Bầu khí vô cùng vui vẻ, chị Tiêu nháy mắt với Lạc Di, Lạc Di theo chị sang một bên:
"Có chuyện gì ?"
"Phó viện trưởng Vương..." Chị Tiêu thôi.
Lạc Di yên lặng chờ, cũng giục.
Chị Tiêu cắn răng một cái, nhẹ giọng : "Ông quan tâm đến La Lập, còn tự xin chia phòng cho , chỉ nộp đơn xin cho mỗi thôi."
Lạc Di lập tức hiểu ý: "La Lập phù hợp với quy định ?"
Chị Tiêu là thư ký của Lạc Di, cũng là đôi mắt của cô, khi cô ở trong nước, tất cả đều nhờ chị Tiêu truyền tin tức.
Từ đến nay cô vốn luôn an phận, cũng thích tranh cãi với khác, thích lưng , thái độ vẫn công bằng.
"Cậu đến việc ba năm, nhưng vẫn luôn ở vị trí trợ lý, bất kỳ đóng góp đáng kể nào."
Lạc Di nhíu mày: "Em sẽ trao đổi với , chị yên tâm, em sẽ đây là do chị báo."
Chị Tiêu âm thầm thở dài một : "Phó viện trưởng Vương thì vẫn , ông là một nhà lãnh đạo , mấy năm nay nhiều việc thiết thực."
Chị giá trị tồn tại của , thế nên nhất nhất ghi nhớ kỹ chuyện, chuyển cho Lạc Di.
Lạc Di thầm thở dài trong lòng, chị Tiêu là một cẩn thận tỉ mỉ, việc chu đáo, nhưng một cái là sự quyết đoán, phụ tá thì , nhưng lên chủ một bộ phận thì .
Thôi, chẳng ai hảo mà.
Ăn bữa cơm xong, Lạc Di liền tuyên bố giải tán nghỉ, mùng bảy đến tập họp, nhất thời cả căn tin tràn đầy tiếng hoan hô như sấm động.
Lạc Di gửi bao lì xì cho tất cả , mỗi hai trăm, ai nấy đều vui vẻ mặt.
La Lập nhận lì xì từ trong tay Lạc Di, tâm trạng cực kỳ phức tạp, sếp trẻ tuổi như , nhưng thể ở đây uy vọng của cô cực kỳ cao, còn cao hơn cả phó viện trưởng Vương.
Dù cô rời nhiều năm, nhưng ánh mắt cô vẫn tràn đầy lòng tín phục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-1064.html.]
Chuyện chút hợp lẽ thường.
Lạc Di lặng lẽ quan sát đánh giá mấy , vẻ ngoài mi thanh mục tú, trang phục chỉnh tề, là một nhân tài.
"Anh là phó viện trưởng Vương chiêu từ trường học ?"
Tim La Lập chợt thắt : "Phải, nhóm chúng đều do ông thuê ."
Ai cũng nơi việc thường tranh chấp bè phái, nhưng trong sở hề , tất cả vẫn luôn do một nhà phó viện trưởng thống trị.
Bây giờ sở trưởng trở về , khi nào sẽ dẫn đến một cơn mưa m.á.u ?
Điều khiến còn lo hơn là, nếu bộ thương mại ngoài mở công ty độc lập, bọn họ còn trong biên chế nữa ?
Anh suy tưởng vô cùng xa xôi, nhưng nhiều tai mắt nhiều, cũng tiện thêm gì nữa.
Lạc Di nhẹ gật đầu: "Người kế tiếp."
Phát cho một đám xong, Lạc Di thu dọn đồ đạc chuẩn dẹp đường về nhà, lúc tranh thủ thời gian nghỉ ngơi, chỉnh lý thông tin các bên một chút.
"Lạc Di." Vương Trung Nghị tiến tới: "Cho cháu mấy tấm vé xem chương trình mừng xuân , đưa trong nhà theo chơi chút ."
Lạc Di ở lì trong nhà hơn, nhưng nghĩ đến cha , cô thấy lẽ bọn họ sẽ cảm thấy hứng thú: "Cháu cảm ơn."
"Khách sáo với gì." Vương Trung Nghị tín phục cô, cô ở nước ngoài cũng lăn lộn như cá gặp nước, cô còn sắp sửa lãnh đạo gọi .
Ở chỗ khác, lẽ ông sẽ đấu tranh một trận, tranh thủ bỏ danh hiệu cấp phó, tiến lên phía .
ở đây, phòng nghiên cứu 581 vốn tồn tại vì Lạc Di.
Trừ khi ông chuyển việc, thì tuyệt đối thể chuyện đó xảy .
ông nào nỡ rời ? Nơi đây phúc lợi , chia nhà, hạn chế gì, tự do, quy định cứng nhắc trói buộc, tiền lương cũng hề ít.
"Phải , nhà ở khu biệt thự Tam Nguyên Cầu xây xong đấy, chỉ chờ cháu trở về bàn giao căn hộ thôi."
Hai mắt Lạc Di sáng lên: "Vâng, ngày mai cháu sẽ lập tức qua đó."