"Có thật ?"
"Tất nhiên là thật ." Lục Tư Dĩnh nghĩ một lúc, bổ sung: "Ít nhất thì bây giờ bọn chị thật sự gì cả."
Đến câu cuối, giọng nhỏ , rõ ràng bổ sung cũng chắc chắn lắm.
Sau khi Lục Tư Dĩnh xong, cô lim dim nhắm mắt nghỉ ngơi, Bạch Vi cũng quấy rầy thêm nữa.
Có điều, Bạch Vi cảm thấy Lục Tư Dĩnh và Trác Tư Thành chắc chắn chuyện gì đó.
Lần giúp Trác Tư Thành chuyển lời, cô nhớ rõ hôm đó là thứ bảy, trời mưa to.
Mặc dù đấy Lục Tư Dĩnh suy đoán Trác Tư Thành bắt cá hai tay, nhưng Lục Tư Dĩnh kiểu vô lý ngang ngược, khăng khăng theo ý , bây giờ hai rõ ràng hòa giải, chuyện đó thể là hiểu lầm.
Bây giờ hiểu lầm rõ , thì cũng còn vấn đề nào nữa.
Chẳng qua, thấy cô cứ che che giấu giấu như , bao giờ hai mới thật sự ở bên .
Tối về nhà, hai vợ chồng ăn cơm xong thì về phòng đánh răng rửa mặt. Bạch Vi mệt, khỏi phòng tắm chuẩn ngủ, nhưng mấy ngày nay Lục Tư Đình nhịn lâu , hiếm hoi lắm mới dịp Bạch Vi tan việc sớm, đồ trang sức, tất nhiên chuyện thích.
"Không... Em ngủ!" "Vi Vi ngoan, chút xíu thôi mà."
Bạch Vi tức giận cắn thẳng vai .
Tuy nhiên, một khi bắt đầu thì thể dừng giữa chừng, nên hai vật lộn đến khuya mới ngủ.
Sáng hôm thức dậy, Bạch Vi mở mắt cảm thấy đau mỏi ở vùng thắt lưng.
Trước đây dù lúc tiết chế như nhưng cũng đến nỗi đau mỏi lưng thế , kể đến chuyện bây giờ một thời gian, Bạch Vi còn kiểu một đêm là chịu nổi như lúc đầu nữa.
Ngay cả những ngày tết , cô cũng hề đau mỏi lưng như thế chỉ một đêm.
Khi đạp xe, Bạch Vi vẫn cảm thấy khó chịu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-qua-xem-mat-nham-duoc-chong-nhu-y/chuong-194.html.]
Hay là do trong tiệm lâu quá, khiến cơ lưng tổn thương hoặc phần eo chấn thương nào đó?
Bạch Vi thấy lạ, với tay ấn ấn thắt lưng , quyết định vài ngày nữa vắng khách, sẽ đóng cửa một ngày, bệnh viện khám. Hôm nay đến tiệm, khi dọn dẹp vệ sinh buổi sáng xong, Bạch Vi lập tức tới lui, lúc thì sang bên cạnh trò chuyện với , lúc thì ở trong tiệm hoặc là tới ngoài cửa.
Khi Thẩm Quyên mang cơm tới, bà cũng cảm thấy kỳ lạ: "Hôm nay con , xuống nghỉ ngơi một chút ?"
Bạch Vi : "Ngày nào cũng hoài trong nhà, cửa hàng cũng , cứ như thế chắc là mập lên mất."
"Mập ở mà mập?" Thẩm Quyên kéo Bạch Vi tới, trái , chút ghét bỏ: "Con mấy cân thịt thế , lúc nào gió lớn thổi tới e là cũng bay mất ."
Bạch Vi kịp kiểm tra, cũng với Thẩm Quyên lắm.
Nếu Thẩm Quyên , sợ rằng sẽ bảo cô đóng cửa hàng ngay, đó cùng cô đến bệnh viện.
Bạch Vi , một đêm náo loạn hôm qua, sáng nay thức dậy cô mới cảm thấy như .
Nếu bệnh viện, cô giải thích thế nào với bác sĩ đây?
Hơn nữa, chuyện cũng lớn là bao, nhưng với cha thì khác, con chút khó chịu là họ đưa tới bệnh viện ngay .
Bạch Vi lo lắng, vì thế với bà. Hôm đó, Bạch Vi đóng cửa hàng về nhà sớm.
Lục Tư Đình nấu cơm xong, Bạch Vi bèn dạo trong sân.
Cô xoa xoa lưng , cảm thấy cả ngày vận động mà vẫn khá hơn, thậm chí còn thấy khó chịu hơn.
Sau bữa tối, Bạch Vi với Lục Tư Đình: "Sáng nay tỉnh dậy, em thấy lưng đau nhức, nghi là do lâu ngày vận động, nhiều gây đau cơ lưng”
"Vậy chúng bệnh viện kiểm tra thôi."
"À , cũng vấn đề lớn, mấy hôm nữa hãy ."