Xuyên Qua Thời Không Xuyên Sách Sảng Văn - Chương 406

Cập nhật lúc: 2025-04-28 23:29:21
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Việc này cũng cứ như vậy không giải quyết được gì.

Tiệc nhập học hai nhà đều vô cùng ổn thỏa, cũng rất hoàn mỹ.

Người cả thôn ăn đến no căng bụng, hưởng thụ món ngon của tiệc nhập học.

Cũng biết, chú cháu nhà họ Tô, đồng thời thi vào đại học ở Bắc Kinh, một người là thi vào Hoa Đại, một người thi vào Bắc Đại, một cái là trạng nguyên khoa văn, một cái là trạng nguyên khoa học tự nhiên.

Tô Kiến Hoành bên cả kia cũng không tồi, thi được vào đại học Nông Nghiệp, về sau cũng làm nông dân.

Còn có thôn dân không hiểu, hỏi Kiến Hoành: “Kiến Hoành, cháu nói cháu thi vào đại học Nông Nghiệp, dạy cho các cháu làm ruộng thế nào, vậy cần gì phải vào đại học, chúng ta trực tiếp dạy không phải được sao?"

Tô Kiến Hoành nói: “Chú, này khác nhau, trồng trọt với làm ruộng là khác nhau, người khác có thể sản xuất hàng chục nghìn mẫu sản mỗi mùa, chúng ta chỉ có mùa thu mới thu hoạch mấy trăm cân. Về sau chú sẽ biết, con học đại học rốt cuộc được hay không"

Thôn dân kia cái hiểu cái không, loại làm vườn này có khác gì nhau.

Tuy rằng còn muốn làm rõ, nhưng người ta cũng nói về sau tốt nghiệp sẽ về chỉ bọn họ như thế nào là thu hoạch mấy nghìn cân, trong lòng bọn họ cũng vui.

Ai mà không muốn làm nhiều lương thực để có cơm ǎn?

Lần này về nhà, Vãn Vãn gặp được Trình Kiêu. Nửa năm không gặp, Trình Kiêu lại cao thêm, hiện tại cô bé nói chuyện với anh phải ngẩng đầu lên.

Cậu ấy sợ cô bé ngẩng đầu khó chịu nên mỗi lần nói chuyện cùng đều không tự giác ngồi xổm xuống, đối mặt với cô bé nói chuyện.

Cậu ấy săn sóc như vậy làm cho Vãn Vãn vô cùng vui vẻ, có cảm giác được người ta sủng.

“Anh Trình Kiêu, anh sang năm về trung học ở huyện học đi?"

Trình Kiêu ừ một tiếng: “Sang năm lên trung học.

DTV

Vãn Vãn nói: “Sang năm em cũng lên sơ trung, chúng ta có thể học cùng trường"

Sơ trung cùng trung học ở huyện không tách ra, cùng học chung một trường, đến lúc đó bọn họ sẽ gần nha không cần như bây giờ, một đứa ở thị trấn một đứa ở xã, còn phải chuyên môn chạy đến nông thôn hoặc là Trình Kiêu chạy đến trong thị trấn.

“Chỉ là sức khỏe mẹ anh...” Cậu ấy bối rối.

Vãn Vãn đương nhiên biết ý của cậu ấy, mẹ Trình giờ sức khỏe quả thật càng lúc càng kém, đã không thể xuống đất làm việc được nữa.

Không có điểm công, chỉ có dựa vào Trình Kiêu lúc tan học rảnh rỗi đi giúp việc, đợt phân phát lương thực gần nhất, nhà họ Trình ít đến đáng thương.

Cuộc sống của nhà họ Trình ngày càng khó khăn, mẹ Trình vẫn phải dùng thuốc điều trị, may là Trình Kiêu có học y với ông Thạch, biết dùng thuốc gì, dùng thuốc nào tốt, cũng không tốn nhiều tiền.

Theo lời Trình Kiêu, bệnh của mẹ cậu ấy là tâm bệnh, cũng không phải loại bệnh sinh lý.

“Anh Trình Kiêu, bệnh của mẹ Trình....Không có việc gì đâu. Nếu không, chúng ta dẫn cô lên bệnh viện huyện xem đi, có lẽ..."

Trình Kiêu nói: “Ngay cả sư phụ cũng không cách gì, bệnh viện huyện càng không trị được. Anh biết tâm bệnh của mẹ là gì, mẹ nhớ cha, nhớ em gái anh” Nhưng hai chuyện này, anh không làm được.

Cha cậu ấy đã chết, cậu ấy không thể giúp mẹ đạt được tâm nguyện. Em gái anh bị bắt cóc, chưa tìm được về, về phần có về được hay không, trong lòng cậu ấy cũng không dám chắc.

“Nếu không, em viết thư cho ông nội Tiêu, nhờ ông ấy hỗ trợ tìm Hiểu Mộng? Ông ấy quen nhiều người, có lẽ có thể tìm được.

Trình Kiêu nói: “Anh có nói qua với sư phụ chuyện này, ông nội Tiêu chỗ đó...” Cậu ấy hít một hơi: “Vậy viết một bức thư đi"

Thấy Trình Kiêu rốt cuộc cũng buông tay, Vãn Vãn rất vui.

Cô bé vẫn luôn muốn làm việc này, nhưng sợ Trình Kiêu tức giận, không dám làm. Trình Kiêu rất nhạy cảm. Đôi khi cô bé đưa ra quyết định ngẫu nhiên mà không có sự đồng ý của cậu ấy, cô bé sợ cậu ấy sẽ gì ra cái gì đó.

