Xuyên Qua Thời Không Xuyên Sách Sảng Văn - Chương 402
Cập nhật lúc: 2025-04-28 23:29:13
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tổng điểm là 500 điểm, Kiến Quốc thi được 461 điểm, Trạng Nguyên lần này là anh ấy đi.
Hai người vừa cười vừa nói chuyện, Kiến Hoành nói: Không biết chú ba tra điểm chưa, cũng không biết được bao nhiêu điểm"
Nhìn một vòng cũng không thấy bóng dáng chủ ba đâu cả, đây là đã đến từ sớm?
"Chú ba chắc đã đến rồi, chắc tra xong rồi. lúc chúng ta tới người cũng không đông lắm, giờ người còn ít hẳn" Tô Kiến Quốc nhìn xung quanh, quả thật không thấy chú ba đầu.
"Chúng ta đi thôi, tin tức chú ba bên kia, sớm hay muộn chúng ta cũng biết "
Vãn Vãn vừa ăn xong không lâu, thì Kiến Quốc cùng Kiến Hoành trở về.
Vừa thấy bọn họ trở về Vãn Vãn đã chạy vội qua: "Anh cả, anh Kiến Hoành, hai người thi thế nào? Đủ điểm đi?"
Tô Kiến Quốc còn chưa kịp nói, Kiến Hoành đã nói trước :" Anh thi được 323 điểm, Kiến Quốc lợi hại thi được 462 điểm, tổng cộng 500 điểm mà em ấy thì được điểm như vậy, thật trâu bò, Trạng Nguyên huyện chúng ta khẳng định là em ấy"
Tô Kiến Quốc lại khiêm tốn nói: "Kỳ thi lần này nội dung đơn giản, em ôn tập kỹ, với thành tích điểm thi như này không chứng minh được gì. Cũng không biết chú ba thi thế nào."
Vãn Vãn biết, trong sách có miêu tả qua, chú ba lúc đó là Trạng Nguyên của huyện, lấy vị trí đầu khoa học tự nhiên, đỗ vào Hoa Đại, lúc ấy đã gây chấn động toàn bộ huyện. Anh cả bởi vì khi ấy nhị phòng chưa tách ra ở riêng, cũng không đến trường, cả đời cũng không có thi đại học, sau lại cùng mấy người chơi với hỗn tạp chơi với nhau, cuối cùng thành bia đỡ đạn.
"Lúc nào chúng ta đi hỏi chú ba chẳng phải là biết sao? Nếu thím ba lúc ấy tiếp tục thi, khẳng định có thể thi được kết quả tốt." Vãn Vãn cảm thấy Trạng Nguyên hẳn vẫn là chú ba.
Thành tích của chú ba quả thật rất tốt, nhớ lại trong sách miêu tả, chỉ trong hơn một tháng ôn tập nhưng lại có thể thi tốt như vậy, còn thi được thành tích Trạng Nguyên, không thể không nói năng lực của chú ấy tốt.
Họ còn chưa đến nhà họ Mã tìm hiểu tình hình, Tô Cần đã nhanh chóng về báo tin Tô Thành Tài là Trạng Nguyên khoa học tự nhiên rồi.
"Là anh Lý gọi điện thoại cho ba biết, nói thành tích Kiến Quốc với Kiến Hoành, còn có Thành Tài cho ba biết, anh ấy sáng sớm đã nhận được tin tức của phòng giáo dục rồi" Tô Cần rót cho mình cốc nước, uống một ngụm: "Kiến Quốc nhà chúng ta là Trạng Nguyên khoa văn, Bắc Đại đã là điều chắc chắn, Thành Tài chắc là Hoa Đại, thi khoa học tự nhiên là Trạng Nguyên. Nhà họ Tô chúng ta có tận hai Trạng Nguyên, đúng là mộ phần tổ tiên bốc khói"
Nghĩ đến đây, Tô Cần vui mừng không nói được.
Nhà họ Tô xưa nay chưa từng có phong thủy tốt như vậy, một nhà hai Trạng Nguyên, đây là chuyện hiếm có cỡ nào.
Vãn Vãn nói: "Quả thật nha, nhà họ Tô chúng ta ra hai Trạng Nguyên, đừng nói ở thôn Hạ Hà, này là đề tài của cả huyện" Dừng một chút: "Tương lai con cũng muốn làm Trạng Nguyên Tô Kiến Quốc cũng cười: "Vãn Vãn sẽ là nữ Trạng Nguyên, cố gắng học tập, ha ha anh ủng hộ em"
"Đúng đúng, nhà chúng ta sẽ lại thêm một Trạng Nguyên." Lục Tư Hoa cũng trêu ghẹo.
Kiến Binh nhỏ giọng nói: "Vậy anh có thể trở thành Trạng Nguyên hay không?" Giọng có chút nhỏ, nếu không nghe kỹ, mọi người thật không chú ý đến.
Mọi người sửng sốt, Vãn Vãn làm động tác cố lên với Kiến Binh: "Anh hai, anh nhất định phải tin bản thân, anh chắc chắn làm được. Còn nửa năm nữa, cố gắng lên, tranh thủ thi được Trạng Nguyên"
Thật ra trong lòng Tô Kiến Binh không để ý, bây giờ mọi người đều biết kỳ thi đại học đã được khôi phục, ai mà không cố gắng ôn tập để thi cử? Nếu muốn vượt qua mấy học bá đó, anh ấy cảm thấy bản thân mình không lợi hại như vậy.
