Xuyên Qua Thời Không Xuyên Sách Sảng Văn - Chương 415

Cập nhật lúc: 2025-04-28 23:29:40
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vãn Vãn nhẹ nhàng dựa vào phía sau, cũng không quan tâm đến chuyện bên đó nữa.

Qua không lâu, ngay cả Tô Cần cũng trở về rồi.

Trên tay ông toàn là dầu nhớt, người thanh niên bên đó cho chút nước. Nước là nước suối khoáng quý giá, ông không nỡ rửa tay, nên không dừng.

Tuỳ tiện mấy một chút đồ lau chùi, Tô Cần nổ xe, một chân đạp ga.

Ông không để chuyện tiện tay giúp đỡ này trong lòng, thậm chí ngay cả họ tên ông cũng không có để lại.

Người thanh niên bên đó đã ngồi lại vào trong xe, nhìn theo chiếc xe đã đi xa, hỏi người ở bên cạnh: “Có ghi nhớ lại biển số xe không?"

Người ăn mặc thư lý bên đó nói: “Thưa ông chủ, đã ghi lại rồi.

“Đến lúc đó điều tra chủ nhân của chiếc xe này. Người thanh niên dặn dò.

Thư lý cung kính ghi nhớ lại chuyện ông chủ dặn dò.

Nhưng Vãn Vãn bọn họ không có để chuyện tiện tay giúp đỡ này trong lòng, cứ giống như lúc đầu Văn Vãn nhìn thấy phiếu chứng, sau khi bọn họ nhặt lên vậy. Lúc đó Tô Cần cũng không có để lại họ tên, kết quả bí thư Lý người ta tìm đến tận cửa. Sau này kết nghĩa, đây là cho phép của vận may.

Lần này, Tô Cần đã giúp người việc lớn, ông lại xem như không có gì, chỉ cho rằng giúp người ta vá cái bánh xe, đây là chuyện nhỏ nhặt.

Ai còn có thể nhớ trong lòng phải không?

Tương tự làm việc tốt không để tên, vận may tốt, người ta có thể tìm tận cửa, hoặc là nhớ tốt. Vận may không tốt, đương nhiên cũng không có chuyện gì, ai còn nhớ ân nhân cứu mạng là ai?

Đương nhiên người có lòng, có lẽ sẽ điều tra.

Điều tra rồi, đương nhiên cũng cần thân phận địa vị, mới có thể điều tra được.

Người bình thường muốn điều tra, cũng chưa chắc có năng lực này.

Ba cha con, lại vui vẻ lên đường.

Nói cũng kỳ lạ, cả con đường dài năm tiếng, đi qua lại gặp ba chuyện lớn.

Không, chắc là làm việc tốt.

Chuyện thứ nhất, là chuyện vá bánh xe, ba Tô làm việc tốt không để tên lại.

Chuyện thứ hai, chính là bọn họ rời khỏi chỗ xe con bể bánh không bao lâu, lại gặp phải một bà cụ bị mù, xém chút nữa đυ.ng phải, Tô Cần đánh tay lái.

“Các con sẽ có báo đáp tốt. Bà cụ mở miệng nói cậu.

Tô Cần bọn họ không để trong lòng, tiếp tục lên đường, lần cuối cùng, nói cũng trùng hợp, bọn họ sắp tới tỉnh thành rồi, cứu được một người.

Đó là một bà bầu, trên người toàn là máu, đây là sắp sinh tới nơi.

Vãn Vãn bọn họ không nhẫn tâm, đặc biệt là Vãn Vãn, sao cũng nhịn không được, kêu Tô Cần dừng xe, chở người đến bệnh viện.

Đương nhiên cũng không để lại họ tên gì, quay người đã chạy xuống lầu rồi.

Lúc này bọn họ không biết, có một người trung niên gấp gáp chạy vào trong bệnh viện, xém chút nữa đã đυ.ng phải với Vãn Vãn bọn họ ở ngoài bệnh viện.

Hai bên đều không chú ý, một bên là gấp gáp đi bệnh viện thăm vợ, còn bên khác gấp gáp dẫn Văn Vãn và Kiến Dân đi đại học Tỉnh kiếm giáo sư Lý.

Đối với chuyện cứu người như vậy, Vãn Vãn bọn họ không biết đã làm bao nhiêu lần, sớm đã quen thành tự nhiên, không có suy nghĩ quá nhiều.

“Ba, người mang thai đó, có lẽ không sao chứ?”Khi Vãn Vãn ngồi trên xe, vẫn nhịn không được hỏi.

Tô Cần nói: “Có lẽ không có chuyện gì đâu? Tuy nhìn có chút dọa người, trên người đều là máu, nhưng có lẽ không có chuyện gì, cũng đưa đến bệnh viện rồi"

“Anh cũng cảm thấy, có lẽ không có chuyện gì.Kiến Dân cũng ở đó nói.

Vãn Vãn ừm một tiếng: “Giống như thím ba lúc đầu vậy, nhìn có chút doạ người, sau này vẫn bình an sinh"

Vừa nói đến thím ba, Vãn Vãn nhớ ra thím ra cũng lên đại học lâu như vậy rồi, cũng không biết có gặp mặt chú ba chưa nữa?

Thím ba ghi danh cũng là Hoa Đại, đó là chung một trường với chú ba. Thím ba đi báo danh nhập học, chắc chắn gặp được chú ba.

Hai vợ chồng chung một trường, cho dù có tránh đi nữa, cũng không có khả năng không gặp được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-thoi-khong-xuyen-sach-sang-van/chuong-415.html.]

