Xuyên Qua Thời Không Xuyên Sách Sảng Văn - Chương 448
Cập nhật lúc: 2025-04-30 02:06:37
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi đó Tiêu Luân Đạt đã nghi ngờ rằng mẹ Trình và cậu là người yêu của nhau, Trình Kiêu là con của cậu mình. Còn về việc tại sao mẹ Trình lại kết hôn với ba Trình, cậu ta không hiểu và cũng không thể biết được chân tướng.
Một cuộc điều tra bí mật như vậy kéo dài suốt ba năm.
Không phải cậu ta điều tra chậm, chỉ là có một số chuyện kỳ thực điều tra không dễ dàng như vậy. Hơn nữa, cậu ta cần phải từ từ xây dựng quan hệ tốt với mẹ Trình, cậu ta không muốn vì chuyện này mà kí©h thí©ɧ mẹ Trình.
Nhưng khi kỳ thi tuyển sinh đại học sắp đến, cậu ta phải quay trở lại Bắc Kinh để thi, thời gian không còn nhiều nữa, cậu ta sốt ruột nên hạ quyết tâm đến gặp mẹ Trình, kể cho bà ấy nghe về cậu của mình và nói cho bà biết tên của cậu ấy.
Nhìn sắc mặt mẹ Trình thay đổi, cậu ta biết mình đã đoán đúng, nhưng cũng phải trả giá đắt. cậu ta thực sự không ngờ rằng mẹ Trình sẽ ngất xỉu, bác sĩ còn nói với cậu ta rằng mẹ Trình bị ung thư nữa.
Nếu biết trước sẽ phát sinh tình huống như vậy, cậu ta thật sự sẽ không nóng lòng đi nói cho mẹ Trình biết, thật sự sẽ không.
cậu ta không dám nói chuyện này với ông ngoại, nếu ông biết, nhất định ông sẽ mắng cậu ta.
Ông ngoại để cậu ta đến là vì cậu còn trẻ tuổi và có thể học cùng trường với Trình Kiêu, vì vậy cậu ta sẽ không khiến người khác nghi ngờ khi điều tra mọi việc. Một khi ông ấy biết rằng cậu ta điều tra theo cách này, ông ngoại chắc chắn sẽ mắng cậu ta.
Cậu mất rồi, cậu ta biết điều này đã làm ông đau lòng biết bao nhiêu. Dù không nhìn thấy ông ngoại nhập viện mấy lần vì chuyện của cậu, nhưng cậu ta cũng có thể tưởng tượng được.
Bây giờ, khi biết rằng mẹ Trình có thể là mợ của mình, thậm chí bà ấy còn được đưa đến bệnh viện nữa. Cậu ta có thể tưởng tượng được đả kích mà ông nội sẽ phải chịu khi biết chuyện này.
Cho dù cậu chưa kết hôn, mẹ Trình và cậu chỉ là người yêu của nhau, nhưng Trình Kiêu có thể là con của cậu.
Chỉ có mẹ Trình mới có thể tháo dỡ được chuyện này.
Nhưng bây giờ mẹ Trình đã được đưa vào bệnh viện vì một căn bệnh nghiêm trọng và bà vẫn đang hôn mê, sự thật có được tiết lộ hay không, không ai biết rõ được.
Thời gian này cậu ta mới nhận ra rằng mình đã thực sự gây ra một đại họa.
Vãn Vãn nhận lấy tấm ảnh mà Tiêu Luân Đạt đưa qua, bức ảnh đã bị phá nghiêm trọng, có những chỗ bị tổn hại, một nửa bức ảnh đã bị lửa đạn phá hủy, chỉ còn lại một nửa khuôn mặt và cơ thể. Mặc dù vậy, người ta có thể lờ mờ nhìn ra được rằng cô gái trong bức ảnh rất xinh đẹp.
Xinh đẹp tựa như vầng trăng sáng.
Nếu như nhìn kỹ, vẫn có thể mơ hồ thấy bóng dáng của mẹ Trình.
Chỉ là mẹ Trình từ lâu đã mất đi vẻ đẹp như xưa do những năm tháng làm việc vất vả, sau này lại gầy đến đáng sợ vì bệnh tật lâu ngày, nhưng nếu nhìn kỹ vẫn có thể thấy được một số nét tương đồng. Chả trách Tiêu Luân Đạt cứ khăng khăng nói rằng mẹ Trình là người trong bức ảnh.
"Những người đàn ông trong nhà họ Tiêu đều là những người đàn ông si tình, từ ông ngoại anh đến cậu anh. Ông ngoại kết hôn với bà ngoại trước khi ông đi lính. Sau khi giải phóng, nhiều người sau khi vào thành phố bị hấp dẫn bởi nơi phồn hoa thành thị, yêu những cô gái nơi nội thành. Ông ngoại anh lại chỉ nhớ thương bà ngoại anh, ông đã đón bà từ nông thôn vào thành phố. Ông ngoại anh luôn nói, bà ngoại vì ông mà sinh nam sinh nữ, nếu ông còn vứt bỏ bà thì đến heo chó ông cũng không bằng. Sau đó, bà ngoại không chịu nổi cú sốc chuyện cậu anh mất mà người tóc bạc tiễn người tóc xanh nên đã ngã bệnh, không bao lâu sau thì mất. Ông ngoại chịu hai đả kích lớn là mất đi đứa con trai sau lại mất đi người vợ, ông cũng nhập viện”.
