Xuyên Qua Thời Không Xuyên Sách Sảng Văn - Chương 412

Cập nhật lúc: 2025-04-28 23:29:34
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Kiến Dân còn có chút ganh tỵ, khi nghe thấy Văn Vãn nói “đói rồi”, lấp tức đem toàn bộ thức ăn vặt ở trước mặt đều đẩy đến trước mặt Vãn Vãn: “Văn Vãn, mau ăn, đừng để đói bụng” Dừng một chút, cũng đưa cho Trình Kiêu cầm một chút, chỉ là một chút ít: “Anh cũng ăn.

Trình Kiêu chỉ là hơi gật đầu, lại đem tất cả thức ăn vặt Kiến Dân cho anh một hơi đều đẩy hết qua trước mặt Vãn Vãn: “Vãn Vãn, em ăn"

“Trời ơi, hai người đừng đẩy qua đẩy lại nữa. Thức ăn vặt nhiều như vậy, đủ ăn mà. Anh Trình Kiêu, em đi pha một ly nước đường đỏ cho anh. Anh nhỏ, em cũng pha cho anh một ly Mắt của Tô Kiến Dẫn vốn dĩ đang nhìn chằm chằm Trình Kiêu, nghe thấy Vãn Vãn nói chuyện, hướng về phía cô nhe răng cười: “Không cần, anh không thích đồ ngọt, tự em đổ được rồi. Anh muốn uống, anh sẽ tự đổ.” Lại dừng một chút: “Ly của anh Trình Kiêu để anh đổ cho, Vãn Vãn em tự đổ trà của em được rồi."

Vãn Vãn hơi há miệng, anh nhỏ hôm nay có chút khác.

Nhìn thấy hành động của Tô Kiến Dân có chút trẻ con, Trình Kiêu cũng không vạch trần anh ấy, chỉ hướng về phía Vãn Vãn nháy mắt một cái.

Vãn Vãn còn chưa hiểu, đây là chuyện gì.

Khi Tô Cẩn trở về, vừa hay nhìn thấy chính là bộ dạng Trình Kiêu và Kiến Dân đang mắt lớn trừng mắt nhỏ.

Hai người dường như đều phấn khởi với đối phương, ai cũng không buông tha ai.

“Hai đứa con đang nhìn cái gì đó? Thi mắt ai to hơn sao?” Tô Cẩn để túi công văn xuống, khuôn mặt kỳ lạ nhìn bọn họ.

Trình Kiêu và Kiến Dân hai người đã thu ánh mắt đó lại, tiếng nói của hai người gần như đều nhau: “Không có, ba/ cậu.

Tô Cẩn lại kỳ hạ nhìn bọn họ nhìn bọn họ lại một cái, chỉ cảm thấy hai đứa trẻ dường như có chỗ nào không đúng lắm, nhưng lại nói không ra.

DTV

“Nào, ăn cơm thôi. Lục Tư Hoa đã bưng một chén thức ăn ra, lại gọi Tô Cẩn: “Ba nó, những thức ăn còn lại ở trong bếp đều bưng ra, mọi người đều đói bụng rồi"

Tô Cẩn nghe lời đi bưng thức ăn ra, thức ăn của hôm nay rất phong phú, tuy chay là chính, nhưng cũng có món thịt.

“Bây giờ mua thức ăn không có nghiêm khắc như lúc trước rồi, có khi không có thu phiếu, cũng có thể mua được một số rau xanh rẻ mạt” Lục Tư Hoa chỉ là thuận miệng nói một câu thôi.

Vãn Vãn nghe thấy đôi tay cũng dựng lên, nhưng mà cô biết rồi, qua không lâu nữa, phiếu vé này, phía này phải huỷ bỏ rồi. Bây giờ còn chưa nhận được mức độ huỷ bỏ, nhưng nghe nói các ngành các nghề đang phiếu chứng, đây đứng là đối với kiến nghị kinh tế không quá thuận lợi.

Nếu như cô không nhớ nhầm, bắt đầu hôm nay đã mở ra cải cách rồi, chủ doanh nghiệp tư như cũng đang lén lút vui lên.

Nhịn không được nhìn Trình Kiêu một cái, kiếp trước Trình Kiêu đã sớm từ mười sáu tuổi chạy ra ngoài mua đi bán lại rồi. Lúc đó không dám gan dạ đi bán, lén lút bán. Cũng chính bởi vì anh gan dạ, sau này kiếm được rất nhiều tiền.

Kiếp này, bởi vì sự tham gia của cô, rất nhiều chuyện cũng xảy ra thay đổi. Ví dụ mẹ Trình không có qua đời khi Trình Kiêu chín tuổi, bây giờ còn sống, tuy cơ thể không tốt, quả thực vẫn còn ở bên cạnh Trình Kiêu. Ví dụ kiếp này, Trình Kiêu đi học rồi, không giống kiếp trước, cho tới khi anh kiếm được tiền rồi mới có cơ hội đi học đêm, nhận biết chữ.

Cũng không biết Trình Kiêu kiếp này sẽ giống kiếp trước hay không, đi lên con đường trùm thương nghiệp, hay là bởi vì can thiệp của cô, sau cùng đi một con đường khác?

Trình Kiêu đang ăn cơm, thì chú ý đến có người đang nhìn anh, ngẩn đầu, thì nhìn thấy Vãn Vãn đang chăm chú nhìn anh. Anh sờ mặt, trên mặt không ít hạt cơm chứ?

“Hôm nay anh Lý gọi điện cho anh, nói căn cứ giáo dục thiếu niên thả ra một đám người, trong đó có Tô Tảo Tảo” Chỉ là lời nói trong lúc lơ đãng của Tô Cẩn, khiến cho những người khác trên bàn ăn đều dừng lại động tác ăn cơm.