Nhưng mà, khi thím ba đi báo danh, dường như còn ốm hơn lúc ở cữ.

Nói cũng kỳ lạ, sau khi thím ba mang thai, thì càng ngày càng ốm. Người ta mang thai, càng ngày càng mập, thím ba vừa hay ngược lại, sau khi mang thai giống như mở nút ốm vậy, ốm không ngừng. Đặc biệt là sau khi bắt đầu ở cữ, thật sự ốm đến nỗi khiến người ta không thể tưởng tượng được.

Một người có thể ốm nhiều như vậy.

Vãn Vãn có một cảm giác, thím ba bây giờ đứng ở trước mặt chú ba, chú ấy cũng chưa chắc có thể nhận ra.

Giảm cân đúng thật là có thể so với phẫu thuật thẩm mỹ, cũng có thể tưởng tượng ra, trước khi thím ba phát mập, là một đại mỹ nhân như thế nào?

Mỗi người mập đều là một khả năng tiềm tàng, thật sự nói một chút cũng không sai.

Đột nhiên Vãn Vãn có một chút xúc động muốn xem kịch, có thể tưởng tượng ra, khi chú ba nhận không ra thím ba, lại sẽ là chuyện ngượng ngùng như thế nào? Khi biết vợ của mình xinh đẹp như vậy, lại sẽ là tâm trạng như thế nào?

Cô có thể tưởng tượng được tình hình lúc bây giờ.

“Vãn Vãn, em đang che miệng cười cái gì vậy? Có chuyện gì tốt như vậy sao?” Nhìn thấy Vãn Vãn một người cười đến có chút ngốc, Kiến Dân nhịn không được hỏi.

Tô Cần cũng nhìn qua, vừa lái xe, vừa vắng tai lên nghe cuộc trò chuyện của con trai con gái.

Vãn Vãn nói: “Em chỉ là từ trên người của bà bầu đó nhìn thấy thím ba mà thôi"

“Thím ba? Thím ba làm sao vậy?” Kiến Dân còn chưa hiểu.

Vãn Vãn nói: “Bà bầu lần này chúng ta cứu, khiến em nhớ đến thím ba khi thi đại họ, cũng đang mang thai như vậy, sau cũng bị căng thẳng đưa vào trong bệnh viện.

Cô vừa nói, Tô Cần và Kiến Dân cũng không nói chuyện nữa.

“Thím ba tương đối kiên cường, tình trạng của người đó không biết. Vãn Vãn lại nói một câu.

“Bất kể kết quả như thế nào, chúng ta đã đưa người đến bệnh viện, đó chính là chuyện của bệnh viện.

Thật ra lúc đó ba sợ sinh ngay trên xe ba, hoặc là có chuyện ngoài ý muốn gì đó. Lúc đó gấp gáp đưa người đến bệnh viện, cũng không có nghĩ quá nhiều, bây giờ nhớ lại, toàn thân đều là mồ hôi.” Tô Cần lẩm bẩm nói.

Chuyện lúc đó quá gấp, cô thật sự không có suy nghĩ quá nhiều, nhưng lúc này thật sự sợ ra toàn thân mồ hôi.

May mắn, chuyện gì cũng không có.

Bình an đưa người đến bệnh viện.

Tô Cần nghĩ, không có để tên lại là đúng đắn.

Khi Vãn Vãn bọn họ nghĩ đến chú ba thím ba, Mã Tĩnh Đan đã tìm đến Tô Thành Tài.

Mã Tĩnh Đan lúc này, cũng thật sự bị Vãn Vãn đoán trúng, Tô Thành Tài đừng nói là nhận ra rồi, tuyệt đối sẽ không ngờ đến người đứng trước mắt sẽ là vợ của anh ta.

Mã Tĩnh Đan lúc trước là bộ dạng gì, bây giờ lại bộ dạng gì? Nếu như đem hau người trước mặt nhập một mà nói.

Sở dĩ Mã Tĩnh Đan không có khi vừa đến trường học, thì ngay lập tức tìm Tô Thành Tài đó là có nguyên do.

Lúc đó cô ấy muốn quan sát Tô Thành Tài tỉ mỉ, nhìn xem anh ta rốt cuộc có giống như bà nội Tô nói bên ngoài có phụ nữ hay không.

Quan sát một khoảng thời gian, ngược lại cũng không phát hiện anh ta thân thiết với ai, nhưng cũng phát hiện ra có một số dấu vết không đúng.

Ví dụ, anh ta tự xưng bản thân chưa kết hôn.

Anh lại ở trong trường xưng là người chưa kết hôn, đây là anh muốn làm gì?

Lần này Mã Tĩnh Đan đến Bắc Kinh đi học, dẫn theo con tới. Con còn chưa dứt sữa, rời xa mẹ không được, cô ấy đã dẫn tới đây.

DTV

Cùng đến còn có ba mẹ của cô ấy ông nội Mã và vợ chồng bà nội Trương.

“Tô Thành Tài!” Mã Tĩnh Đan đột nhiên tìm đến Tô Thành Tài.

Tô Thành Tài trong lúc nhất thời, cũng thật sự không nhận ra Mã Tĩnh Đan.

Nhìn cô ấy, anh ta ngẩn ra.

Người này rốt cuộc là ai? Hình như quen biết anh ta?

Nhưng anh ta tuyệt đối không quen biết cô, tuy nhìn có chút quen mặt.

Loading...