Hít một hơi, cậu ta lại nói: "Ông ngoại rốt cục sống sót qua mấy lần cận kề cái chết, không ngờ Đại Cách Mạng lại đến, bị điều đến thôn Hạ Hà cho đến khi gặp được mọi người. cậu anh thì khỏi cần phải nói nữa, vẫn luôn quý trọng bức ảnh của mợ, cậu ấy từng nói rằng cả đời này phải cưới được mợ, có thể cưới được mợ về là may mắn của cậu ấy. Không ngờ vận mệnh lại trêu ngươi cậu, chưa đợi được đến kết hôn thì người đã hy sinh rồi"
Vãn Vãn sau khi nghe xong rất xúc động, chuyện này thật sự khiến người khác rơi lệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-thoi-khong-xuyen-sach-sang-van/chuong-448.html.]
Hóa ra, mẹ Trình thực sự cùng với cậu Tiêu đã từng yêu nhau?
Nghĩ về nó theo hướng này, có vẻ như một số điều cũng có thể liên kết lại với nhau. Ví dụ như, tại sao mẹ Trình không muốn kết hôn với ba Trình, nhưng bà lại kết hôn với ba Trình dưới sự thúc ép của gia đình mình. Tại sao Trình Kiêu lại sinh non, có lẽ nào lúc đó mẹ Trình đã mang thai Trình Kiêu rồi? Có phải vì bà ấy đã mang thai một đứa trẻ mà gia đình bà mới ép buộc bà ấy phải kết hôn với ba Trình? Nói là sinh non, thực ra không phải là sinh non? Vì bảo vệ đứa bé mới nói với bên ngoài là do sinh non?
Đường ranh giới dần dần rõ ràng, Vãn Vãn phát hiện mình thế mà cũng dễ dàng chấp nhận như vậy.
"Anh có đi gặp mẹ Trình không? Bây giờ bà ấy đang hôn mê, không biết có tỉnh lại không. Anh đi gặp bà ấy đi, biết đâu bà ấy lại tỉnh lại?" Sau khi tiếp nhận chuyện này xong, cô khuyên nhỉ Tiêu Luân Đạt.
Tiêu Luân Đạt nói: "Anh thực sự muốn đi thăm mẹ Trình, nếu như bà ấy thực sự là mợ của anh thì anh càng không thể không đi gặp bà ấy. Anh.." Cuối cùng, mọi thứ biến thành một tiếng thở dài.
"Đi thôi, nếu anh sợ Trình Kiêu đuổi anh ra ngoài, thì anh cần phải đi gặp anh ấy nhiều chút, anh Trình Kiêu hiện tại không có người thân, anh..."
"Trình Kiêu sẽ không tin điều này" Tiêu Luân Đạt bất lực nói.
Đương nhiên Vãn Vãn biết, Trình Kiêu sẽ không tin chuyện này, chuyện này phải do mẹ Trình nói ra thì anh ấy mới tin được.
Cô cũng biết nếu lần này Tiêu Luân Đạt đến bệnh viện, nhất định sẽ chọc giận Trình Kiêu, nhưng cô vẫn cảm thấy cậu ta nên đến đó.
Mẹ Trình ngất đi vì lời nói của cậu ta, nói không chừng khi cậu ta tới, mẹ Trình có thể tỉnh lại thì sao?
Mẹ Trình ngất đi như vậy, điều bà ấy lo lắng nhất chính là bọn họ, nếu như bà ấy ngủ say như vậy không tỉnh lại thì biết làm sao bây giờ?
"Đi thôi, bây giờ chúng ta qua đó" Tiêu Luân Đạt đã hạ quyết tâm, cho dù Trình Kiêu có đối xử với cậu ta như thế nào, cậu ta cũng sẽ chấp nhận hết.
Dù sao chuyện này cũng là do chính cậu ta gây ra, Trình Kiêu có thể là em họ của cậu, sao cậu ta có thể đi so đo quá nhiều như thế chứ?
Khi Vãn Vãn và Tiêu Luân Đạt xuất hiện ở bệnh viện, đôi mắt của Trình Kiêu đột nhiên trở nên thâm sâu, anh nhìn chằm chằm vào hai người họ, cũng không biết anh đang nghĩ gì.
Tiêu Luân Đạt cảm thấy ánh mắt của Trình Kiêu rất nặng nề, nhìn chằm chằm cậu ta như thể hận không thể cắn c.h.ế.t mình vậy.
DTV
cậu ta có chút ngẩn ra, cậu ấy có bao nhiêu hận mình mới có thể có biểu cảm như vậy?
"Trình Kiêu.." Tiêu Luân Đạt gọi.
Trình Kiêu lạnh lùng nói: "Cậu làm gì ở đây? Không phải tôi bảo cậu cút đi sao? cậu làm hại mẹ tôi như vậy chưa đủ sao? Còn muốn kí©h thí©ɧ bà ấy nữa à?" Ánh mắt anh tràn ngập thù hận, khẩu khí mười phần đều không thân thiện.
Tiêu Luân Đạt nói: "Trình Kiêu, hãy nghe tôi nói, lúc đó tôi thực sự không cố ý. Tôi chỉ muốn hỏi mẹ Trình xem bà có phải quen biết với cậu của tôi không, tôi..."
“Cút” Trình Kiêu nghiến răng nghiến lợi gầm lên.
Dù là một khắc anh cũng không muốn nhìn thấy cậu ta, mẹ anh ngất xỉu có quan hệ trực tiếp với cậu ta, tự dưng không có chuyện gì lại nói đến gia đình cậu ta, còn nói chuyện của cậu mình. Cậu của cậu ta thì liên quan quái gì đến chuyện nhà họ?