Một đám nhóc con, chỉ bằng các ngươi mà  giữ chân ,  là kẻ  cổng dịch chuyển vạn năng đó! Cánh cửa kỳ diệu của Doaremon cũng  ngầu bằng  !
 
Ta tùy tiện đá bay mấy tên lính gác yêu tộc xông lên, tiện thể chờ lá phù phát huy tác dụng.
 
Hử?
 
Sao vẫn  khởi động?
 
Không đúng, lá phù ,   giống cái mảnh giấy nháp nhỏ màu vàng mà   tiện tay xé xuống  đó ?
 
Mẹ kiếp! Ta lấy nhầm !
 
Không còn cách nào khác,  đến nước  ,  quyết định phá phủ trầm chu, m.á.u nhuộm chiến trường!
 
Phì phì! Cái miệng quạ đen ,  là huyết chiến đến cùng mới đúng!
 
May mà  đó   chuẩn  kỹ lưỡng, dùng bí d.ư.ợ.c  thể che giấu dung mạo và khí tức do đại đồ  luyện chế.
 
Cho dù   may bỏ mạng, chỉ cần   d.ư.ợ.c tu cao siêu tuyệt đỉnh nào ở đây, thì e rằng cũng  thể phá giải  d.ư.ợ.c hiệu của bí dược.
 
Khoan ,  sẽ  thực sự c.h.ế.t chứ?
 
Hạ gục một đống cao thủ yêu tộc xong,  phun  một ngụm máu, vô cùng uất ức nghĩ.
 
Ta còn  báo thù cho tam đồ  mà.
 
Chuyến   lỗ vốn quá .
 
Càng nghĩ càng tức, đồng thời để che giấu  phận hơn nữa,  liên lụy đến tông môn,  dứt khoát nhân lúc sắp kiệt sức mà hét lớn:
 
"Lão tử đến đây để khiêu chiến Yêu Hoàng,   một con rùa rụt cổ, là cái thá gì chứ?"
 
Yêu Hoàng quả nhiên vô cùng xảo quyệt.
 
Dù  tiếp theo khiêu khích vô  câu, cũng  thấy bóng dáng .
 
Linh lực của  ngày càng yếu.
 
 lúc một trong  vũ khí của yêu tộc sắp đ.â.m trúng yếu huyệt của , một bóng   đột nhiên xuất hiện, chắn  mặt .
 
Tam đồ  một kiếm kết liễu tên yêu tộc đó,  đầu  về phía , ánh mắt rực lửa.
 
"Sư tôn,    chứ?"
 
À, tình hình lúc đó là...
 
Tam đồ  như thiên thần từ  trời giáng xuống, ngay lập tức một tia sét đ.á.n.h  , trúng ngay trái tim.
 
 Tam nhi   ở đây?
 
Ta còn  kịp hỏi câu đó, tam đồ   lấy  Vạn Lý Truyền Tống Phù của , đưa  trở về tông môn.
 
Thôi  , bây giờ    vấn đề mới.
 
"Ta lén  theo sư tôn, nhặt  lá phù ."
 
Tam đồ  một câu  chặn hai câu hỏi của .
 
Ta đành ngoan ngoãn im lặng.
 
Dù  thì thất bại trong việc g.i.ế.c Yêu Hoàng,   đồ  cứu , cũng khá mất mặt.
 
Haizz,    nữa.
 
"Sư tôn."
 
Địa điểm tam đồ  đưa  đến là hậu sơn của tông môn.
 
Đang  trong rừng,  đột nhiên mở miệng.
 
Ôi phiền c.h.ế.t  ,     nữa, còn gọi   gì?
 
Biết là công lược thất bại ,  đây nguyên chủ đối xử với ngươi cũng  , bây giờ còn hại ngươi  vất vả chạy đến cứu , cho nên tên  bây giờ là  nhân cơ hội chế giễu   ?
 
"Sư tôn  báo thù cho  ?"
 
Tam đồ  chậm rãi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-cung-he-thong-vo-dung-ta-luot-web-den-cho-he-thong-dinh-virus-ngheo-luon/chuong-4.html.]
 
Vì    mặt,  lưng về phía , nên    rõ vẻ mặt .
 
Chỉ  giọng  thanh thoát của  dường như  chút nghèn nghẹn.
 
"Thôi  ,  ,  sư tôn  là đồ ngốc ,  ."
 
Ta dùng sức đá một viên đá  chân.
 
Ai ngờ tam đồ   : "Trời đất chứng giám, đồ nhi    ."
 
"Vậy ngươi  ý gì?"
 
Ta ngẩng đầu.
 
Tam đồ  đột nhiên   , dừng bước.
 
"Sư tôn thích , đúng ?"
 
"!"
 
Đồng tử  co .
 
Không , ai mà thích ngươi chứ?
 
Ta chỉ  công lược ngươi một chút thôi mà.
 
Ta  định mở miệng phản bác, tam đồ   cúi xuống, lướt nhẹ qua môi  như chuồn chuồn đạp nước.
 
"?? "
 
Đồng tử của   co  xuống thêm một nấc nữa.
 
Chưa kịp phản ứng từ cú sốc, tam đồ  tiếp tục ném  một quả b.o.m tấn:
 
"Sư tôn, ngày mai là ngày công chúa Ma tộc đến cầu hôn ."
 
Cứu mạng!
 
Hóa  chuyện  quên  khi xuất phát chính là chuyện !
 
Làm  bây giờ?
 
Ta  đ.á.n.h  với Yêu tộc xong, nguyên khí đại thương, chắc chắn  thể dùng vũ lực trấn áp .
 
Vậy thì đồng ý lời cầu hôn của công chúa Ma tộc ?
 
Ừm...
 
Miệng của tam đồ  cũng ngọt ghê,   nỡ để  cưới nàng công chúa nhỏ yểu điệu đó chút nào.
 
Tương tự,  cũng  thể cưới nàng .
 
Người   sống một đời một kiếp một đôi, đôi môi của   dành cho Tam đồ  ngọt ngào chứ!
 
Ta quyết định  lý với công chúa Ma tộc, chẳng     câu dưa chín ép thì  ngọt ?
 
Ta trở về phòng,  định soạn thảo bài diễn thuyết cho ngày mai thì tứ đồ   đến.
 
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
"Khoan , đừng cởi!"
 
Có kinh nghiệm từ biến cố  ,  mở lời .
 
Dù     Tiểu Tam , bây giờ còn  cơ bụng của Tiểu Tứ thì  vẻ    đạo đức cho lắm.
 
 tứ đồ   tỏ vẻ nghiêm túc: "Sư tôn,    thấy hết chuyện ở hậu sơn ."
 
Lòng  thót : "Ngươi   thấy gì?"
 
Tứ đồ  nắm chặt lấy tay : "Bỏ cuộc  sư tôn,  và tam sư    khả năng ,   sẽ  bao giờ thật lòng với  ."
 
Ta: "?? "
 
Không , trong mắt các ngươi,    sức hút đến  ?
 
Thấy  vẻ mặt mờ mịt, tứ đồ  cũng nghi hoặc theo: "Sư tôn,  hỏi  một  nữa."