Sáng sớm Lạc Di liền đưa cha và hai ông cháu nhà họ Tiêu cùng xuất phát, lái xe chừng 20 phút là đến mục tiêu.
Tường vây cao, cổng khu dân cư điệu thấp, cánh cửa lớn màu đen đóng chặt, thể thấy cảnh tượng bên trong.
Bốn chữ lớn khuôn viên Phượng Hoàng mạ vàng rồng bay phượng múa, tỏa sáng lấp lánh ánh mặt trời.
Vừa xuống xe Lạc Di thấy bóng quen thuộc, cô tủm tỉm bước sang chào hỏi: "Thầy, cô."
Ban đầu lão Mạc tới, bây giờ ông đang sống trong tòa nhà của viện khoa học, mặt đều .
vợ ông thấy hết sức phấn khởi, mạnh mẽ kéo ông , thì thôi tới đây xem qua một chút .
Đối diện một đồn cảnh sát tuần tra, túc trực 24/24.
Cổng lớn hai cánh cửa, một cửa một cửa , phía là hai bảo vệ giữ cửa, đều ghi chép , kiểm soát chặt chẽ lầu cửa thứ nhất.
Vương Trung Nghị mời , thấy ngay một trung tâm hoạt động ba lầu, lầu một là nơi thư giãn và giải trí, rải rác mấy chiếc sô pha nhỏ để trò chuyện và uống , bên cạnh là những thiết tập thể hình đơn giản.
Lầu hai là khu dành cho sở thích, phòng hội họa thư pháp, phòng , phòng họp, phòng chơi bi-da.
Lầu ba là khu sách, từng dãy giá sách chất đầy sách, tỏa mùi thơm của sách, kê sát bên trong là một loạt máy tính.
Vừa nơi , ông cụ Tiêu thấy thích: "Chỗ thật, gì cũng . Rèn luyện thể, uống chút tán gẫu xong sách một chút chính là cuộc sống tuổi già lý tưởng của ông đó."
Hiện tại họ đang sống ở ngõ Nam La Cổ, chỗ một cửa hàng thức ăn nhanh, đôi khi ồn ào.
Vương Trung Nghị giải thích: "Ông Tiêu, gần đây một công viên, bộ tầm hơn mười phút là tới, tiện ạ."
Khu dân cư trải đầy bóng cây râm mát, xanh um tươi , khung cảnh như tranh vẽ, mười tám căn biệt thự đều theo phong cách phương Tây, đều ba lầu, một asn6 rộng, thông thoáng sáng sủa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-1065.html.]
Lạc Di sớm mua ba căn, cha một căn, Tiểu Nhiên một căn, bản cô một căn, chọn luôn ba căn gần ngay hàng thứ nhất.
Tiêu Thanh Bình chọn một căn sát bên cạnh, hai ông cháu ở là đủ .
Lão Mạc cũng thấy ngứa lòng khó nhịn, cảnh chỗ dễ chịu thật, xanh xanh mắt, hoa nở khắp nơi, ông cực kỳ thích mấy cái cây quế hoa , thế là vợ chồng bọn họ cũng chọn một căn.
Bọn họ định trả tiền nhưng Lạc Di thẳng thắn từ chối, cho .
Vương Trung Nghị cũng chọn một căn, cứ thế, cả hàng căn hộ thứ nhất đều chọn hết.
"Lạc Di, vài cũng ở, tiền thành vấn đề, cháu thấy ?"
Người thể quen ông tất nhiên đều là mặt mũi, tiền thế.
Lạc Di dự định ở đây lâu dài, tổng thể môi trường giao thông và cơ sở vật chất ở đây đều tồi, hưởng yên tĩnh trong sự nhộn nhịp.
"Cháu sớm , chúng cần tìm những danh tiếng , cũng , nhà mang phiền phức, quan hệ với chúng , cùng chung một chí hướng mới thể ở chung hòa thuận . Cháu dựa nơi để kiếm tiền, chỉ mong sự an tâm và thoải mái."
Vương Trung Nghị cũng ép buộc cô, nơi là của Lạc Di đó, do cô tiền, cô gì thì là đó.
Tất cả đều vô cùng hào hứng thảo luận với xem nên sửa sang căn biệt thự như nào, tranh thủ ngày lễ mồng một tháng năm cùng dọn .
Tiêu Thanh Bình kéo Lạc Di tiến căn nhà chọn trúng, sân nhà là một phòng bảo vệ, một sáng một tối, phòng tối dành cho bảo vệ ở.
Sân rộng hơn 100 mét vuông, lớn.
Lầu một là hai phòng hai sảnh một phòng vệ sinh một bếp: "Phòng hướng nam để cho ông phòng ngủ , còn phòng hướng bắc thì cho bảo mẫu ở."
Hai lên lầu hai, lầu hai phòng xép: "Phía đông lấy phòng cưới, phía tây cho bé con của chúng ."
Khóe miệng Lạc Di giật một cái: "Bé con ?"