vãn Vãn không ngờ có thể nghe được chuyện thời còn trẻ của thím Ba.
Cô nhóc vẫn luôn cho rằng thím Ba mập mạp từ nhỏ, không ngờ là vì sau này ăn đến mập? Biến nỗi đau thành ham muốn ăn uống, kết quả khiến mình trở nên béo múp?
Chuyện này chú Ba có biết không? Tình cảm của chú Ba đối với thím Ba cũng không biết là thật hay giả nữa? Không phải cô nhóc nghi ngờ chú Ba, mà vì chú Ba thực sự quá hiện thực rồi, cô ấy thật sự không hy vọng thím Ba bị tổn thương.
Một người phụ nữ tốt thế kia, nếu như bị tổn thương, vậy là do ông trời không có mắt rồi.
DTV
“Cháu không biết là thím Ba cũng đến ạ.” Vãn Vãn cười, nói: “Thím Ba nhất định sẽ thi đỗ."
Bà nội Trương nói: “Tĩnh Đan nhà bà ấy à, tuy mười năm rồi chưa động vào sách vở, nhưng từ khi biết tin tức thi đại học, con bé đã lập tức nhờ bạn bè kiếm cho một bộ tài liệu ôn tập. Thành Tài không có tài liệu, nên hai đứa dùng chung một bộ. Lúc ôn tập, vẫn luôn là Tĩnh Đan dạy cho Thành Tài đó"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-thoi-khong-xuyen-sach-sang-van/chuong-393.html.]
Còn về Tô Thành Tài, bà nội trương có chút mẫu thuẫn.
Nếu nói thích thì Tô Thành Tài giả vờ thái quá rồi, thành phần hiện giờ cũng không tốt, bọn họ chỉ có một đứa con gái, không hề muốn con bé phải chịu ấm ức.
Nếu nói không thích, anh ta là người mà con gái bà ấy yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên, đích thân cầu hôn. Bọn họ vì con gái nên cũng đối xử tốt với con rể.
Dưới tâm lý mâu thuẫn này, cuối cùng chỉ đành ủng hộ cho quyết định của con gái. Nhưng hai người họ cũng chú ý đến biểu hiện của Tô Thành Tài, chỉ cần anh ta để lộ ra chút gì đó bất mãn, chỉ cần không đối xử tốt với con gái, bọn họ lập tức bắt hai người ly hôn, cho dù con gái thật sự yêu thích cũng vô dụng.
“Vậy chúng ta đợi chung đi, chờ các anh và chú thím Ba ra khỏi trường thi. Vãn Vãn không ngờ sẽ gặp được người nhà của thím Ba ở bên ngoài trường thi.
Hiện giờ biết rồi, đương nhiên là phải cùng đợi.
Bọn họ đã rất lâu không gặp chú thím Ba, từ sau dịp tết năm nay, thím Ba cãi nhau với người ở căn nhà cũ, trở về thị trấn, thì bắt đầu quá trình giảm cân. Rất ít khi thấy cô ấy ra ngoài chơi, trước đây cô ấy thường xuyên đến đội vận chuyển để tìm mẹ mình.
Chú Ba lại càng ít ra khỏi nhà hơn, trước đây không có việc làm, thường xuyên thấy chú Ba chạy đến nhà bọn họ chơi.
Có lẽ vì công việc quá bận rộn.
“Cháu thật không ngờ Tĩnh Đan lại là học sinh cấp ba xuất sắc đó." Lục Tư Hoa cùng gia nhập vào cuộc nói chuyện.