Quên đi, không nghĩ đến Trạng Nguyên này với Trạng Nguyên nọ nữa, anh ấy chỉ cần có thể thi vào trường quân đội là được.
Quả nhiên, rất nhanh đã nhận được tin chính xác của Tô Thành Tài, chú ấy lần này là Trạng Nguyên khoa học tự nhiên.
Nhà họ Tô có hai Trạng Nguyên liên tục, còn hai là chú cháu, ở huyện Nghi An đúng thành giai thoại.
Tin này truyền đến thôn Hạ Hà, nhà cũ bên kia rốt cuộc có thể ưỡn ngực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-thoi-khong-xuyen-sach-sang-van/chuong-402.html.]
Đặc biệt là bà nội Tô, bởi vì chuyện của Tô Vũ Đình mà vẫn một mực tránh trong nhà không ra ngoài, lúc này nhà họ Tô liên tiếp có ba sinh viên, bà ta lại có thể đắc ý.
Nhưng thật ra còn ai nói Tô Vũ Đình, cho dù có nói ra cũng không có người tin, Tô Vũ Đình đã đi giáo dục ở cơ sở lao động cải tạo rồi.
Bà ta lúc này khoe khoang đều là phong thủy nhà họ Tô tốt, có tận ba sinh viên, trong đó còn có hai Trạng Nguyên.
Mọi người không ai phản bác bà ta, bởi vì là sự thật nên cũng chẳng sợ nói đi nói lại.
Nhưng bà ta không nói gì nào là Tô Vũ Đình là phúc khí hay nói Vãn Vãn là phúc tinh. Trong lòng bà ta vẫn như cũ, phán đoán lúc trước của thầy bói, chẳng qua là không biết làm sao lại rẽ có chút trật mà thôi.
Bà ta tuyệt đối không cho rằng bản thân mình lầm, là bà ta ngu xuẩn, coi mắt cá như ngọc, bà ta sẽ không thừa nhận.
Ông nội Tô bảo người gửi tin cho Tô Cần, Tô Kiến Quốc thi được Trạng Nguyên, nên trở về Hạ Hà tổ chức yến tiệc, để mọi người trong thôn cùng vui.
Mấy người Tô Cần vốn không muốn làm tiệc mừng gì cả, nhưng ông nội nói, tiệc này không muốn cũng phải làm.
Cùng Lục Tư Hoa thương lượng một chút, quyết định thời gian, quay về thôn Hạ Hà.
Tô Thành Tài bên kia cũng được ông nội Tô thông báo, cũng muốn về quê tổ chức tiệc rượu.
Mã Tĩnh Đan giờ sức khỏe đỡ hơn nhiều, nhưng bởi vì mang thai, nên cơ thể không tốt như trước kia.
Trọng điểm đó chính là cô ấy gầy đi.
So với lúc vừa mới mang thai, sụt cân rất nhiều.
Hiện tại cô ấy một miếng cơm cũng ăn không vào, ăn liền nôn, còn luôn cảm thấy mệt, sợ đi được vài bước cũng cảm thấy mệt.
Trước kia lúc béo cũng không cảm thấy mệt như vậy, chẳng lẽ mang thai đều như vậy?
DTV
Bà nội Trương nói: "Mang thai, quả thật là cái dạng này, mẹ nhớ năm đó lúc mẹ mang thai con, cũng như vậy. Lúc ấy cả người sưng phù, hai chân phù đến mức đường cũng không đi được. Đợi đến lúc sinh con xong, mới thoải mái đi nhiều"
"Con thật không ngờ, mang thai lại mệt như vậy" Mã Tĩnh Đan tuy nói như vậy, nhưng trên mặt vẫn mỉm cười.
Tuy mệt mỏi nhưng mỗi lần cô cảm nhận được động tác của đứa nhỏ, trong lòng có cảm giác hạnh phúc nói không lên lời.
Cảm giác huyết mạch tương liên này, là một cảm giác phi thường kỳ diệu, làm trái tim cô ấy cảm nhận được một sự ngọt ngào tự nhiên.
Điểm của cô ấy chỉ hơn 200 điểm, lại không đăng ký nguyện vọng, lần này cô ấy không có cơ hội vào trường đại học. Cũng không biết có cơ hội tiếp theo hay không. Trước mắt còn chưa có thông báo gì, nếu còn có cơ hội, cô ấy vẫn sẽ đi thi, mang theo đứa nhỏ đến trường thi.
"Tĩnh Đan, con lần này bỏ lỡ, quả thật đáng tiếc. Nếu con lần này thi, khẳng định danh Trạng Nguyên là của con." Bà nội Trương thở dài.
trong lòng bà ấy, con gái là ưu tú nhất, mặc dù con rể cũng xuất sắc nhưng tuyệt đối không bằng con gái mình. Đáng tiếc, ngày thi cuối cùng, thi được một nửa ngất xỉu, điểm không đủ, không đi đăng ký nguyện vọng được.
Nếu lúc ấy con gái điền thì dù không vào được đại học cũng có thể vào cao đẳng đi? Nhưng mà, với tính cách kiêu ngạo của Tĩnh Đan, bảo vào cao đẳng học cô ấy khẳng định không chịu, còn không bằng không đi.
Đây chung quy là số mệnh, lời điểm oán giận cũng không được. Đứa nhỏ này tới không biết là tình cờ ai có thể nghĩ đến được? Đây là chuyện không thể tính toán được.
"Sang năm còn có thể thi được." Bà nội Trương rất là chờ mong.