Xuyên Qua Thời Không Xuyên Sách Sảng Văn - Chương 397

Cập nhật lúc: 2025-04-28 23:29:02
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người đầu tiên lao ra là hai vợ chồng họ Mã, họ lao tới gần như cùng lúc với tiếng hô của Kiến Binh, vội vàng chạy qua.

Mọi người chi thứ hai đầu tiên là ngẩn ra, sau đó cũng vội vàng chạy qua xem.

Mã Tĩnh Đan được người ta cõng trên lưng, hai mắt nhắm chặt, mặt tím tái, vừa nhìn là biết không được khỏe rồi.

"Đây là làm sao vậy? Đang thi tốt lành, sao lại bị cõng ra thế này? Xảy ra chuyện gì?" Vẻ mặt bà nội Trương đầy lo lắng, sao con gái lại bị cõng ra? Sắc mặt tái xanh.

Mặt ông nội Mã cũng lo lắng, con gái chính là bảo bối của hai vợ chồng họ.

Mấy người Vãn Vãn cũng vội chạy tới, tất cả đều khẩn rương nhìn Mã Tĩnh Đan.

"Cô ấy đang thi thì đột nhiên ngất xỉu, chúng tôi đành cõng ra, phải nhanh đưa đến bệnh viện." Khuôn mặt người đang cũng đầy mồ hôi.

DTV

Mã Tinh Đan không hề nhẹ, cho dù cô ấy có giảm cân thì cũng nặng gần đến hai trăm cân, người thầy cõng cô ấy cũng không cường tráng, nếu không phải phía sau có người giúp đỡ sợ đã ném người xuống mặt đất rồi.

"Sao lại ngất xỉu, người của Tĩnh Đan...." Bà nội Trương nói đến đây không nói được nữa.

Cơ thể con gái như nào, bà ấy biết rõ hơn ai hết. Một người thừa cân nghiêm trọng khẳng định phải có thể lực kém. Bây giờ Mã Tĩnh Đan đang giảm cân, phải kiềm chế sự thèm ăn lại, tập thể dục nhiều lên, có phải cơ thể không chịu được không?

Nghĩ đến đây, bà nội Trương không đồng ý việc để con gái lại giảm béo nữa, béo thì béo thôi, cứ như này chỉ có bệnh thôi.

"Thím ba không phải đang tốt sao, thế nào lại bệnh rồi?" Vãn Vãn trong lòng rất khó chịu, cô bé ngoài gia đình ra thì thím ba là người mà cô bé thích nhất.

Nhóm người cũng không để ý nhiều, cùng nhau đến bệnh viện.

Lúc này bệnh viện cũng không có nhiều người, Mã Tĩnh Đan được đưa ngay vào cấp cứu.

Mọi người đều đợi ở bên ngoài, bà nội Trương đang lau nước mắt, Lục Tư Hoa ở bên cạnh an ủi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-thoi-khong-xuyen-sach-sang-van/chuong-397.html.]

Ông nội Mã lo lắng đi đi lại lại, thỉnh thoảng nhìn vào cửa phòng cấp cứu, trong lòng không yên tâm cho nổi, thậm chí không nghĩ tới việc ngồi xuống.

Vãn Vãn ngồi ở trên băng ghế dài trên hành lang bệnh viện, hai tay dùng sức đan vào nhau.

Thật sự làm người ta lo lắng, thím ba béo như vậy, một khi sinh bệnh, có khả năng ra một đống bệnh mất.

Tội nghiệp thím ba, làm sao lại ngã bệnh đúng vào thời gian mấu chốt này?

Vãn Vãn lòng tràn đầy lo lắng cho Mã Tĩnh Đan, tất cả mọi người đều lo lắng cho cô ấy.

Cô bé thậm chí còn đang suy nghĩ một vấn đề, chú ba với thím ba thi cùng một phòng. Thím ba ở trong phòng ngất xỉu, chú ba sao có thể bình tĩnh? Đến bây giờ, vẫn chưa thấy chú ấy chạy đến, chắc hẳn hết giờ thi rồi chứ?

Thời gian từng phút trôi qua.

Cửa phòng cấp cứu mở ra, bác sĩ từ bên trong đi ra.

Mọi người đồng loạt tiến lên: "Thế nào rồi? Bác sĩ!"

Lòng như lửa đốt.

Trên mặt bác sĩ không có chút lo lắng nào, nhìn bọn họ cười nói: "Không có việc gì, mọi người không cần lo lắng. Bệnh nhân đang mang thai, có thể do quá béo, trời lại lạnh, cộng ôn thi với cường độ cao, tâm lý căng thẳng khẩn trương do nhiều nguyên nhân nên ngất xỉu."

"Chỉ là mang thai à." Bà nội Trương thở nhẹ nhõm một hơi, rồi trừng mắt lớn: "Bác sĩ, ông vừa nói cái gì? Tĩnh Đan nhà chúng tôi mang thai?"

Bác sĩ nói: "Đã mang thai được ba tháng rồi, các người không phát hiện ra sao?" Còn nói: "Mang thai ba tháng, lại còn chăm chỉ học tập, trong thời gian đó còn vận động nhiều, thể chất cô ấy không tốt, có thể kiên trì đến bây giờ, này cũng là kỳ tích."

Hai ông bà Mã sợ đến tái mắt.

Mang thai ba tháng, tức là đã mang thai vào tháng 9.

Vào lúc đó, Tĩnh Đang đúng là đã tập thể dục rất nhiều, chủ yếu là chạy bộ với ăn kiêng. Trong tháng rưỡi qua, lại còn học tập với cường độ cao, gần như không có thời gian nghỉ ngơi.

Loading...