Mọi người đều đang nhìn Tô Cần.

Bốn bề yên tĩnh.

Vãn Vãn cũng kinh ngạc, Tô Vũ Đình được thả ra rồi?

Cô tưởng rằng Tô Vũ Đình sẽ bởi vì chuyện lần này, bị nhốt rất lâu, không ngờ rằng chuyện mới bao lâu? Người đã được thả ra rồi?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-thoi-khong-xuyen-sach-sang-van/chuong-412.html.]

Nghĩ lại xem, Tô Vũ Đình là nữ chính trong sách, tuyệt đối sẽ không bởi vì những chuyện này mà xoá bỏ hoà quang nhân vật chính của cô ta.

Tô Cần đang ăn cơm, đột nhiên cảm thấy xung quanh im lặng, ông ấy ngẩng đầu, nhìn thấy động tác ngẩn ngơ của mọi người, ông ấy nói: “Làm sao vậy? Mau ăn cơm đi, thức ăn đều nguội hết rồi."

Mọi người vẫn không có động tác gắp thức ăn.

Trình Kiêu hơi chau mày lại, không biết đang nghĩ gì.

“Chị ấy về nhà chưa?” Răng của Vãn Vãn đang cắn đũa, chân này cũng giống với Trình Kiêu, hơi chau lại.

Những người khác cũng không có lên tiếng, nhìn Tô Cẩn, đang đợi câu trả lời của ông ấy.

“Anh Lý không có nói, nói tin tức này là hai ngày trước báo ra, hoặc là nó cũng đã về nhà rồi?"

Vãn Vãn lại nhìn Trình Kiêu: “Anh Trình Kiêu, anh ở trong thôn có nhìn thấy Tô Tảo Tảo về thôn chưa?"

Trình Kiêu nói: “Không có, anh cũng không có nhìn thấy Tô Tảo Tảo, nhà cũ bên đó cũng rất yên ắng” Nghĩ một chút, hình như nhớ ra một chuyện, anh nói: “Đúng rồi, ngay hôm qua, anh hình như đi qua phía nhà cũ bên đó, nghe thấy bọn họ có tiếng cãi nhau. Anh không có chú ý lắm, đi lên núi"

Bên nhà cũ cãi nhau, là bởi vì chuyện của Tô Vũ Đình sao? Cô ta thật sự quay về thôn Hạ Hà? Sở dĩ không bị Trình Kiêu biết được, cũng là bởi vì nguyên nhân người dân thôn Hạ Hà không muốn nhìn thấy cô ta, cô ta lén lút trở về?

Cũng có khả năng này?

“Chuyện của nó lớn như vậy, sao còn có thể được thả ra? Có phải sẽ liên lụy đến người khác không? Nhà chú Hai và chú Ba đã bị liên lụy tới rồi, Kiến Hùng đến bây giờ còn phải mang tiếng phần tử bất hảo đến trường đi học. Lục Tư Hoa nhịn không được nói.

Bà ấy luôn không có thiện cảm gì với Tô Tảo Tảo, từ lúc mẹ chồng so sánh con gái với Tô Tảo Tảo, sau này Tô Tảo Tảo lại đẩy Vãn Vãn, bà ấy đã rất không thích đưa cháu gái này rồi.

“Chiều hôm nay anh về nhà, đi nghe ngóng chuyện này xem, rốt cuộc Tô Tảo có về thôn không?” Tô Cẩn không nhìn nổi nhất Vãn Vãn chau mày, nếu không phải bây giờ nhiều người, ông cũng muốn lên trước vuốt chân mày cô ra.

Đối với chuyện của Tô Tảo Tảo, ông còn quan tâm hơn cô.

Ông ấy biết, nỗi hận của Tô Tảo Tảo đối với Văn Vãn, nói không chừng lại sẽ gây ra chuyện gì nữa. Chuyện như lần trước, cũng không quật ngã cô ta, lần này còn được thả ra, lại sẽ có biến cố gì nữa?

“Sao chị ta được thả ra rồi?” Đây là chỗ Kiến Dân không hiểu, chuyện đó không phải rất nghiêm trọng sao?

Tô Cẩn nói: “Nghe ý của anh Lý, bây giờ có một số thành phần của sự việc bị huỷ bỏ, còn có Tô Tảo Tảo tuổi còn quá nhỏ, thật ra không thể đưa đi căn cứ giáo dục thiếu niên"

“Anh ấy nói anh ấy cũng không rõ chuyện ở bên trong, căn cứ giáo dục thiếu niên này là của thành phố, trong huyện không có quyền can thiệp.” Tô Cẩn lại thở dài một tiếng.

Có một số chuyện, quả thực không phải bọn họ muốn như thế nào là như thế đó.

Vãn Vãn biết được, mấy năm nữa, sẽ rất chấp hành rất nghiêm khắc tình trạng phạm tội có tổ chức, mà bây giờ chỉ là thời kỳ giáp vụ mà thôi.

Hoặc là bởi vì nguyên nhân này, Tô Tảo Tảo mới được thả ra?

“Vãn Vãn yên tâm, anh sẽ nghe ngóng chuyện này rõ ràng” Sau bữa cơm, Trình Kiêu tìm Vãn Vãn, bảo đảm với cô.

Vãn Vãn nói: “Thật ra chị ta có được thả ra hay không, em cũng không lo lắng, bây giờ chị ta cũng không dám làm bậy chuyện gì nữa rồi, mọi người đều chú ý đến.

Nếu như Tô Vũ Đình thật sự dám trở về, cô sẽ rất nghiêm túc phản kháng lại.

Loading...