Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 1034

Cập nhật lúc: 2025-03-27 13:34:20
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ha ha, ông thời gian dạy dỗ thì để .” Giọng của Lạc Di vô cùng cay nghiệt: “Cho ông nửa tiếng, thời gian đợi, đến lúc đó ông hãy xuống biển vớt t.h.i t.h.ể con trai .”

Lòng bàn chân Trịnh Vinh Xương chợt lạnh toát: “Cô đừng bậy, chuyện gì từ từ , lập tức tới.”

Lạc Di cúp điện thoại, cầm trong tay thưởng thức, ánh mắt thâm trầm xa xăm.

Rốt cuộc Dương Nam Ba cũng đánh xong, dừng hung hăng đá một cái, lúc mới tới: “Đau lắm ? Anh giúp em xử lý vết thương một chút.”

Lạc Di khoát tay áo: “Cái còn tác dụng, xử lý hiện trường .”

Mặt mày Dương Nam Ba buồn rầu mặt của cô, thấy vết hằn của cái tát khó chịu.

Anh càng càng tức giận: “Treo Trịnh Tử Long lên.”

“Dạ.”

Dương Nam Ba phân phó thuộc hạ vài câu, thuộc hạ vội vàng chạy ngoài.

Từ đến nay Trịnh Tử Long đều thuận buồm xuôi gió, chỉ tra tấn , cho tới bây giờ từng đá chân tấm sắt.

Mà lúc đây là hố sâu lớn nhất trong cuộc đời , qua .

Toàn đều đau, đau đến mắng chửi : “Cô Lạc, tiến sĩ Lạc, sai , nên bất kính với cô, dám nữa.”

Anh chỉ lừa gạt cho qua chuyện, một khi thoát khỏi rắc rối, tự nhiên sẽ tay lực để trả đũa bằng tất cả sức lực của , khiến cho hai khỏi cái đảo .

Hai tay Lạc Di khoanh ngực, tên khốn từ nhỏ thứ gì, ức h.i.ế.p bao nhiêu cô gái.

“Như thôi là xong việc? Nghe của đường gặp nạn, hoặc là chết, hoặc là mất tiền để tránh tai họa.”

Mắt Trịnh Tử Long sáng lên, lập tức mở miệng: “ tiền, lập tức chi phiếu cho cô.”

Lạc Di nghiêng đầu suy nghĩ: “Nam Ba, giấy nợ cho ký tên, tiền là 20 triệu .”

“Được.” Không Dương Nam Ba lấy giấy bút từ , bắt đầu hí hoáy .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-1034.html.]

Mặt mày Trịnh Tử Long tái mét, há to miệng: “20 triệu? Cô điên ?”

“Hả” Lạc Di cầm lấy một con d.a.o găm, chậm rãi tới, khóe miệng mang theo nụ , nhưng cho Trịnh Tử Long rét mà run: “ ký, ký.”

Máu cánh tay còn ngừng, tay run rẩy dữ dội, xiêu xiêu vẹo vẹo ký tên .

Trong lòng âm thầm nảy sinh ý nghĩ ác độc, chờ cha đến, ai cũng đừng nghĩ sống yên , trả tiền ? Không thể nào.

Cho tới bây giờ ai thể cho chịu uất ức lớn như .

Lạc Di cẩn thận kiểm tra giấy nợ, xác định vấn đề gì mới thu .

về phía góc: “Cô hai Quách, cô ?”

Cả Quách Vịnh Văn mềm nhũn đất, sắc mặt trắng bệt đến dọa , cơ thể luôn run rẩy: “Chúng an , đúng ?”

Lạc Di khẽ gật đầu, nhẹ nhàng ôm lấy cô : “Ừ, đừng sợ, ở đây.”

Hốc mắt Quách Vịnh Văn đỏ lên, đây là lời êm tai nhất mà cô từng .

Rõ ràng là con gái, trai hơn con trai, còn cảm giác an .

Lạc Di an ủi cô vài câu, liền ngoài dạo một vòng, Quách Vịnh Văn dám rời khỏi cô, nhất định theo cô ngoài.

khỏi cửa Quách Vịnh Văn liền hối hận, khắp nơi đều là máu!

Một đám mặt đất, c.h.ế.t ?

Trước mắt cô tối sầm, dọa cho hôn mê bất tỉnh, Lạc Di kịp thời đỡ lấy cô , bảo thuộc hạ dìu cô trong xe nghỉ ngơi.

Rốt cuộc Trịnh Vinh Xương cũng mang theo chạy tới, đầu tiên thấy con trai treo ở giữa trung, cả đầy máu, chỉ còn nửa cái mạng, hốc mắt Trịnh Tử Long đỏ lên: “Cha.”

Trịnh Vinh Xương đau lòng chết, ánh mắt về phía Lạc Di hiện lên một tia sát khí.

Con của ông bao che, chỉ giúp kể đúng sai, cho nên, bên cạnh ông trung thành.

ông những mặc đồ đen phía Lạc Di, bộ dạng lạnh lùng cho ánh mắt ông lóe lên.

Loading...