Quyết định làm thế, Vãn Vãn liền biết viết thư thế nào.

“Vẫn là để anh viết đi, tự anh viết cho ông nội Tiêu Trình Kiêu quyết định tự mình ra mặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-thoi-khong-xuyen-sach-sang-van/chuong-406.html.]

Vãn Vãn ừ một tiếng, cũng biết Trình Kiêu có thể làm đến bước này, cũng tương đương mở rộng nội tâm cho người khác.

Từ thôn Hà Hạ trở về không lâu, năm mới đã đến.

Tô Kiến Quốc đã chuẩn bị hành lý đến Bắc Kinh nhập học trước.

Vãn Vãn cũng nên đi học.

Nửa năm này, nhiệm vụ của cô bé rất chặt chẽ, bởi vì cô ấy sắp vào học sơ trung. Cô bé rời khỏi trường học dành cho đội vận chuyển, nhập học trường trung học huyện.

Tin tức kỳ thi tuyển sinh đại học lần thứ 78 đã được chính thức công bố trên báo, cách thức thi, đối tượng thi, đều viết rõ ràng.

Kỳ thi tuyển sinh đại học lần thứ 78 vẫn tuân thủ chế độ của lần thứ 77, thậm chí còn chi tiết hơn so với khóa 77.

Không chỉ thằng ba có thể dự thi, ngay cả những người chưa từng học cấp ba cũng có thể dự thi, chỉ cần có thể đi đỗ là được.

Ở mức độ kêu gọi kỳ thi tuyển sinh đại học lớn như vậy, để quốc gia chọn lựa nhân tài.

Lần này càng nhiều người tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học hơn.

Mã Tĩnh Đan cũng báo danh thi đại học lần này, mặc kệ thế nào, cô ấy phải làm được.

Cô ấy vuốt ve bụng tròn xoe của mình, đứa nhỏ còn chưa sinh, cũng không biết khi nào có thể sinh ra.

Đứa nhỏ sẽ chọn ngày thi đại học sinh ra sao? Khiến cho cô ấy lần nữa từ bỏ kỳ thi tuyển sinh đại học?

Cô ấy không biết, ông trời có làm như vậy hay không.

Vãn Vãn đã tốt nghiệp tiểu học, chính thức bước vào đội hình trung học cơ sở.

Tháng bảy, kỳ thi tuyển sinh đại học sẽ chính thức bắt đầu.

Những người tham gia kỳ thi đại học này, ngoài Kiến Binh ra, nhà họ Tô còn một người cũng tham gia kỳ thi, đó là Mã Tĩnh Đan của tam phòng.

Lúc này bụng cô ấy đã to đến đáng sợ, người nào không biết sẽ nghĩ rằng cô ấy đang mang song thai, chỉ có cô ấy mới biết, đó là bởi vì cô ấy mập, cộng thêm đứa trẻ trong bụng, nhìn lại càng to hơn.

Kỳ thi tuyển sinh đại học sắp đến gần, đứa trẻ còn chưa chào đời, thực ra cô ấy rất lo lắng. Chỉ cần cô ấy vượt qua ba ngày, chỉ cần vượt qua, dù kết quả có như thế nào cô ấy cũng không hối tiếc. Nhưng nếu là trùng hợp như vậy, cô ấy sẽ rất hối hận vì bản thân không thể tham gia kỳ thi lần này.

Vãn Vãn đương nhiên cũng nghe được thông tin này, trong lòng không khỏi cảm động, thím ba thật sự rất chăm chỉ.

Bụng to, kiên trì học bài, bây giờ lại vác bụng to đi thi, những người khác sẽ không thể chịu nổi.

Thời tiết nắng nóng như thế này, một sản phụ sắp sinh mà vẫn nhất quyết vùng vẫy trong phòng thi, có ai làm được.

Nhưng Mã Tĩnh Đan lại làm được.

Người phụ nữ này, chỉ cần cô ấy không từ bỏ chính ít mình, không gì có thể đánh bại cô ấy.

“Mẹ, thím ba không sao chứ?” Vãn Vãn rất lo lắng cho cô ấy.

Bụng to như vậy mà nhất quyết đi thi, ý chí mạnh mẽ như vậy thật đáng khâm phục.

“Yên tâm đi, ông trời sẽ không tàn nhẫn như vậy đâu. Chỉ mất ba ngày thôi, và cô ấy nhất định sẽ vượt qua kỳ thi” Lục Tư Hoa cũng cầu nguyện trong lòng, hy vọng Mã Tĩnh Đan có thể vượt qua cơn nguy kịch này và thuận lợi hoàn thành kỳ thi.

Vãn Vãn nói: “Lần này không biết thím ba thi như thế nào?"

“Nghe bà nội con nói, trước đây thím ba con là một sinh viên hàng đầu, bây giờ lại bắt đầu học lại, nhất định sẽ thi tốt"

Kỳ thi đại học năm nay quả là căng thẳng, thậm chí còn căng thẳng hơn những năm 77. Nhiều người đã có chuẩn bị, và ngày càng có nhiều người đăng ký tham gia.

Có thể thấy điều đó khi nhìn thấy những người thân chờ đợi bên ngoài phòng thi.

Lần này, Vãn Vãn vẫn nhìn thấy cặp vợ chồng họ Mã. Năm ngoái họ đi cùng con gái và con rể trong kỳ thi, lần này là vì con gái của mình. Tô Thành Tài sớm đã đến Đại học Thanh Hoa để học, kỳ nghỉ hè này không trở về.

Loading...